Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1241 - Chuong 1241: Suc Manh Cua Dai Nhan La Dung Nhu Vay Ha?

Chuong 1241: Suc manh cua dai nhan la dung nhu vay ha? Chuong 1241: Suc manh cua dai nhan la dung nhu vay ha?Chuong 1241: Suc manh cua dai nhan la dung nhu vay ha?

Chương 1241: Sức mạnh của đại nhân là dùng như vậy hả?

Vùi

Chẳng qua trong giây lát, ông đã biến mất tại chỗ, xông tới phía Lôi Chính Pháp.

Tiêu Thiên tới nhanh, đi cũng mau.

Tốc độ bùng nổ cực kỳ khủng bố, cũng không thể tưởng tượng.

Ngay cả bóng dáng Tiêu Vương bên cạnh hắn, cũng giống như nháy mắt biến mất.

Đợi sau khi bóng dáng của hắn biến mất, trên khu vực dừng chân ban đầu, không gian hơi chấn động, hơn nữa hiện ra khe nứt.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người ở đây nuốt nước miếng, trong nội tâm tràn đầy sợ hãi.

Phải biết rằng khu vực của bọn họ là thượng giới của Tàng Linh, không gian cấu tạo vô cùng chắc chắn.

Mà Tiêu Thiên trước mặt chỉ là mang theo người rời đi, du âm phản chấn của tốc độ bùng nổ đã trực tiếp khiến không gian vỡ vụn.

Bọn họ xem như hiểu biết càng thêm sâu sắc về thực lực của Tiêu Thiên.

Nhưng mà, một điểm thật sự khiến bọn họ cảm thấy chấn động, vẫn là lời nói trước khi đi của Tiêu Thiên.

Lôi Chính Pháp đang chém giết với thần linh bên phía Tàng Vũ, không thể tin nổi.

Mọi người trên thế giới đều biết tình huống của ông, ai từng nghĩ tới nguyên nhân gây ra cuối cùng lại đến từ Tiêu Thiên.

Hơn nữa từ lời nói vừa rồi của Tiêu Thiên, nguyên nhân tử vong lúc trước của thần minh Tàng Vũ, là từ trên người Lôi Chính Pháp.

Nhưng mà, một điểm càng khiến tinh thủ Triệu Ngộ để ý đó là Võ Nguyên Hư từng đề cập trong lời nói của đối phương.

Không ngờ người lần này tiến vào trong Tàng Linh bọn họ, trừ Võ Nguyên Thần ra còn có Võ Nguyên Hư.

Trong ba hoàng tử nổi danh lớn mạnh nhất đế quốc Tàng Vũ, lại điều động hai người.

Hơn nữa còn là đồng thời điều động, rốt cuộc bọn họ mang theo nhiệm vụ như thế nào đến đây.

Điều quỷ dị nhất đó là nơi mà Võ Nguyên Thần và Võ Nguyên Hư ra tay cũng không quan trọng đối với Tàng Linh, đối với chỉnh thể chiến cuộc cũng không giúp ích gì rõ rệt.

Dù sao khu vực hậu phương lớn mà Tiêu Vương trấn thủ lúc đầu quá mức rộng lớn, còn phương hướng của đám người Triệu Ngộ chỉ là một góc hẻo lánh nhất, không coi là nơì quan trọng gì.

Mà khu vực bên Lôi Chính Pháp trấn thủ lại càng râu ria.

Dù sao, chiến lực của Lôi Chính Pháp tổn thất, ông cũng không có năng lực trấn thủ khu vực quan trọng.

So ra tâm trạng của những người khác đều phấn chấn lên, dù sao phương hướng Tiêu Thiên xông qua cần đi tróc nã Võ Nguyên Hư, hoàng tử khác của đế quốc Tàng Vũ, một trong ba người kiệt xuất nhất. Tính ra, chẳng phải là đế quốc Tàng Vũ bị thương nặng sao, đối phương lại có hai hoàng tử bị bắt ở đây.

Tin mừng to lớn.

So với tin tức đau đớn thường xuyên thu được trong quá khứ, tin tức lấy được trước mắt chẳng phải không gì tốt bằng sao?

Cho người ta cảm giác vui vẻ giống như ăn tết.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong trận pháp đầu mối then chốt của cả phủ tinh thủ, trên mặt mọi người đều tràn đầy niêm vui.

Đối lập, tình huống của đám người Võ Nguyên Thần, Võ Viêm Phá bị bắt quỳ gối bên cạnh thì không tốt như vậy.

Sắc mặt bọn họ đều khó coi, nội tâm sầu lo, tâm rơi vào đáy cốc.

Nhất là Võ Nguyên Thần, là người vừa rồi trực diện với Tiêu Thiên, ông có thể cảm nhận được rõ ràng chỗ khủng bố của nam nhân đó.

Trước khi đến, trong cảm nhận của Võ Nguyên Thần, tồn tại khiến mình cảm thấy sợ hãi nhất, đó là phụ hoàng của mình.

Dường như lúc đứng trước mặt đối phương, ông không dám nhúc nhích một chút nào.

Nhưng hiện giờ ở trước mặt một nam nhân khác, ông rõ ràng cảm nhận được sự sợ hãi này.

Không!

Chính xác mà nói ông cảm nhận được sự kinh khủng trên người đối phương.

Phụ hoàng của mình ở trước mặt đối phương, e rằng chỉ có thể tính là một đứa trẻ thôi.

Dù sao, khi ở trước mặt phụ hoàng, ông còn có thể đủ duy trì tâm cảnh.

Ngay cả lúc phụ hoàng giận tím mặt, bản thân cũng có thể chống đỡ uy áp phát ra.

Nhưng nam nhân vừa rồi thì khác, thậm chí cũng không tới lượt đối phương phát ra cái gọi là uy áp gì, chỉ là lúc đối phương vươn tay tới mình.

Ông đã có thể cảm nhận được rõ ràng cái gì gọi là uy hiếp tử vong.

Chỉ là nhìn qua đối phương, đã có thể cảm nhận được cái gì gọi là sợ hãi.

Nghĩ đến đây Võ Nguyên Thần, nuốt nước miếng, gian nan quay đầu nhìn sang bên cạnh.

Bên kia chính là phương hướng Võ Nguyên Hư chấp hành nhiệm vụ, ông cũng rất muốn biết, rốt cuộc tình huống bên phía huynh đệ của mình như thế nào rồi.

Dù sao, ông coi như là rõ ràng tình huống bên đó thế nào.

Thật ra Võ Nguyên Thần coi như có hiểu biết đối với sức mạnh của đám người dưới trướng huynh đệ này của mình, cường giả vô số.

Nhưng mà từ biểu hiện vừa rồi giữa trời đất bộc phát ra, chỉ sợ thân minh Tàng Vũ thuộc hạ của huynh đệ này đã chết đi không ít.

"Lúc báo cáo tình huống bên này cứ chậm một chút, muộn một chút hãng nói rõ ràng." Lúc này, Tử Nhược Yên lần thứ hai mở miệng, nhìn qua tinh thủ Triệu Ngộ: "Nội dung quan trọng nhất thì đợi phu quân trở về rồi nói sau."
Bình Luận (0)
Comment