Chương 1252: Nhận thức đang sụp đổ (2)
Chương 1252: Nhận thức đang sụp đổ (2)Chương 1252: Nhận thức đang sụp đổ (2)
Chương 1252: Nhận thức đang sụp đổ (2)
Nghe thấy lời này của Võ Viêm Phá, hai người chạy đến tỏ vẻ kỳ lạ, vội vàng nhìn về phía Hoàng Vinh Tỉnh: “Người xa lạ à?”
"Ngươi là người phương nào?”
Hoàng Vinh Tinh ngây ra như phỗng, nhìn hai người đối diện mở miệng nói chuyện với Võ Viêm Phá.
Vị cách thần minh, hơn nữa còn là thân minh Tàng Vũ, chỉ cần dựa vào chủng tộc đã có thể nhìn ra thân phận của bọn họ.
Mà chuyện thật sự khiến Hoàng Vinh Tinh chấn động, chính là những lời đối phương đã nói.
Hoàng Vinh Tinh cảm thấy mình đứng bối rối trong gió, tin tức trong cấp lệnh huyết sắc kia hiện lên trong đầu hắn, thần tình hoảng hốt, đầu óc ong ong rung động.
Chẳng lẽ... Những nội dung kia, đều là sự thật!
Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.
Hoàng Vinh Tinh bắt đầu đưa ra lệnh bài của mình, nuốt một ngụm nước miếng, thử mở miệng: "Đây là lệnh bài của ta, ta là quan viên từ Ngự Châu đến đây, đến phủ Lưu Sơn này có chuyện cần làm."
"Chỉ là chuyện này bí mất, cho nên mới không kinh động đến Tinh Thủ Triệu Ngộ."
Nói xong, giống như để xác minh lời nói nói của mình, hắn bắt đầu rót linh khí vào lệnh bài trong tay.
Âm!
Lệnh bài trong tay nhấp nháy ánh sáng, chiếu ra một vùng huỳnh quang, lóe ra giữa không trung.
Thượng thư, thái thượng hoàng đình Ngự Châu lệnh trạm tiên đồn Hoàng Vinh Tinh.
Võ Viêm Phá nhìn kỹ lệnh bài, phát hiện thật sự không sai.
Lúc trước Võ Viêm Phá cũng có hiểu biết về thái thượng hoàng đình của Tàng Linh, biết đây đây là một cách để quan viên thái thượng hoàng đình của Tàng Linh bên này chứng minh thân phận.
Sau khi xác định không sai, Võ Viêm nở nụ cười, hành lễ với Hoàng Vinh Tinh trước mặt: "Xin lỗi, đã va chạm vị đại nhân này rồi, nếu có việc gì, mời vào trong."
"Bên bọn ta còn có nhiệm vụ dọn dẹp nghiêm túc, cho nên không thể dẫn đường được."
Hai tên thân minh Tàng Vũ còn lại cũng gật đầu, sau khi bọn họ chào hỏi Hoàng Vinh Tinh trước mặt, bọn họ lập tức trở nên bận rộn.
Bọn họ đi theo sau lưng Võ Viêm Phá, bắt đầu bận rộn công việc quét dọn mặt đất.
Hoàng Vinh Tinh cất bước đi về phía phủ Tinh Thủ trong bầu không khí kỳ lạ này.
Mới đi chưa được mấy bước, hắn bớt chút thời gian quay đầu nhìn phía sau.
Bên kia, Sát thân Võ Viêm Phá đáng sợ khiến Tàng Linh bọn họ phải đau đầu, đang cầm chổi, quét sạch lá rụng với ánh mắt thành kính.
Thần minh Tàng Vũ bên cạnh cũng cũng như thế, vẻ mặt chân thành tha thiết, giống như đang làm chuyện thần thánh gì đó.
Hình ảnh này, gây ra tác động rất lớn đối với Hoàng Vinh Tinh. Còn lớn hơn cả nội dung trong cấp lệnh huyết sắp.
Hắn cảm giác nhận thức của mình, hình như đang sụp đổ.
Hoàng Vinh Tinh đang đứng phía trước, vô thức quay đầu liếc nhìn về phía bên kia.
Tình hình bên Võ Viêm Phá mang đến sự đả kích quá lớn cho hắn khiến hắn không có cách nào nhẫn nhịn được nữa.
Sau cú sốc ban đầu, khi nhìn lại Võ Viêm Phá và các thần minh Tàng Vũ khác, trong lòng hắn cảm thấy sảng khoái không thể giải thích được.
Đặc biệt là khi nhìn kỹ lại, hắn mới phát hiện đằng sau áo bào của Võ Viêm Phá và các thân minh Tàng Vũ có viết chữ.
Nếu nhìn thật cẩn thận, hắn có thể thấy rõ dòng chữ đằng sau lưng bọn họ.
"Dùng sức lao động trả giá cho tội lỗi."
"Dùng mồ hôi gột rửa sạch tâm hồn."
"Cải tạo thật tốt, trở lại làm thần."
Dòng chữ này còn có nội dung, khi nhìn vào khiến Hoàng Vinh Tinh có chút hoa mắt chóng mặt, trong lúc hoang mang đột nhiên cảm thấy thế giới này trở nên lạ lam hơn.
"Không được nhìn, không được nhìn tiếp nữa." Cuối cùng, Hoàng Vinh Tinh không ngừng lắc lư cái đầu mình, quay mặt đi.
Hắn có thể khẳng định rằng nếu bản thân cứ tiếp tục nhìn dòng chữ đó thì tinh thần sẽ đắm chìm vào đó, triệt để thất thủ.
Kích thích quá lớn, nếu đạo tâm sụp đổ như thế này, chỉ sợ sẽ sinh bệnh mất.
Hoàng Vinh Tinh bước đi thật nhanh, không bao lâu đã đi tới khu vực hạch tâm trong tinh thủ phủ.
Khi đến chỗ làm việc trong tinh thủ phủ, Hoàng Vinh Tinh nhìn thấy có rất nhiều quan viên vẫn đang đi tới đi lui, xử lý nhiều công vụ trong đó.
Hiển nhiên, toàn bộ tinh thủ phủ vẫn đang duy trì vận hành như thường lệ.
Đi vào bên trong, Hoàng Vinh Tinh tự báo danh tính, tiết lộ thân phận của bản thân và ý muốn tìm tinh thủ Triệu Ngộ.
Người phụ trách tiếp đãi bên này, sau khi xác minh thân phận của Hoàng Vinh Tinh thì đi trước dẫn đường.
Khi đến khu vực then chốt phía sau tinh thủ phủ, Hoàng Vinh Tinh gặp được tinh thủ Triệu Ngộ của phủ Lưu Sơn.
Lúc này, Triệu Ngộ đang vùi đầu trên bàn làm việc trước mặt hắn, loay hoay viết nội dung.
Rất nhiều việc trong toàn bộ phủ Lưu Sơn đều cân hắn đưa ra quyết định cuối cùng, rất nhiều phương hướng cần hắn xác định, nhất định phải hết sức chú ý, mới có thể đảm bảo không xảy ra quá nhiều sai sót.
"Hum?" Trong lúc đang vật lộn trong đống giấy tờ, Triệu Ngộ như nhận ra gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía trước, đúng lúc thấy Hoàng Vinh Tinh đang tiến lại gân hắn.