Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1272 - Chương 1272: Xuất Phát, Cơ Ngung Quang (2)

Chương 1272: Xuất phát, Cơ Ngung Quang (2) Chương 1272: Xuất phát, Cơ Ngung Quang (2)Chương 1272: Xuất phát, Cơ Ngung Quang (2)

Chương 1272: Xuất phát, Cơ Ngưng Quang (2)

Sau khi thấy các thân tộc tập trung sự chú ý lên người mình, Cơ Ngưng Quang lại lên tiếng lân nữa: "Có lẽ đây là cơ hội để tóm gọn tất cả những kẻ tiềm ẩn trong Tàng Linh trong một chiêu."

"Khi Tàng Linh chúng ta yếu đi, không biết đối phương đang phục kích bằng thủ đoạn gì, bình thường chúng ta đều phải tốn rất nhiều sức lực để canh giữ và tuần tra trong nội bộ Tàng Linh."

"Lý do làm như vậy là để chấn nhiếp những tên đạo chích này, khiến bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ."

Cơ Ngưng Quang nói đến đây, nhìn các thần tộc ở xung quanh: "Nếu có thể triệt để thanh trừ hết những tai họa tiềm ẩn trong bóng tối thì đó là một chuyện rất tốt."

"Thiết nghĩ, chư vị có lẽ hiểu rất rõ ý nghĩa của việc này, bây giờ là lúc hợp lực để chiến đấu chống lại kẻ thù, trên dưới một lòng, thế mà các ngươi lại bảo ta phải phớt lờ đi, bảo thân tộc chúng ta không quan tâm ư?'

Lời nói này của Cơ Ngưng Quang khiến biểu cảm của các thần tộc biến hóa một lần nữa.

Rất hiển nhiên, ý tứ trong câu nói của bệ hạ hết sức rõ ràng, nàng không phải muốn tranh đoạt trong vũng nước đục này, muốn đi đến phủ Lưu Sơn của Ngự châu trong Thái Thượng hoàng đình để tìm bốn vị Nữ Đế kia.

"Nhưng thưa bệ hạ, chuyến đi này quá nguy hiểm!" Một lão nhân thần tộc vội vàng lên tiếng trước: "Nếu là trước đây, há chẳng phải là cái bẫy để một mẻ hốt gọn ư?"

"Ngược lại, đây có phải là cơ hội tốt để tóm gọn đối phương không?" Cơ Ngưng Quang lần nữa lên tiếng, ánh mắt nhìn chăm chú vị lão nhân thần tộc này: "Lực áp chế thế giới của bốn vị Nữ Đế có thể bắt sống đám người hung hãn Võ Viêm Phá kia."

"Thậm chí hai trong tam đại hoàng tử là Võ Nguyên Hư và Võ Nguyên Thân cũng bị giam giữ tại Tàng Tinh, không cách nào trở lại."

"Còn lực áp chế thế giới của ta, sau khi triển khai có thể chấn nhiếp toàn bộ chiến trường vị diện, khiến Tàng Vũ không thể giành được lợi ích nào."

"Nếu năm vị Nữ Đế chúng ta liên thủ triển khai lực áp chế thế giới, đồng thời động thủ trong Tàng Linh chúng ta, như vậy những đòn phản công tiềm ẩn của Tàng Vũ thực sự có khả năng hạ gục chúng ta chỉ trong một chiêu không?”

"Như vậy có phải là đại biểu cho đây chính là cơ hội tốt đối với chúng ta hay không?”

Câu hỏi của Cơ Ngưng Quang khiến đông đảo thần chủ trong đại điện thần tộc đều đứng yên tại chỗ kinh ngạc, há hốc mồm.

Nếu nghĩ kỹ thì hình như cũng có lý nhỉ!

"Được rồi, không cần nhiều lời, chuyến này ta nhất định phải đi." Cơ Ngưng Quang phất tay, ra hiệu cho mọi người đừng quá kinh ngạc.

Thấy Cơ Ngưng Quang tâm ý đã quyết, rất nhiêu thần tộc nhìn nhau, không dám khuyên can gì thêm.

Sau đó, Cơ Ngưng Quang cũng cẩn thận phân phó một số sự vụ trong thần tộc.

Sau khi lắng nghe sự phân phó của Cơ Ngưng Quang, đông đảo thần tộc đều khắc ghi trong tâm khảm, bảo đảm sau khi nàng rời đi thì nội bộ thần đình sẽ không xảy ra hỗn loạn gì. Sau khi phân phó xong, đám đông thần tộc đã không thấy bóng dáng của bệ hạ nhà mình đâu nữa.

Bọn họ cũng biết đây là quyết định của Cơ Ngưng Quang, lặng lẽ rời đi, hành tung bất định.

Cho dù các ám tử tiềm ẩn của Tàng Vũ nhận được tin tức gì, cũng chỉ biết rằng Cơ Ngưng Quang muốn đến phủ Lưu Sơn ở Ngự châu, chứ không thể đoán được thời gian và tuyến đường chính xác mà nàng sẽ đi.

Hiệu quả mê hoặc có hạn chế, nhưng dù sao có cũng hơn không.

Cẩn thận một chút cũng là bản tính của bệ hạ nhà mình.

Không biết từ lúc nào, Cơ Ngưng Quang đã rời khỏi khu vực trung tâm của thần đình.

Phương thức hành động của nàng cũng hết sức đơn giản, thay đổi cách ăn mặc, cải trang thành tư thái của dân chúng bình thường, đi theo con đường của thương đội, hướng về phía cương vực Thái Thượng hoàng đình.

Nhân lúc có ít người xung quanh, nàng điều khiến pháp khí phi hành của mình tiến vào bên trong tinh không của Thái Thượng hoàng đình.

Phiêu du bất định chính là quy tắc của Cơ Ngưng Quang.

Cũng chỉ như thế mới khiến người khác không thể phát hiện được gì, còn Cơ Ngưng Quang đang đi trên đường cũng rất mong đợi chặng đường tương lai.

Suy cho cùng, sau khi có được năng lực như vậy, nàng đã tìm rất lâu trong toàn bộ Tàng Linh, hy vọng có thể tìm được sự tồn tại sở hữu năng lực giống mình.

Trong dự cảm của Cơ Ngưng Quang, chắc chắn nàng phải có đồng loại mới đúng.

Còn lý do vì sao nàng lại có suy nghĩ này, chính bởi vì khi nàng thi triển năng lực của bản thân, có thể rõ ràng cảm nhận được lực áp chế của mình dường như không được hoàn chỉnh cho lắm.

Giống như có chỗ có thể bù đắp vậy.

Nhưng Cơ Ngưng Quang đã tìm rất nhiêu cách, đều không thể phát hiện cách làm thế nào để có thể bù đắp.

Có một khoảng thời gian rất dài, nàng cho rằng việc này có liên quan đến cảnh giới tu vi của bản thân, có chênh lệch nhất định, cho nên không có cách nào để nâng cao lực áp chế thế giới.
Bình Luận (0)
Comment