Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1286 - Chương 1285: Gấp Rút Tiếp Viện

Chương 1285: Gấp rút tiếp viện Chương 1285: Gấp rút tiếp việnChương 1285: Gấp rút tiếp viện

Chuong 1285: Gap rut tiep vien

Triệu Ngộ dõi theo phương hướng Tiêu Thiên rời đi, đứng tram ngâm giây lát mới khẽ nhấm ngụm trà trước mặt rồi nhìn ve phía quảng trường hoa viên đẳng xa.

"Không bao lâu nữa, ba Đại Hoàng tử sẽ tập hợp." Triệu Ngộ nhìn Võ Nguyên Hư, Võ Nguyên Thần, chặc lưỡi cảm thán, tiếp tục xử lý công việc của mình.

Đúng lúc này, trên tinh không tối đen như mực tít trên cao.

Lúc này cơ thể của Tuyết Hán, Hoàng Đạo Tôn, Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp được bao phủ trong trường lực của Tiêu Thiên đã chững lại.

Ngay sau đó, bọn họ thấy không gian xung quanh hơi chấn động, sắp sụp đổ đến nơi.

Ngay sau đó, Tiêu Thiên dẫn bọn họ lao thẳng về trước, không gian vỡ vụn chồng chất lên nhau khiến bọn họ điên cuồng lao thẳng về trước trong thời gian cực ngắn.

Sự biến dạng của không gian xung quanh khiến bọn họ không thể nhìn thẳng về phía xa.

Toàn thân đều bị đè ép đến độ bắt đầu run lẩy bẩy.

Bốp!

Không đợi bọn họ phản ứng lại thì đã thấy mình xuất hiện ở gan Cơ Ngưng Quang.

"Thực lực của các ngươi không tệ, ta mang các ngươi theo thì có thể chạy nhanh một tí." Giọng nói của Tiêu Thiên vang lên bên tai bọn họ.

Lúc này bốn người mới tỉnh táo trở lại.

Thông qua ngọc bài Tinh Không và sự phản hồi của xung quanh, bốn người đã xác nhận vị trí của mình đúng là ở biên giới Ngự Châu, đến gần chiến trường nổ ra trận chiến vị diện.

Đây là chỗ gáp tranh với lục địa Thần Đình.

Ngoài ra sau khi đến đây, bọn họ thấy rõ trời đất vặn vẹo truyền tới từ chiến trường cách đó không xa.

Họ đang chiến đấu với nhau.

"Quá... Quá nhanh!" Hoàng Đạo Tôn không hỏi la lên, đây mà là chỉ chạy nhanh lên một lúc thôi ư?

Lúc này Hoàng Đạo Tôn cảm nhận rất rõ thực lực của Tiêu Thiên mạnh đến nhường nào.

Lúc trường lực của đối phương bao phủ lên người ông, ông hoàn toàn không thể phản kháng.

Trong khoảnh khắc đó, ông đã nghĩ Tiêu Thiên dư sức lấy mạng mình chỉ bằng một suy nghĩ.

Sức mạnh của hắn quá kinh khủng, khó trách Tuyết Hán biết Tiêu Thiên thì không thèm quan tâm đến những kẻ thủ ác ở sau lưng Tàng Vũ nữa.

Có người mạnh cỡ này tọa trắng, những nguy hiểm to lớn trong lòng họ chỉ là con tôm, con tép.

"Chuẩn bị ra tay." Tiêu Thiên nhìn Lôi Chính Pháp và Tiêu Vương: "Trong khoảng thời gian này thực lực của các ngươi tăng lên rất nhiều, bắt bọn họ không phải chuyện gì to tát..."

"Ngoài ra bên cạnh các ngươi còn có hai người lớn tuổi có kinh nghiệm hỗ trợ, nếu thua thì..."

Tiêu Thiên nói đến đây, ánh mắt hiện lên vẻ tàn độc: "Cho thấy trong khoảng thời gian này, các người tu hành vẫn chưa đủ." Nghe Tiêu Thiên nói vậy, Tiêu Vương và Lôi Chấn Pháp không hẹn mà cùng rùng mình.

Bọn họ bèn nhớ lại những chuyện mà mình đã đích thân trải nghiệm trong khoảng thời gian vừa qua, răng bèn đánh lập cập.

Vừa đau vừa đã.

Có Tiêu Thiên ở bên cạnh dạy dỗ bọn họ tu hành, như vậy làm ít công nhiều, hơn nữa không cần quan tâm đến rất nhiều kỹ năng mà trước kia không biết?

Nhất là Tiêu Vương, sau khi được Tiêu Thiên chỉ điểm, ông ta cảm tưởng dường như mình đã lãng phí tất cả sức mạnh của mình trong khoảng thời gian vừa qua.

Kể từ khi theo Tiêu Thiên tu hành, lực lượng của ông tăng mạnh, hoàn toàn không phải cùng một người.

Ngoài ra Lôi Chính Pháp còn cảm nhận thực lực của bản thân tăng lên, vì vậy rất mừng.

Nhưng vấn đề duy nhất là quá trình tu hành không chỉ đơn giản như thế.

Đùng là tra tấn.

Tu Thiên chỉ dạy rất nghiêm khắc khi tu luyện, khiến người ta phát ghét.

Nhưng bọn họ không thể không nhận lấy sự đau đớn đó.

Hai người hiểu rõ sau khi nhận nguồn sức mạnh này, bằng vào vị trí của họ, họ có thể phát huy cực đại giá trị của mình, bảo vệ Tàng Linh, bảo vệ cả vùng trời nơi này.

"Ra tay!" Lôi Chính Pháp nhìn Tiêu Vương rồi khẽ quát lên thành tiếng, ông dẫn đầu xông vào nơi quy tắc đất trời dao động đằng trước.

Việc này không thể kéo dài thêm nữa, không thể lãng phí thời gian.

Tiêu Vương đồng ý, sau đó cũng lao về trước với tốc độ cực nhanh, chưa được bao lâu đã biến mất khỏi tầm mắt của Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn.

Hai người bèn quay sang nhìn đối phương, chỉ khi ở khoảng cách gần mới khiến hai người cảm nhận được sức mạnh hiện giờ của Lôi Chính Pháp và Tiêu Vương vượt xa tưởng tượng của bọn họ.

Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn rất nhanh đã phản ứng lại, lao thẳng về trước.

Nhanh chóng và chủ động ra tay sẽ tốt hơn, để tránh rắc rối có thể diễn ra.

Đúng lúc này, những dao động xung quanh Tiêu Thiên biến mất, như thể hắn chưa bao giờ xuất hiện ở nơi này.

Hắn tọa trấn ở đây, nhìn thẳng về phía chiến trường đằng trước, đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Trước mặt.

Nữ Võ Thần Đế Cơ Ngưng Quang anh dũng chiến đấu với những thần minh thuộc phe Tàng Vũ đang bao vây tấn công mình.

Cả người nàng tỏa ra hào quang màu vàng đậm, hóa thành màn chắn, chống đỡ từng đòn công kích của đối phương.

Cơ Ngưng Quang tay cầm tấm khiên khổng lồ, cẩn thận đề phòng mọi tình hình xung quanh.
Bình Luận (0)
Comment