Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1293 - Chương 1292: Hai Người Chiến Đấu Với Nhiều Người

Chương 1292: Hai người chiến đấu với nhiều người Chương 1292: Hai người chiến đấu với nhiều ngườiChương 1292: Hai người chiến đấu với nhiều người

Chương 1292: Hai người chiến đấu với nhiều người

Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ lại có thêm hai đồng đội chết tại nơi này!

Từng có lúc, trong thâm tâm bọn họ luôn cho rằng chiến lực của các thần minh vị cách bên phía Tàng Linh không mạnh mẽ cho lắm.

Đôi bên đấu tranh qua lại với nhau, căn bản không tạo thành bất kỳ thương vong nào cả.

Chỉ là thỉnh thoảng có một kẻ xui xẻo tám đời, có thể rơi vào bẫy của đối phương, bị bao vây và giết chất.

Hoặc là đụng trúng cường giả đỉnh cao như Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch thì mới bị chiến lực mạnh vô đối tiêu diệt.

Nhưng giống như ngày hôm nay, rất hiếm khi có người bị một cường giả Tàng Linh tiêu diệt một cách bất thình lình.

Chuyện này gân như không có khả năng.

Không chỉ những thần minh vị cách Tàng Vũ cảm nhận được sự sợ hãi mà biểu cảm của Võ Nguyên Khôn cũng lập tức trở nên tối sâm.

Toàn thân ông có chút choáng váng, vì lý do gì mà cả Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp ở trước mặt này lại có thể bộc phát ra năng lực chiến đấu cường hãn đến thế.

Đùa kiểu gì vậy?

Hiện tại, con át chủ bài của ông, trận pháp la bàn dưới chân vẫn còn đang chuẩn bị.

Trong lúc nhất thời, ông cảm giác như bản thân bị đông cứng ở nơi này, trong thời gian ngắn không thể cử động được.

Đây cũng là lý do tại sao, lần này xuất hành ông lại dẫn theo nhiều thần minh vị cách Tàng Vũ đến đây như vậy.

Đương nhiên, nếu quả thật gặp phải tình huống khẩn cấp thì phải sớm vận hành đại trận trong la bàn.

Chỉ có điều, một khi vận hành trước thì uy lực của nó sẽ giảm đi rất nhiều, căn bản không có cách nào thành công hạ được đối phương.

Suy cho cùng, lần này ông đã phải trả cái giá rất đắt để có được sát chiêu và con át chủ bài như vậy.

Mẫu tộc của ông không biết đã tốn bao nhiêu tài nguyên, cố gắng hết sức để giành được lợi thế tuyệt đối trong cuộc tranh tài này, đồng thời còn có thể trợ giúp phụ hoàng ông hoàn thành kế hoạch.

Một khi làm xong chuyện này thì vị trí của đế quốc Tàng Vũ sẽ thuộc về ông.

Khi đó mọi cái giá và mọi nỗ lực sẽ có giá trị.

Võ Nguyên Khôn nheo mắt, nhìn về phía các thân minh vị cách Tàng Vũ, ý chí của ông lập tức bao phủ trên người của bọn họ.

Ông là hoàng tử của đế quốc Tàng Vũ và cũng là một trong tam đại hoàng tử danh chấn tứ phương.

Với uy áp và ý chí của ông, sau khi nghiền ép xuống.

Nỗi sợ hãi đến từ sâu thẳm linh hồn của những thần minh vị cách Tàng Vũ đó cũng bắt đầu trỗi dậy.

Nỗi kinh hoàng càng lớn, vượt qua sự khiếp đảm của bọn họ đối với Lôi Chính Pháp và Tiêu Vương. Bọn ho biết rất rõ rằng nếu ho thoát khỏi cuộc chiến vào lúc này, kết cục mà bọn họ phải đối mặt sau khi trở vê Tàng Vũ sẽ rất khủng khiếp.

Nghĩ tới điểm này, rất nhiều thần minh vị cách Tàng Vũ đã lấy hết dũng khí của mình ra.

"Bọn họ chỉ có hai người, chúng ta phải cùng nhau động thủ, tấn công xen kẽ, đừng chỉ từng người kháng cu

"Chúng ta người đông thế mạnh, sợ cái gì?"

"Thực lực của người Tàng Linh tăng lên đáng kể, đồng nghĩa với việc sẽ có nhược điểm, không cần e ngại, cứ mạnh dạn xông lên phía trước chém giết là được!"

Rất nhiều thần minh vị cách Tàng Vũ đều đồng loạt lên tiếng, không chỉ cổ vũ động viên đồng bào mà còn để xua tan nỗi sợ hãi trong lòng họ.

Trong khoảnh khắc, nhóm thần minh vị cách Tàng Vũ lần lượt lao tới bao vây Vương Tiêu và Lôi Chính Pháp.

"Hừ!" Tiêu Vương hu nhẹ, không hề sợ hãi chút nào.

Lôi Chính Pháp ở bên cạnh đang cười điên cuồng, sấm sét đỏ như máu gào thét.

Bóng dáng của hai người giao thoa, đụng chạm với các thần minh vị cách Tàng Vũ kia.

Tốc độ của Tiêu Vương bùng nổ, ông vẫn dùng vũ lực để đối đầu trực diện với đối thủ, đồng thời dùng lực lượng phản xích lẫn nhau, điều chỉnh vị trí thân hình của mình.

Bằng cách này, một mình ông có thể tạo thành phòng ngự cường đại, tường đồng vách sắt.

Hơn nữa, trong quá trình ngăn cản kẻ địch, ông không ngừng sử dụng lực lượng mạnh mẽ của bản thân để gây sát thương nặng nề, nhiều người bị ông đánh trúng đã bay ra ngoài và va vào đồng đội.

Còn Lôi Chính Pháp dựa vào sự yểm hộ của Tiêu Vương, tìm được một người cụ thể và làm nổ tung một cách điên cuồng, ông y vào lực sát thương kinh khủng và lực xuyên thấu của sấm sét của bản thân, đánh đối phương mạnh đến mức đại đạo vỡ nát, miệng phun ra máu tươi.

Nếu lúc trước Lôi Chính Pháp không dùng thủ đoạn như vậy để đánh chết một thần minh vị cách Tàng Vũ.

Khiến bọn họ có kinh nghiệm nhất định và sớm chuẩn bị kỹ càng, lập tức có người gấp rút tới hỗ trợ, chặn đòn tấn công dũng mãnh của Lôi Chính Pháp.

Chỉ sợ trong thời gian bao vây ngắn ngủi này, lần nữa phải mất đi một thần minh vị cách Tàng Vũ nữa.

Thần minh vị cách Tàng Vũ vừa được kéo ra, sau khi thoát chết vội vàng lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng nuốt đan dược, khôi phục thương thế của mình.

Sau khi ông nuốt đan dược tinh quang vào trong miệng, vết thương nặng ban đầu lập tức nhanh chóng hồi phục.
Bình Luận (0)
Comment