Chương 1313: Có phải ngươi có dự định khác không?
Chương 1313: Có phải ngươi có dự định khác không?Chương 1313: Có phải ngươi có dự định khác không?
Chương 1313: Có phải ngươi có dự định khác không?
Đồng thời, hắn nhẹ nhàng phất tay.
Bức màn tỉnh không trên bầu trời, lực lượng quy tắc đến từ vị diện cao hơn bị hắn tóm trong tay, bắt đầu xoa nắn.
Bức màn tỉnh không, ẩn chứa những lực lượng quy tắc đáng sợ và mạnh mẽ hơn, nhìn từ trên cao giống như đang bị Tiêu Thiên nhẹ nhàng kéo xuống vậy.
Sau khi nhẹ nhàng xoa nắn nó trong tay, nó biến thành một quả cầu ánh sao.
Ánh sao óng ánh, trong suốt long lanh, nhưng lại ẩn chứa uy năng kinh khủng.
Sau đó, trong ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người, Tiêu Thiên nhẹ nhàng ném quả cầu tinh thể như ngôi sao vào trong miệng của mình.
Rom rốp!
Giòn rụm.
Tiếng nhai giòn tan vang trong miệng Tiêu Thiên, lực lượng cực kỳ nồng đậm bắt đầu bành trướng, hết phóng qua trái lại đột sang phải trong miệng hắn, muốn thoát ra ngoài.
Chỉ tiếc, phản ứng như vậy không có tác dụng gì, ngoại trừ khiến Tiêu Thiên cảm thấy hăng hái hơn.
Ừng ực!
Sau khi nuốt chứng lực lượng quy tắc thiên địa ẩn chứa này, Tiêu Thiên thoải mái ợ một cái.
"Mùi vị không tệ!" Khi Tiêu Thiên lên tiếng, trong mắt hắn nở rộ ánh sao.
So với mùi vị của Khai Thiên điện lúc trước, rõ ràng cái thứ này càng hay ho và thú vị hơn.
Thậm chí, còn có cảm giác như đang ăn kẹo nổ vậy.
"Còn nữa, ngươi muốn tạo phản à, giúp đỡ người khác động thủ với ta?" Lúc này, Tiêu Thiên bỗng nhiên hung hăng nói, nheo mắt quát lớn.
Trong chốc lát, thiên địa chấn động, vô số lực lượng quy tắc bắt đầu khen thưởng, hóa thành những bàn tay nhỏ ánh kim, vội vàng chắp tay cầu xin Tiêu Thiên tha thứ.
Tiếp đó, vô số lực lượng quy tắc hóa thành người tí hon ánh kim, nhảy nhót xung quanh Tiêu Thiên, dùng bàn tay nhỏ đấm bóp vai, xoa bóp cổ của Tiêu Thiên để lấy lòng.
Không chỉ như thế, lực lượng quy tắc còn điên cuồng dao động, truyền lại ý chí đến Tiêu Thiên.
Bởi vì dao động quá mãnh liệt, nội dung ý chí ẩn chứa bên trong quy tắc thiên địa, thậm chí người khác còn hiểu được ý tứ trong đó.
"Thưa quý ngài, đó là áp chế của ý chí vị diện tâng trên, ép buộc một phần lực lượng của ta, việc này nằm ngoài tâm kiểm soát của ta."
"Ngài đừng tức giận, hãy nghĩ đến thê tử của ngài, ta cũng coi như là nhà mẹ đẻ của thê tử ngài mà."
"Van xin ngài, tội này không phải tại ta."
Ý chí của quy tắc thiên địa dao động xin tha, Tiêu Thiên xua tay: "Được rồi, được rồi, ta cũng không phải thật sự muốn đối xử với ngươi như thế, lần sau chú ý một chút, đừng để bị mất mặt như vậy."
"Tốt xấu gì ngươi cũng là ý chí của một vị diện, vị tiền bối Đại Thánh này đã giúp ngươi rất nhiều nhưng ngươi lại vô dụng như vậy.'
Tiêu Thiên lảm nhảm không ngừng, khiến đám người nhỏ bé kia thấp thỏm lo âu, không ngừng gật đầu đồng tình, không dám phản bác.
Như thể giọng điệu của Tiêu Thiên hung dữ hơn một chút, người nhỏ bé này sẽ khoa tay múa chân để lấy lòng hắn.
"Chuyện này... đây...' Cơ Ngưng Quang ở gần nhất, nghẹn họng nhìn không chớp mắt.
Nàng đã hoàn toàn ngơ ngác, cảnh tượng trước mắt đã tác động rất lớn đến quan niệm của nàng.
Nàng vốn là Nữ Võ Thần Đế, chấp chưởng thần tộc nhiều năm như vậy, trải qua nhiều cuộc chiến tranh vị diện trong thời gian dài.
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy tình huống không hợp lẽ thường như vậy, cũng chưa từng nghe thấy chuyện này bao giờ.
Sức mạnh khủng khiếp mà Tiêu Thiên thể hiện khiến mọi người không thể tin nổi, nghe là rợn cả người.
Cưỡng ép chống lại đòn tấn công của đối phương, thoát khỏi nó mà không bị tổn hại gì.
Đã thế, ngay khi hắn thản nhiên nói những lời đó từ miệng mình, quy tắc thiên địa đều phải hiển hiện để trấn an hắn, cầu xin tha thứ, thậm chí là hiện ra ý chí để thỉnh cầu sự khoan hồng.
Đùa kiểu gì vậy?
Cơ Ngưng Quang thậm chí còn hoài nghỉ tình huống trước mắt mình có phải là thật hay không, hay là nàng đang nằm mơ?
Tuy nhiên, dao động nổi lên khắp thiên địa đã nói rõ với nàng, hết thảy đều là sự thật, không thể làm giả.
Cơ Ngưng Quang hít sâu, chăm chú dán chặt mắt lên người Tiêu Thiên, như thể tìm kiếm một kết quả từ trên người đối phương.
Bên cạnh là Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp, tuy rằng bọn họ cũng rất kinh ngạc nhưng biểu cảm vẫn tốt hơn nàng rất nhiều.
Suy cho cùng, hai người cũng nhờ Tiêu Thiên mà có được lực lượng, khi giao thủ cùng hắn, bọn họ cũng có sự nhận biết mơ hồ về thực lực và bản lĩnh của đối phương.
Nhưng cảnh tượng trước mắt này đã chấn động tâm linh bọn họ.
Vốn cho rằng, Tiêu Thiên ra tay rồi, có lẽ sẽ khiến bọn họ càng biết rõ thực lực thật sự của đối phương là như thế nào.
Nhưng từ những gì đã thấy khiến bọn họ càng thêm mơ hồ, càng thêm nhìn không thấu.
Hoàng Đạo Tôn ở bên cạnh thì đã bị dọa cho đờ đẫn mất rồi.
Con rể Tử Cực Vô Địch nhà ông luôn mang đến cho ông những bất ngờ và sự kinh hãi không thể giải thích được.
Là người sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích, nhưng nếu so sánh với vị ở trước mặt Hoàng Đạo Tôn thì không đáng nhắc tới.