Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1333 - Chương 1332: Điệu Hổ Ly Sơn

Chương 1332: Điệu hổ ly sơn Chương 1332: Điệu hổ ly sơnChương 1332: Điệu hổ ly sơn

Chương 1332: Điệu hổ ly sơn

Sự hiện diện của Tiêu Thiên và sự tồn tại của Tàng Linh đã khiến ông có thể có được cơ hội như vậy.

Tại sao, ông không biết trân trọng, lại còn ngoan cố ở nơi này chống cự chứ?

Đánh không đánh lại, cũng không có biện pháp hay hy vọng gì khác.

Thậm chí, bản thân chết đi là một điều xa xỉ.

Nhưng bản thân ông tu hành đến cảnh giới hiện tại, sống nhiều năm tháng như vậy, thật sự phải buông bỏ mọi thứ ư?

Những việc ác mà ông đã từng làm, chẳng lẽ bỏ mặc không quan tâm?

Nếu theo thuyết pháp của Võ Viêm Phá, tuân theo tư tưởng của Tiêu Thiên, có khi nào mọi chuyện sẽ biến thành như thế này?

Chẳng phải tốt hơn là giữ thân thể hữu ích của mình làm nhiều việc có ý nghĩa hơn.

"Trước đây, ta đã từng sát sinh quá nhiều, bây giờ ta dùng thân xác này để làm việc thiện, giúp đỡ nhiều người hơn, cứu vớt nhiều sinh mệnh hơn thì đó mới là chính đạo, thuộc về lẽ phải."

"Ta của quá khứ đã khốn nạn đến mức nào mới có thể làm ra những việc đó."

Huyết Hổ Thần Đế lẩm bẩm không ngừng, bỗng nhiên cảm xúc vỡ òa, ôm mặt bật khóc nức nở.

Không biết tại vì sao, ông cảm giác quá khứ của bản thân, vốn dĩ là tội ác tày trời, không cách nào ngẩng cao đầu nhìn thẳng được nữa.

Ông của quá khứ quả thực là ti tiện đến cực hạn.

Trong cơn thống khổ, Huyết Hổ Thần Đế đã lĩnh ngộ, ông như hiểu ra chân lý của thiện.

Huyết Hổ Thần Đế chủ động nhận lấy một cái vòng cổ trong tay Võ Viêm Phá, đeo lên cổ mình.

Cái vòng cổ này có ý chí võ đạo và khí tức của Tiêu Thiên.

"Đây không phải là trói buộc mà là giới luật, điều này đại biểu cho giao ước giữa ngươi đối với bản thân." Sau khi nhìn thấy Huyết Hổ Thần Đế đeo vòng cổ, Võ Viêm Phá hài lòng nhẹ gật đầu: "Chúc mừng ngươi, thành công lĩnh ngộ đạo lý chân chính của thế gian này."

"Việc chúng ta cần làm chính là sửa lại sai lâm của quá khứ, tuân theo sự dạy bảo của Tiêu đại nhân, làm việc thiện, thoát khỏi quá khứ”"

"Không chỉ là vì Tàng Linh mà cũng là vì Tàng Vũ, cả hai vốn là một nhà."

"Cũng chính là lúc khiến hai bên trở thành một thể."

Ánh mắt thành kính của Võ Viêm Phá, giọng điệu chân thành tha thiết, vươn tay về phía Huyết Hổ Thần Đế ở trước mặt.

Giờ khắc này, toàn bộ khí chất của Huyết Hổ Thần Đế đều đã phát sinh thay đổi, mái tóc đỏ rực của ông đã tự rụng xuống, cắt đứt.

Không bao lâu sau, mái tóc dài đỏ rực đã hóa thành tóc đầu đinh đỏ rực.

Thậm chí, râu cũng biến mất, dung nhan vốn dĩ già nua đã trẻ lại rất nhiều.

Trông hiền hòa và thanh tú hơn. Biến hóa trên người Huyết Hổ Thần Đế, quả thực đã khiến các thần minh Tàng Vũ khác phát hoảng.

Từng người trong số họ đều kinh ngạc nhìn bên này, không thể tin nổi, như thể đang nhìn một người xa lạ.

Tại sao?

Làm sao đột nhiên Huyết Hổ Thần Đế lại thay đổi.

Đây là Thân Thú hộ quốc của đế quốc Tàng Vũ bọn họ, sao đang bình thường lại biến thành bộ dạng này.

"Các ngươi còn muốn chấp mê bất ngộ tới khi nào hả?" Lúc này, Huyết Hổ Thần Đế xoay người lại, vẻ mặt thương xót khi nói với những thân minh Tàng Vũ này.

Thấy Huyết Hổ Thần Đế quát lớn, trong đầu những thần minh vị cách Tàng Vũ đều có thắc mắc.

Hoài nghi nhân sinh.

Chỉ là sau khi quát lớn, không hiểu tại sao trong đầu Huyết Hổ Thần Đế sẽ hiện lên những suy nghĩ không hiểu thấu.

Ông luôn có cảm giác dường như bản thân đã quên chuyện gì đó.

Cẩn thận hồi tưởng, nhưng làm thế nào cũng không nhớ lại được. ...

Bùm!

Tiếng nổ định tai nhức óc lại lần nữa bộc phát vang vọng.

Trong miệng của cường giả Tàng Vũ phun máu tươi, một lân nữa bị đánh bay ra ngoài.

Không bao lâu sau khi bay ra ngoài, bọn họ coi như ổn định lại thân hình, biểu cảm khó coi khi nhìn nam tử trước mặt.

"Xem ra, bản lĩnh của các ngươi không tiến bộ bao nhiêu." Tử Cực Vô Địch vẫn đứng yên tại vị trí của mình, cười nhạo thành tiếng.

Bao quanh thân thể ông là ấn Nhân hoàng dày đặc giống như bầu trời đầy sao, xoay chầm chậm, bay tán loạn khắp nơi.

"Đáng chất...' Một cường giả Tàng Vũ trong đó không khỏi xì bọt máu, hạ giọng mắng nhiếc.

Điều phiền toái nhất của Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch chính là ấn Nhân hoàng của ông.

Ấn Nhân hoàng này theo lý chỉ cần luyện chế ra một cái là được rồi.

Linh khí như thế không chỉ có tác dụng tấn công mà còn là biểu tượng thân phận mới đúng.

Kết quả, Nhân Hoàng này lại luyện chế ra số lượng cực kỳ lớn lên đến ngàn vạn cái ấn, chất lượng của từng cái còn vô cùng đáng sợ.

Một khi đánh nhau, căn bản khó lòng phòng bị.

Vô số đòn tấn công của ấn Nhân hoàng đang tiến về ve phía bọn họ, không cho bọn họ có thời gian để né tránh.

Thế này thì còn đánh làm sao được!

Chuyện như này vô cùng đau đầu.

"Được rồi, thời gian cũng không còn nhiều." Lúc này, một cường giả Tàng Vũ trong đó lên tiếng nhắc nhở đồng đội của mình. Nhiệm vụ ban đầu của bọn ho chính là kéo dài thời gian mà thôi. Bây giờ, nhiệm vụ kéo dài thời gian đã hoàn thành được kha khá rồi.
Bình Luận (0)
Comment