Chương 1334: Chiến thuật trì hoãn
Chương 1334: Chiến thuật trì hoãnChương 1334: Chiến thuật trì hoãn
Chuong 1334: Chien thuat tri hoan
Có chiến tranh vị diện sau khi thắng lợi sẽ nhập sinh linh của đối phương về phía mình, hợp làm một thể, tiến hành phát triển.
Cũng có vị diện hết sức tàn khốc, xem sinh linh đối phương là nô lệ rồi đi nghiền ép.
Lựa chọn khác nhau, hơn nữa mặc kệ đưa ra quyết định gì, vị diện đều sẽ có được sự tăng lên cực lớn, đây là điều không thể nghỉ ngờ.
Sau khi trở về khu vực vị diện của Tàng Vũ, cảm nhận được sự che chở của thiên địa, thì những cường giả của Tàng Vũ mới xem là thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Nếu là cường giả tâm thường, chỉ sợ hoặc nhiêu hoặc ít có chút gọi là tôn nghiêm, sẽ không làm mấy chuyện bỉ ổi.
Nhưng kiểu người như Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch, có lúc không nói chắc được.
Trước đây, Nhân hoàng Tử Cực Vô Địch đã làm qua chuyện như vậy.
Sau khi đánh bại thần minh của Tàng Vũ bọn họ, lặng lẽ nhìn từ xa, giống như có phong phạm của Nhân Hoàng.
Nhưng ai ngờ, trong quá trình thần minh Tàng Vũ bọn họ rút lui, từ từ buông lỏng.
Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch đã xuất hiện không biết từ lúc nào, trực tiếp phát động tập kích với thân minh vị cách Tàng Vũ đang rút lui.
Thần minh vị cách Tàng Vũ bị đánh lén, hoàn toàn không kịp phản ứng.
Ai mà ngờ được, nhân vật như Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch, lại không biết xấu hổ, còn đánh lén bọn họ?
Chỉ lơ là, đã có hai thần minh vị cách của Tàng Vũ bị đánh gục, khiến Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch không còn kẻ địch đích thân chém giết nữa.
Vì vậy, lúc thân minh vị cách Tàng Vũ sau này, đụng phải Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch, đều để mắt đến, cẩn thận đề phòng, tránh lần nữa xuất hiện tình hình ngoài ý muốn.
Hết cách, ông cũng không thể nói Tử Cực Vô Địch đừng đánh lén nữa?
Trong quá trình của chiến tranh vị diện, thủ đoạn gì cũng có.
"Có chuyện gì vậy, Huyết Hổ Thần Đế đại nhân, còn có Hoàng Tử điện hạ vẫn chưa về à?" Người dẫn đầu trong cường giả Tàng Vũ vừa đến trạm canh gác của bờ vực chiến tranh vị diện, cau mày.
Ánh mắt của hắn nhìn về khu vực lờ mờ ở xa xa, trong khí tức của hỗn độn vô gian có một địa điểm cổ quái nguy nga đang đứng lặng ở nơi đó.
Trên cung điện cổ xưa cực lớn có tinh quang lóng lánh, hiện ra màu tím.
Cung điện đó chính là điểm then chốt mà Huyết Hổ Thần Đế, còn có Võ Nguyên Khôn rút lui.
Một khi bọn họ sử dụng vượt qua hư không, vậy thì cung điện nguy nga đó sẽ bộc phát tinh quang màu tím, nối liền với vượt qua hư không.
Công năng tiếp dẫn của cung điện có thể đón bọn họ an toàn trở về nhà.
Dựa theo ước định ban đầu, bọn họ chém giết với Tử Cực Vô Địch, chỉ cần có thể kéo dài năm ngày là da du.
Trong vòng năm ngày, mặc kệ kế hoạch có thành công hay không, bọn họ đều phải trở ve.
Lúc này, bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ, trì hoãn Tử Cực Vô Địch năm ngày rưỡi.
"Khoảng thời gian mà chúng ta rời đi, cung điện này có phản ứng không?" Một cường giả Tàng Vũ trong số đó trực tiếp lên tiếng hỏi binh sĩ Tàng Vũ bên cạnh, sắc mặt cũng nặng nề.
"Khởi bẩm đại nhân, từ đầu đến cuối, cung điện đều không có chút phản ứng nào cả." Binh sĩ thủ vệ chắp tay nói rõ tình hình cho cường giả Tàng Vũ ở trước mặt.
Nghe thấy binh sĩ này nói, biểu cảm của Tàng Vũ mê hoặc.
Giở trò quỷ gì, tại sao bây giờ vẫn chưa trở về.
Trước mắt, bọn họ đã kết thúc chém giết với Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch, lúc này đối phương đột nhiên quay đầu trở lại Tàng Linh, Huyết Hổ Thần Đế còn có Võ Nguyên Khôn đều chạy không thoát.
Ngay lúc hắn nghi ngờ khó hiểu thì phía trước đột nhiên truyền đến động tĩnh khiến đồng tử của hắn co rụt lại.
Cung điện nguy nga lấp lánh tinh quang màu tím phía trước hắn bỗng nhiên bắn ra ánh sáng chói mắt.
Vô số ánh sao giống như đang hô hấp.
Không chỉ như thế, bên trong còn ẩn chứa dao động cực kỳ đáng sợ, vượt xa sức mạnh mà bọn họ có thể lý giải.
Gần như tất cả cường giả Tàng Vũ đều quay đầu, nhìn về phía nơi phát ra động tĩnh, ánh mắt sâu xa, giống như đang nhìn thứ gì thần kỳ.
"Thật vô lý nha, sao động tĩnh này có thể lớn như vậy?" Cảm ứng được động tĩnh của cung điện trước mắt, cường giả dẫn đầu cau mày, thấy vô cùng kỳ lạ.
Căn cứ tình huống mà hắn biết, nếu cung điện này muốn tiếp dẫn, động tĩnh khẳng định là rất nhẹ, nhỏ như mưa phùn không tiếng động mới đúng.
Như thế, mới vừa rồi có thể cam đoan tiếp dẫn, linh khí không đến mức dao động quá kịch liệt, dẫn đến thất bại.
Ngay lúc bọn họ nghĩ đến tinh quang chói mắt lấp lánh trên cung điện trước mặt, khiến bọn họ dường như không mở nổi mắt.
Âm ầmI!!
Tiếng nổ tung đỉnh tai nhức óc đột nhiên vang vọng bên tai bọn họ, chấn đầu óc bọn họ ông ông vang dội.
Cảm giác phảng phất này rất nhanh rời khỏi đầu của bọn họ, mọi người đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước.