Chương 1341: Đừng để suy nghĩ giới hạn bản thân
Chương 1341: Đừng để suy nghĩ giới hạn bản thânChương 1341: Đừng để suy nghĩ giới hạn bản thân
Chương 1341: Đừng để suy nghĩ giới hạn bản thân
Mà thứ hắn thật sự am hiểu chính là đạo trận pháp.
Thành tích trận pháp của hắn rất cường hoành, thậm chí đã đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Bây giờ, các trận pháp được bố trí trên nhiều chiến trường vị diện ở Tàng Linh đều do Tử Việt Phong tạo ra.
Nếu thật sự phải so sánh về sức mạnh thì trận pháp bố trí của hắn có lẽ còn kém hơn Tàng Vũ một chút.
Suy cho cùng, bên phía Tàng Vũ còn có ngoại lực giúp đỡ, sức mạnh cơ bản của bản thân trận pháp mạnh hơn rất nhiều.
Điều thực sự khiến Tử Việt Phong ưu tú chính là trận pháp của hắn thường chứa đựng rất nhiều tư tưởng kỳ diệu, có đủ loại công hiệu đặc biệt.
Cũng chính vì tư tưởng kỳ diệu và công hiệu đặc biệt khác thường này, luôn có thể khiến sức chiến đấu của bên phía Tàng Vũ chịu một vài ảnh hưởng đặc biệt.
Ví dụ như trận pháp đầu tiên làm cho Tử Việt Phong nổi danh, có tên là "Thối không ngửi được".
Trận pháp này ban đầu khiến nhiều người thắc mắc không biết Tử Việt Phong đang nói đùa hay cố ý.
Nghe có vẻ rất buồn cười, chỉ vì tác dụng của trận pháp này không gì khác hơn là khiến cơ thể của những người Tàng Vũ tiến vào trong phạm vi của trận pháp, bốc ra mùi hôi thối.
Ban đầu, mọi người đều cho rằng trận pháp này không có tác dụng gì, chẳng qua là khiến thân thể kẻ địch bốc lên mùi hôi thối thì đâu còn tác dụng gì khác?
Hơn nữa, tài nguyên mà trận pháp này tiêu tốn không hề nhỏ, dù sao những địch nhân Tàng Vũ chém giết trên chiến trường vị diện đều có tu vi không tâm thường.
Nếu muốn những người cảnh giới này không thể khống chế được mùi như vậy, đương nhiên phải tích lũy một vài tài nguyên để nâng cao hiệu quả của trận pháp.
Nhưng sau khi trận pháp này đưa vào sử dụng, kết quả lại khác biệt rất lớn.
Quả thực, trận pháp này là trận pháp thăm dò tuyệt diệu.
Nếu người Tàng Vũ không hề yếu, vậy những người tham chiến bên phía Tàng Linh có thể yếu tới mức nào chứ?
Năm giác quan nhạy cảm, chỉ cần khẽ ngửi lập tức có thể ngửi được mùi hôi thối rất rõ.
Nhờ trận pháp này, bất luận Tàng Vũ có phương thức đánh lén gì deu không có cách nào làm được.
Thậm chí, bên phía Tàng Vũ còn muốn nghĩ cách triệt tiêu công hiệu của trận pháp này để trừ khử mùi thối.
Nếu muốn trừ khử mùi thôi của trận pháp, cần phải tiêu hao cái giá không nhỏ tương đương, phải tiêu tốn đủ tài nguyên mới được.
Đối với phương diện này, bên phía Tàng Vũ hơi ấm ức.
Sau khi tiêu tốn rất nhiều tài nguyên, chỉ tiêu trừ được một chút mùi.
Hơn nữa, ngươi vẫn phải loại bỏ mùi này, đó là phần khó chịu nhất. Nhưng không biết tại sao, trong lòng Đại Đức đế Tuyết Hán vẫn hơi bất an, luôn cảm giác có thể sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Trước mắt, người Tàng Vũ tiềm ẩn đã bắt đầu hành động.
Trong thời khắc then chốt như thế, Tử Việt Phong lại khởi hành, nói không chừng người của Tàng Vũ sẽ ra tay với hắn.
"Có điều, với sự thông minh của tiểu tử này, e rằng đã chuẩn bị kỹ càng khi xuất phát rồi." Tuyết Hán vuốt râu, thầm nghĩ.
Nói không chừng, trong tay hắn có chiêu cuối gì đó.
Sau đó, Tuyết Hán cũng lắc đầu, không quan tâm chuyện này nữa.
Tử Việt Phong muốn tới thì cứ tới thôi, bây giờ phủ Lưu Sơn càng hỗn loạn càng tốt, tốt nhất là toàn bộ người Tàng Vũ đều đến đây, giở hết át chủ bài ra cũng được.
Như vậy, kế hoạch mới coi như hoàn hảo.
Có Tiêu Thiên tọa trấn ở đây, không tồn tại việc sẽ xảy ra sơ sót gì.
Cùng lúc đó.
Trong tinh không thượng giới mệnh mông rộng lớn, một đội ngũ khổng lồ đang đi thuyền theo con đường bên trong hắc ám này.
Từng chiếc thuyền nguy nga với ánh sáng mờ nhạt quanh quẩn phía trên, chiếu sáng bóng tối xung quanh.
Những con thuyền trôi trong tinh không, các trận pháp lưu chuyển khiến chúng được kết nối với nhau, toàn bộ hạm đội giống như một chỉnh thể.
Cùng lúc đó, ánh sáng dập dờn phát ra từ trận pháp khiến xung quanh chấn động như sóng nước lưu động, ngăn cản tốc độ con thuyền tiến về phía trước.
Ở trung tâm của hạm đội khổng lồ là một con tàu chính, hùng vĩ và nguy nga, như một tòa thành trì di động.
Phía trên con tàu chính có rất nhiều vệ đội mặc giáp chấp duệ, khí tức cường hãn, toàn thân lóe lên hào quang linh khí, để lộ ra giáp trụ mà bọn họ đang mặc và vũ khí trong tay có chất lượng vượt trội.
Giờ phút này, ở trung tâm con tàu chính sừng sững một tòa lầu khổng lồ, bao phủ từng tầng vầng sáng.
Dường như nơi này chính là trận pháp cốt lõi của toàn bộ hạm đội.
Trên ban công tầng cao nhất của tòa lầu khổng lồ có một màn che trận pháp gần ngay trước mắt, tràn ngập ánh sáng.
Trên ban công có một nam tử trung niên mặc áo choàng sang trọng đứng đó, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía xa.
Hắn chính là tam điện hạ thanh danh hiển hách của Thái Thượng hoàng đình, Tử Việt Phong.
Cộc cộc cộc...
Tiếng bước chân đồn dập vang lên, một nam tử mặc áo giáp bước đến, quỳ một chân xuống trước mặt Tử Việt Phong.