Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1348 - Chương 1347: Bát Quái Chưởng

Chương 1347: Bát Quái chưởng Chương 1347: Bát Quái chưởngChương 1347: Bát Quái chưởng

Chương 1347: Bát Quái chưởng

"Tam điện hạ, e rằng ngài đã hiểu lầm một chuyện." Lúc này, sự hung ác đột nhiên hiện lên trong mắt Dương Phi Hằng: "Tuy ngài có trận pháp vô song, nhưng bản lĩnh cận chiến, hình như rất yếu đúng không?”

Đồng thời, sự hung hăng cũng hiện lên trong mắt Chu Du Viễn bên cạnh.

Sức mạnh đại đạo quanh người, đang mơ hồ nổ vang.

"Điện hạ, giờ đây ngài chỉ thân một mình, e rằng không thể ngăn cản chúng ta!" Dứt lời, Chu Du Viễn bùng nổ tốc độ, lao về phía Tử Việt Phong trước mặt.

Đối mặt với Chu Du Viễn lao đến, khuôn mặt Tử Việt Phong không hề có chút hoảng loạn nào, ngược lại hắn còn cười một cách mỉa mai.

"Ngươi có biết không, Nhân hoàng gia gia từng thu nhận đệ tử thay người khác, truyền thụ một loại bản lĩnh rất đặc biệt cho ta." Tử Việt Phong hít một hơi thật sâu, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.

VútI

Chu Du Viễn đang lao đến bỗng nhiên khựng lại, lướt qua Tử Việt Phong, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin được.

Thậm chí giọng nói đối phương còn vang lên bên tai.

"Bát Quái chưởng!"

Trong lúc Tử Việt Phong nói chuyện, phía đối diện, trên thân thể Chu Du Viễn cũng hiện lên biến hóa.

Trên đôi trường ngoa màu xanh lam mà hắn đang đi, đột nhiên xuất hiện những hoa văn quỷ dị, kèm theo đó là một làn gió xanh nổi lên.

Phù phù phù...

Âm thanh cuồng phong gào thét xuất hiện, Chu Du Viễn phát động xung phong, luồng gió và đạo lý của đại đạo xuất hiện sau lưng hắn, dung hợp với nhau, gia trì trên người hắn.

Toàn thân Chu Du Viễn phát ra ánh sáng xanh, tốc độ lại lân nữa bộc phát, gần như biến mất tại chỗ.

Víul

Tiếng xé gió nổi lên khi thân hình vọt tới trước, trong nháy mắt Chu Du Viễn lướt qua trước mặt Tử Việt Phong, bàn tay đột nhiên hướng về phía cổ họng đối phương.

Một bàn tay khác ngưng tụ vòng xoáy màu xanh xoắn lại với nhau, rồi nện lên đan điền của đối phương.

Tấn công thế gọng kìm, Chu Du Viễn muốn làm Tử Việt Phong trọng thương và bắt sống hắn.

Ngay khi khóe miệng Chu Du Viễn khẽ nhếch lên, cảm thấy mọi chuyện dễ như trở bàn tay đã hoàn thành rồi.

Tay, lại bắt hụt.

Thân hình của Tử Việt Phong trước mặt lại hóa thành tàn ảnh, lướt qua bàn tay hắn, chậm rãi tiêu tán, như thể chưa từng xuất hiện bao giờ vậy.

Sau khi vồ hụt, biểu cảm của Chu Du Viên tràn đầy sự kinh ngạc. Dựa theo hiểu biết của hắn về chiến lực của Tử Việt Phong, với khoảng cách gần như vậy, muốn tránh đòn tấn công của hắn là điêu gần như không có khả năng.

Huống hồ, khi hắn động thủ, gần như đã bộc phát toàn bộ lực lượng, cũng có thể nói là dốc hết toàn lực.

Nhưng tại sao...

"Cẩn thận sau lưng!!!" Ngay khi Chu Du Viễn đang ngây người, Dương Phi Hàng ở bên cạnh đã trừng lớn đôi mắt, không khỏi la lên.

Tiếng la của Dương Phi Hàng vang bên tai, Chu Du Viễn sững sờ, còn không đợi hắn quay đầu lại nhìn thì phía sau đã bị trúng đòn.

Bangl

Một lực xung kích mãnh liệt ap đến từ sau lưng, đồng thời có lực lượng quỷ dị xâm nhập vào thân thể hắn.

Chu Du Viễn đột nhiên bị một quyền này oanh kích, lúc bay lên không trung, cưỡng ép khống chế thân thể của mình xoay ngược lại.

Bất thình lình, không biết từ lúc nào hắn phát hiện Tử Việt Phong đã đến phía sau mình.

Nhưng khi hắn vừa trừng mắt thì đã thấy thân thể Tử Việt Phong trước mặt bắt đầu vặn vẹo tan rã, lại là tàn ảnh.

Mà bản tôn đã sớm không còn ở tại nơi này.

Người đâu rồi?

Đây là phản ứng đầu tiên của Chu Du Viễn, nhưng vào lúc này, qua khóe mắt hắn thoáng thấy bên cạnh Dương Phi Hàng, không biết từ lúc nào đã xuất hiện bóng dáng của Tử Việt Phong.

"Không hay rồi!" Chu Du Viễn há miệng kinh ngạc, định nhắc nhở nhưng hắn chưa kịp lên tiếng thì lực lượng trong cơ thể kia bộc phát ầm vang.

Lúc này, hắn kinh hãi phát hiện, không biết từ lúc nào, sau lưng mình không ngừng có xiêng xích phù văn trận pháp sinh trưởng ra.

Giống như bạch tuộc, vươn xúc tu của nó, triệt để trói chặt thân thể của hắn ở giữa.

Trận pháp phong ấn?

Chu Du Viễn suýt chút buộc miệng chửi, đây là chiêu thức quỷ dị gì vậy, tại sao hắn ta chỉ dùng một chưởng oanh kích trên người mình lại có trận pháp khắc lên.

Trong thời gian ngắn như vậy lại còn có thể hình thành trận pháp phong ấn, triệt để trói buộc hắn?

Không chỉ thế, hắn còn có thể nhìn thấy rất rõ, cách đó không xa, Dương Phi hàng đã bị đánh bại sau khi cận chiến với Tử Việt Phong chỉ bằng một quyền.

Sức mạnh đại đạo nổi lên kia, căn bản không có cách nào kháng trụ được lực lượng khổng lồ đến từ Tử Việt Phong, chấn động không ngớt.

Không thể chống đỡ dù chỉ một chút, từ lúc nào điện hạ Tử Việt Phong của bọn họ phải có lực lượng như vậy?

Che giấu thật sâu.

Sau khi Dương Phi Hàng bị đánh bay ra ngoài, toàn thân hắn lại bộc phát ra những dao động linh khí rực rỡ quỷ dị. Đồng thời, ý chí võ đạo thuộc về Tử Việt Phong, trong nháy mắt bộc phát ra, hóa thành trận pháp liên hoàn, bay lên và hiện ra giữa không trung.
Bình Luận (0)
Comment