Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1357 - Chuong 1356: Toan Than Run Ray

Chuong 1356: Toan than run ray Chuong 1356: Toan than run rayChuong 1356: Toan than run ray

Chuong 1356: Toan than run ray

Trên mặt của Tử Việt Phong cũng không có bao nhiêu sự vui sướng vì thắng lợi.

Mà trong đó nhiều nhất vẫn là sự bất lực và buồn bã.

Thắng thì sao, cái giá của sự thật đã vượt xa khỏi sự chịu đựng của hắn.

Liễu Yên Hà nhìn xung quanh, khắp nơi đều nổi lên trận ảnh bát quái.

Người Tàng Vũ ẩn tàng cũng lần lượt bị trấn phong, không còn năng lực tiếp tục chiến đấu.

Màn chắn trận pháp bát quái trận to lớn đã bao phủ toàn bộ tinh không hắc ám.

Không ai có năng lực rời khỏi nơi này.

Kế hoạch nhằm vào trượng phu của mình đã hoàn toàn thất bại như đối phương đã nói.

"Công chúa của đế quốc Tàng Vũ, lai lịch thật là lớn." Tử Việt Phong vừa lắc đầu vừa thở dài.

Chẳng trách Chu Du Viễn đã đề cập đến việc hắn sẽ được bảo toàn tính mạng khi cố gắng thuyết phục mình đầu hàng.

Thân phận của thê tử như thế, đương nhiên có thể giữ tính mạng cho mình rồi.

Chỉ tiếc, thân phận địa vị và lập trường của đôi bên hoàn toàn khác biệt.

"Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Liễu Yên Hà nhìn về phía Tử Việt Phong, vẻ mặt không cam lòng và không hiểu nổi.

Nàng không rõ, vốn dĩ đã nắm chắc phần thắng trong tay, tại sao trong nháy mắt cục diện đã lật ngược, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của nàng.

Bản thân Tử Việt Phong đã đến cực hạn, nhưng trong nháy mắt, như thể ngộ ra chân lý.

Thực lực tăng mạnh, không thể ngăn cản.

Điều này tuyệt đối không bình thường, phía sau nhất định đã phát sinh chuyện gì đó, không muốn người khác biết.

Sắc mặt Tử Việt Phong thay đổi, trầm mặc không nói.

Chuyện của sư phụ Tiêu Thiên là tuyệt mật, sao có thể để lộ được.

Hắn dùng sự im lặng để ứng phó vấn đề này.

Ngay lúc này, có người tới bên cạnh, chính là tâm phúc của hắn: "Điện hạ, tiếp theo phải xử lý thế nào, nhiều người như vậy, đưa đi hết à?"

"Không dẫn đi hết được thì cũng phải nghĩ biện pháp." Tử Việt Phong nhìn hai bên, thì thâm: "Nhưng giờ phải thu xếp cho những người này đã."

"Tuy nhiên vấn đề không lớn, vì để tránh đánh cỏ động rắn, ta bố trí huyễn trận, mê hoặc tâm trí của bọn họ là được."

"Chờ lúc đến phủ Lưu Sơn, có lẽ trong tình báo của Tàng Vũ, bọn họ đã thành công."

"Còn ta đã triệt để thất bại, bị thê tử Liễu Yên Hà đuổi bắt và khống chế."

Dứt lời, Tử Việt Phong đi tới trước mặt Liễu Yên Hà, đưa tay ra, vỗ nhẹ trước người đối phương.

Liễu Yên Hà không chút phản kháng, nàng cũng biết rõ, lúc này cho dù có chống cự cũng không có tác dụng qì.

Sau khi để mặc trượng phu phong ấn, nàng nhìn thấy đối phương bắt đầu bố trí huyễn trận.

Tu vi bị phong ấn khống chế, đám người dễ dàng bị mê hoặc tâm trí, ai nấy quay người rời đi, đến pháp khí phi hành của mình, ai nấy phụ trách chức vụ riêng.

Tiếp đó, bọn họ cùng đi theo Tử Việt Phong tiến đến phủ Lưu Sơn.

Giống như kế hoạch của bọn họ vậy, khống chế Tử Việt Phong, lợi dụng thân phận của hắn, quang minh chính đại tiến vào trong phủ Lưu Sơn để động thủ.

Chỉ là bây giờ, Tử Việt Phong mới là người thật sự đang lợi dụng bọn họ, bắt bọn họ phải đi theo mình.

Chỉ cần Tử Việt Phong ra lệnh thì đám người tiêm ẩn của Tàng Vũ sẽ lập tức chết bất đắc kỳ tử.

Ngay khi Tử Việt Phong an bài thỏa đáng hết mọi chuyện và chuẩn bị khởi hành.

Trên thân Liễu Yên Hà bị phong ấn bỗng nhiên bắn ra ánh sáng màu tím, dao động không gian méo mo hiện lên.

Động tĩnh đột nhiên xuất hiện đã kinh động đến Tử Việt Phong, hắn vội vàng xoay người lại, thấy bộ dạng của thê tử, không thể tin nổi.

"Xuyên qua hư không?" Sau khi thấy vậy, Tử Việt Phong biết không ổn nhưng cũng không có cách nào ngăn cản.

Ngây khi hắn trơ mắt nhìn thê tử Liễu Yên Hà sắp trốn thoát.

Một bàn tay bỗng nhiên từ bên cạnh vươn ra, lập tức xé rách không gian vặn vẹo kia, bắt Liễu Yên Hà sắp trốn thoát trở lại và quăng đến bên cạnh hắn.

"Vợ của mình mà cũng không canh chừng được à?"

Tử Việt Phong ngẩn người, nhìn về phía giọng nói phát ra.

Khi hắn nhìn thấy rõ hình dáng của người tới, toàn thân lập tức bắt đầu run rẩy.

Liễu Yên Hà ngã ngồi bên cạnh trượng phu mình, nàng trừng lớn hai mắt, không thể tin được.

Vượt qua hư không, bị chặn lại rồi.

Vòng xoáy không gian vặn vẹo kia, lại bị người ta mạnh mẽ dùng tay không xé rách hoàn toàn, kéo nàng trở về.

Nàng không nhịn được mà ngẩng đầu, nhìn người trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện kia, kinh ngạc muốn chất.

Không chỉ mình nàng, những người bị phong ấn bên cạnh, còn có nhóm tâm phúc bên cạnh Tử Việt Phong, đều lần lượt ngạc nhiên nhìn Tiêu Thiên, người đột nhiên xuất hiện.

Đột nhiên hắn xuất hiện, quá mức quỷ dị, thật giống như hiện ra trong nháy mắt vậy.

"Điện hạ cẩn thận, người này...' Rất nhiêu tâm phúc, đều xúm lại bên người Tử Việt Phong, mở miệng nhắc nhở, đồng thời còn nhìn chằm chằm Tiêu Thiên trước mặt, mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra trên trán.

Không biết tại sao, khi bọn họ nhìn về phía Tiêu Thiên, trong lòng lại có chút hoảng sợ vô cớ.
Bình Luận (0)
Comment