Chương 1361: Đông kết
Chương 1361: Đông kếtChương 1361: Đông kết
Chương 1361: Đông kết
Là ý gì.
"Đông kết năng lượng sống, trận pháp này rất lợi hại, lợi dụng lực lượng sức mạnh đại đạo."
"Sau khi đông kết năng lượng sống, nói một cách đơn giản, nó tương đương với sự tồn tại của những sinh linh này đều bị đông lại."
"Sau này, chỉ sợ những sinh linh này đều bị bắt đi, chỉ sợ vận mệnh chào đón bọn họ sau khi bị bắt đi chính là bị rút cạn năng lượng sống."
Khi Tử Việt Phong nói đến đây, biểu cảm lập tức tram xuống, vô cùng khó coi.
Tiêu Thiên cũng trâm mặc, tựa hồ như đang nghĩ đến gì đó, trong ánh mắt cũng lóe lên một tia nguy hiểm.
Tiêu Vương ở bên cạnh, ngược lại không hiểu rõ lắm: "Nếu vậy tại sao không trực tiếp bị bắt đi mà phải lợi dụng trận pháp đông kết này nữa?"
Đối với Tiêu Vương, vì năng lượng sống không bị rút ra tại chỗ nên không cần thiết phải lợi dụng trận pháp để đông kết trực tiếp những sinh linh này.
Nguyên nhân trong đó là gì?
Lời nói của Tiêu Vương khiến Tử Việt Phong ở bên cạnh thở dài, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn đối phương: "Trận pháp này đông kết năng lượng sống của bọn họ, chỉ vì để tránh tổn thất."
"Rõ ràng, đối phương có thể bắt đi nhiều sinh linh như vậy trên tinh cầu trong thời gian ngắn như vậy, nhất định là đã lợi dụng thủ đoạn tương đôi thô bạo."
"Nếu trực tiếp bị bắt đi, chỉ sợ sẽ khiến một vài sinh linh từ bỏ mạng sống của mình trong quá trình bắt cóc này."
"Còn nếu đông kết năng lượng sống của bọn họ thì sẽ giữ được mạng sống bọn họ, như vậy sẽ không có bất kỳ tổn thất nào, sử dụng thủ đoạn thô bạo để bắt đi cũng không có vấn đề gì."
"Ví dụ..."
Nói đến đây, Tử Việt Phong dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: "Trực tiếp bỏ vào trong không gian trữ vật!"
Lời này khiến bầu không khí tại hiện trường có chút đóng băng.
Hành vi như thế này hoàn toàn không coi các sinh linh trên tinh thân này như sinh mệnh.
Ngược lại, bọn họ bị xem như hàng hóa vậy.
Không có chút nhân tính nào.
Sau khi biết tác dụng của trận pháp thì có thể dễ dàng đề phòng những hành vi của kẻ địch hơn.
Đồng thời, Tử Việt Phong thông qua quan sát tình huống của trận pháp, rất nhanh đã suy nghĩ ra cách phản trận pháp này.
Chỉ cần bố trí phản trận pháp trên rất nhiều tinh thần thì sẽ có phát huy công dụng ngăn chặn hành vi này của đối phương.
Chỉ cần bố trí trước ở các tinh thần quan trọng hầu hết đều ở khu vực sát biên cương chiến trường vị diện Tàng Vũ.
Dù sao, nơi này gần với chiến trường vị diện của Tàng Vũ, lại càng dễ bị đối phương xâm lấn.
Ngược lại, các khu vực nội bộ cương thổ ở khoảng cách khá xa sẽ không thể nào dễ dàng trúng chiêu.
Đại Đức đế Tuyết Hán cũng đọc lướt một vài chỗ trong trận pháp, sau khi cùng Tử Việt Phong bàn bạc xong, ông cũng tin tưởng rằng hành động này có thể thực hiện.
"Sư tôn, có cần ta giúp bố trí một vài trận pháp tại phủ Lưu Sơn này không?" Lúc này, Tử Việt Phong lần nữa nhìn về phía Tiêu Thiên, hỏi thăm.
Đây cũng chính là mục đích chuyến đi này của hắn, hắn tới đây vì để hỗ trợ phủ Lưu Sơn đối phó với đám người Tàng Vũ tiềm ẩn sắp bao vây và tấn công.
Sau khi nghe Tử Việt Phong nói lời này, Liễu Yên Hà ở bên cạnh cũng lộ vẻ mặt biến hóa không ngừng.
Đi theo trượng phu mình nhiêu năm như vậy, nàng biết quá rõ bản lĩnh nam nhân của mình.
Những trận pháp do hắn bố trí không chỉ mạnh mẽ, còn ẩn chứa rất nhiều ý tưởng tuyệt diệu, luôn có thể tạo ra những hiệu quả không thể tưởng tượng được.
Thực lực của bản thân Tiêu Thiên cũng đáng sợ đến mức cường đại, thâm sâu không thể dò.
Nhân vật lớn như Huyết Hổ Thần Đế cũng làm phản để đến bên cạnh hắn.
Nếu như phối hợp thêm trận pháp của trượng phu nàng, Liễu Yên Hà cũng không dám tưởng tượng tiếp theo sẽ phát sinh ra điều gì.
Đợi đến khi tất cả người Tàng Vũ đều đến đây, chỉ sợ là sẽ bị một mẻ hốt gọn, không còn người nào sống sót.
Trong lúc Liễu Yên Hà đang chìm vào trong suy tư, bên này, Tiêu Thiên quay sang phía Tử Việt Phong xua tay: "Thôi khỏi bố trí trận pháp, chẳng phải tình huống bề ngoài thể hiện cho người Tàng Vũ thấy là ngươi đang bị khống chế ư?”"
"Ngươi đã bị khống chế rồi thì còn bố trí trận pháp sao được."
Nghe Tiêu Thiên nói vậy, Tử Việt Phong hơi lo lắng: "Sư tôn, nếu không sớm làm tốt chuẩn bị, lỡ như xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, chẳng phải là..."
Đối với chuyện này, Tiêu Thiên nhẹ nhàng võ vai Tử Việt Phong, tỏ ý đối phương đừng lo lắng quá mức: "Không sao, nếu thật sự xảy ra vấn đề, ta sẽ ra tay."
Nghe vậy, Tử Việt Phong cũng nhẹ gật đầu, không biết vì sao trong lòng không khỏi cảm thấy rất an tâm.
"Đúng rồi, lần này sư đồ chúng ta gặp mặt cũng được coi là chuyện vui, không uống một chén thì coi sao được." Tiêu Thiên chợt nhớ ra, miệng nở nụ cười: "Chỗ ta có một loại rượu, hương vị khá thơm ngon..."
Vừa nói xong, Tiêu Thiên bỗng nhiên phát hiện, hình như rượu tồn kho trong không gian hệ thống đã uống hất.