Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 216 - Chương 216. Trà Nghệ Của Ta Rất Tốt

Chương 216. Trà nghệ của ta rất tốt Chương 216. Trà nghệ của ta rất tốt

Nữ nhân tóc vàng quay đầu lại lần nữa, nhìn Tiêu Thiên đang cau mày nhìn về phía này ở đằng xa, bà ngạo mạn nói: “Nhìn cho rõ tình hình bây giờ đi, Tiêu Thiên, thể tu cuối cùng cũng chỉ là thể tu, không thể gây ra sóng gió gì đâu.”

“Nhưng mà, ngươi lại không giống với những thể tu khác cho lắm, hình như cơ thể ngươi mạnh mẽ hơn rất nhiều, ta cảm thấy rất hứng thú.”

“Như vậy đi, nếu như ngươi tình nguyện thần phục dưới chân ta, vậy thì ta cũng có hứng thú giữ lại cho ngươi một cái mạng, ân chuẩn ngươi hầu hạ ta.”

Lời nói của nữ nhân tóc vàng khiến lông mày của Đông Phương Cao Huyền ở bên cạnh run rẩy, Chu Thiên Cơ càng ngạc nhiên hơn.

Cái quái gì vậy?

Lão nữ nhân này, nhìn trúng Tiêu Thiên rồi!

Hay cho một tên đê tiện yêu diễm, còn quyến rũ được cả đại nhân.

Còn Nguyên Bá, người bị liên lụy đến đây thì thành thật đứng ở đó, không dám động đậy dù chỉ một chút.

Sau khi ra khỏi khu vực đặc thù kia, người được gọi là thánh thể như ông, chỉ là là một cu li cao cấp mà thôi.

“Đây chính là vận mệnh của thể tu, Tiêu Thiên.” Nguyên Bá nhìn Tiêu Thiên đang giận dữ ở đằng xa với vẻ mặt bi thương.

Lúc này Tiêu Thiên thật sự rất khó chịu, nơi này ồn ào quá.

Lúc bắt đầu lên đường, hắn không cảm nhận được điều đó.

Bây giờ đối phương đang nói chuyện với mình nhưng lại nghe không rõ, phiền phức thật.

Khống chế sức mạnh gì đó là chuyên môn của Tiêu Thiên nhưng mà thứ như giác, muốn kiểm soát thật tốt thì phiền phức chết đi được.

“Có thể không ồn ào nữa không!!!” Tiêu Thiên nổi giận, hắn đột nhiên vung quyền đấm sang một bên như muốn trút giận.

Sức mạnh giống như nổ tung, ngay trong khoảnh khắc một quyền của hắn đấm sang.

Chuỗi không gian hỗn loạn trước mặt bị sức mạnh khủng bố này đấm vỡ tan ngay lập tức, lộ ra hư không tràn ngập dòng chảy hỗn loạn.

Không gian vực Nam Hoang vốn đã có chút yếu ớt, sau khi sức mạnh nắm đấm cuồn cuộn điên cuồng xé nát thì hóa thành những mảnh vỡ li ti, bị dòng chảy hỗn loạn trong hư trong bao phủ.

Một quyền phát tiết cơn giận này của Tiêu Thiên, khiến cả thiên địa hoàn toàn trở nên yên tĩnh.

Sấm sét ở những địa giới khác biến mất ngay lập tức, những ngọn lửa được phun ra cũng thu lại, giống như chưa từng xuất hiện vậy.

Hơi thở hỗn loạn hóa thành một cơn gió nhẹ quấn quanh người Tiêu Thiên, giống như muốn khiến tâm trạng của hắn tốt hơn, bớt tức giận.

“Cha... Cha ơi...” Tiêu Ngư Nhi lơ lửng ở bên cạnh, cô bé bay đến nói với giọng run rẩy, bàn tay nhỏ nhé mũm mĩm nhẹ nhàng đặt lên vai Tiêu Thiên: “Đừng tức giận, Tiểu Ngư Nhi bóp vai cho cha nhé.”

“Tiêu đại nhân, vì lão phu đã từ bỏ nhục thân và năm tháng ăn mòn, cho nên đầu óc không tốt, lúc nãy lại quên mất pha trà, chuẩn bị điểm tâm cho trà, thật đúng là có tội.” Long Khâu Đạo vốn đang ở bên cạnh ngắm cảnh, cả người run rẩy đi ra khỏi di tích Thánh Long, lấy bàn trà trái cây ra.

Tay ông run rẩy trong lúc vội vàng chuẩn bị.

Tiêu Ngọc Nhi và Long Khâu Đạo âm thầm nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy sự sợ hãi trong lòng đối phương.

Tiêu Thiên, thật đáng sợ quá!!

Hanh vi bay với tốc độ cao trong hư không luân chuyển lúc trước, hoàn toàn chỉ là trò trẻ con.

Lúc nãy không có bất cứ linh lực nào hiện lên trên cơ thể hắn, vậy mà hắn đã dùng một quyền để đánh nát toàn bộ vực Nam Hoang.

Cho dù là vực Nam Hoang hay Nam Hoang, đều đã vỡ nát.

Nhưng tốt xấu gì đây cũng là thế giới giới vực một phương, cho chút mặt mũi có được không, ngươi nổi giận đấm một quyền khiến một vùng thế giới trực tiếp biến mất, biến thành hư không thì là thứ quỷ quái gì vậy?

Đối diện.

Nguyên Bá vốn đang bi thương đã ngây người đứng nguyên tại chỗ, trong mắt, trong mắt không còn sắc thái, mất đi tiêu điểm.

Cái gì là vận mệnh thể tu?

Thể tu lại là thứ gì vậy?

Đông Phương Cao Huyền không cầm vững trường thương Xích Long trong tay, để mặc cho binh khí của mình rơi xuống phía dưới, đâm xuống mặt đất.

Ông hơi sửng sốt, có chút bối rối quay đầu nhìn Chu Thiên Cơ.

Chu Thiên Cơ cũng nhìn về phía vị huynh trưởng kết nghĩa, sự sợ hãi tràn ngập trên khuôn mặt thản nhiên bình tĩnh ngày thường của ông.

Lần đầu tiên trong đời, ông cảm thấy kinh hãi.

Không chỉ là sợ hãi, càng là không biết.

Nam nhân không hề dùng nửa phân linh khí, hoàn toàn dựa vào sức mạnh nhục thân mà quét sạch vực Nam Hoang trước mặt.

Tính là gì?

Đối diện.

Tiêu Thiên được nữ nhi bóp vai, nhấp ngụm trà do lão quản gia pha cho, sau khi bốn phía yên tĩnh, hắn cảm thấy tâm trạng phiền não của mình đã thoải mái hơn nhiều.

“Lúc nãy ồn quá, không nghe rõ ngươi đang nói gì.” Tiêu Thiên nhìn nữ nhân tóc vàng trước mặt, hắn hất cằm ra hiệu đối phương nói: “Ngươi nói lại đi.”

Nữ nhân tóc vàng vốn đang nhìn khu vực thế giới mênh mông không thấy điểm cuối đã bị hư không thay thế, hoàn toàn bị đánh biến mất kia.

Bình Luận (0)
Comment