Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 270 - Chương 270. Danh Hiệu Này Đặt Không Sai 2

Chương 270. Danh hiệu này đặt không sai 2 Chương 270. Danh hiệu này đặt không sai 2

[Dựa theo tiến độ hiện tại, hương vị của gia súc mới sinh và những rau củ trái cây mới được trồng trên núi Thanh Viêm lần tới sẽ tăng 70%, cùng với cường độ thăng cấp của thế giới.]

“Tốt lắm!” Tiêu Thiên nghe thấy tin tốt này, trong lòng không nhịn được mà cảm thán thành tiếng.

Thật đúng là hoàn mỹ!

Chỉ là đứng tấn luyện công, tu vi của bản thân sẽ kéo theo sự thăng cấp của toàn bộ thế giới giới vực.

Mà sản vật trên núi Thanh Viêm, vốn đã có mùi vị tuyệt vời, giờ đây với sự tiến bộ của thế giới, hương vị lại càng ngon hơn xưa.

Cộng thêm chuyện gần đây thực lực của Chung Dương Minh càng ngày càng mạnh, khả năng nấu nướng cũng càng ngày càng tốt hơn.

Kết hợp cả hai, không phải sẽ ngon đến mức nghịch thiên sao?

“Hửm? Sao ngươi trở về rồi?” Tiêu Thiên đột nhiên nhìn về phía cửa viện, Long Khâu Bạch Thanh lặng lẽ bước vào.

Gần đây, kế hoạch hồi phục trí nhớ đã gặp trở ngại.

Cho nên Long Khâu Bạch Thanh lựa chọn làm việc kiếm tiền trả nợ, mà kim chủ đầu tiên thuê nàng làm việc, chính là Lạc Nữ Ái.

Lạc Nữ Ái thuê Long Khâu Bạch Thanh để nàng giúp đỡ Tử Nhược Yên, hợp sức đối phó bản thân lúc hai người bọn họ so tài.

Đúng vậy!

Chỉ có như vậy nàng mới cảm thấy đánh đã ghiền, khá hưng phấn.

Nhưng Tử Nhược Yên không thể nào chịu được hành động giống như đang sỉ nhục nàng của Lạc Nữ Ái nên hôm sau liền giành thuê Long Khâu Bạch Thanh.

Sau đó Tử Nhược Yên học theo Lạc Nữ Ái, ra lệnh Long Khâu Bạch Thanh hợp sức với đối phương, bản thân lấy một chọi hai.

Long Khâu Bạch Thanh cứ vậy mà nhảy qua nhảy lại giữa hai người bọn họ, kiếm được rất nhiều tiền, sau đó nàng trả hết linh thạch kiếm được cho Tiêu Thiên.

Dựa theo lịch trình sắp xếp, Tiêu Thiên nhớ rằng hôm nay Long Khâu Thanh Bạch được Lạc Nữ Ái thuê mới đúng.

“Tử bệ hạ lôi Lạc bệ hạ đi xử lý chính vụ rồi, cho nên ta mới về sớm.” Long Khâu Bạch Thanh nói, nàng nhìn Tiêu Thiên, “Ngươi lại đang điều dưỡng cơ thể à?”

“Cứ xem là vậy đi, có muốn thử không?” Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Bạch Thanh.

Long Khâu Bạch Thanh chớp mắt, đi đến bên cạnh Tiêu Thiên, học theo dáng vẻ của hắn mà ngồi xổm xuống, giữ vững cơ thể.

“Thiên phú không tệ!” Tiêu Thiên tấm tắc khen ngợi.

Long Khâu Bạch Thanh lấy một năm linh thạch ra từ trong nhẫn, đưa cho Tiêu Thiên: “Này, phần của hôm nay.”

Tiêu Thiên nhận lấy linh thạch, sau khi đếm một lượt thì gật đầu: “Ta đánh giá cao những người trẻ tuổi thành thật giữ chữ tín, trả nợ đúng hạn giống như ngươi.”

Đối diện, Chung Linh đang đứng tấn quay đầu sang nhìn Lưu Diễm: “Vì sao vậy?”

Nàng không hiểu, vì sao lại có nữ nhân đưa tiền cho Thân Vương đại nhân chứ.

Chuyện kỳ lạ hơn nữa là, nàng ta kiếm được số tiền này từ chỗ hai vị bệ hạ.

“Tên có thể đặt sai.” Sắc mặt của Lưu Diễm rất bình tĩnh, chậm rãi mở miệng: “Nhưng danh hiệu, sẽ không đặt sai.”

Hoàng triều Đại Viêm, hoàng thành, trong ngự thư phòng.

“Ha....” Lạc Nữ Ái há miệng ngáp một cái, nàng vô cùng lười nhát mà nằm bỏ trên thư án trước mặt.

Có rất nhiều tấu chương đã được phê duyệt xong chất đống trước mặt nàng.

Cho dù nhìn có vẻ số lượng rất nhiều nhưng so với đống tấu chương chất thành ngọn núi nhỏ trước mặt Tử Nhược Yên, thì lại ít đến mức đáng thương.

“Thật không hiểu nổi, ngày nào ngươi cũng bận như vậy, sao mà thực lực vẫn tăng nhanh như vậy.” Lạc Nữ Đế nằm bò trên bàn, nghiêng đầu nhìn Tử Nhược Yên ở bên cạnh.

Lúc vừa mới rời khỏi vực Nam Hoang, đối phương mới thoát khỏi xiềng xích, thì đã đạt đến Giới Vực cảnh thập nhất giai.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, trực tiếp vượt qua Hư Không cảnh thập nhị giai tăng lên đến Chưởng Giới cảnh thập tam giai.

Bây giờ, Tử Nhược Yên đã là Thiên Địa cảnh thập tứ giai, tiến triển quá nhanh rồi.

“Chẳng lẽ đây chính là sự lợi hại của huyết mạch Đế hoàng chính thống của nhân loại sao, chỉ cần làm một hoàng đế tốt, những người dân ngươi trị vì, tự nhiên giúp ngươi thăng cấp.” Lạc Nữ Ái nghiêng đầu, cái đuôi sau lưng vẽ vòng tròn.

Tử Nhược Yên gấp lại tấu chương đã phê duyệt xong ở trước mặt, cầm trên tay, hơi xoay cổ: “Tu luyện bình thường cũng không thể thiếu được, huống chi...”

Nói đến đây, Tử Nhược Yên giơ tay ra, dùng tấu chương đập vào đầu Lạc Nữ Ái: “Trẫm chỉ sử dụng thời gian mà bây giờ ngươi đang lãng phí để phàn nàn một cách hợp lý hơn mà thôi.”

“Nếu bây giờ ngươi không lãng phí thời gian ở đây nữa, thì ngươi đã không cảm khái như vậy rồi.”

“Ngươi nhìn Long Khâu Bạch Thanh kia đi, cho dù mất trí nhớ, nàng ta mỗi khi rảnh rỗi một chút thì sẽ bắt đầu tu luyện, vô cùng phấn đấu.”

Lạc Nữ Ái ôm đầu lẩm bẩm: “Chẳng phải không có gì thú vị sao, hơn nữa gần đây Tiêu ca ca càng ngày càng dịu dàng, lâu lắm rồi chàng ấy không cay nghiệt mắng mỏ, dạy dỗ ta nữa.”

“Bổn đế, rất không hài lòng.”

Tử Nhược Yên liếc nhìn Lạc Nữ Ái ở bên cạnh, không nhịn được mà lắc đầu: “Cái tật xấu này của ngươi, thật sự không có lời nào để nói.”

Bình Luận (0)
Comment