Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 279 - Chương 279. Không Thể Giữ Bọn Họ 2

Chương 279. Không thể giữ bọn họ 2 Chương 279. Không thể giữ bọn họ 2

Thủ đoạn phá trận vô cùng bạo lực, lực lượng trong đó cách không chấn vỡ trận bàn duy trì trận pháp, lực trường không gian vặn vẹo, bị nghiền nát triệt để.

Bầu trời bị xé đôi như màn sân khấu, lộ ra ba bóng người.

Người cầm đầu là một người nam tử tuấn tú trẻ tuổi, mặc vương bào.

Nam nhân nho nhã râu dài chắp hai tay sau lưng đứng bên trái sau lưng hắn.

Mà bên còn lại là một lão giả áo bào đen có sừng rồng xanh lam trên đầu, một tay chắp sau lưng, một tay đặt hờ trước người.

Nhưng không hiểu sao, nam tử ở chính giữa vừa nhìn về phía bên này lại run rẩy.

"Xảy ra chuyện gì? Sao trận pháp lại bị xé mở rồi?" Chiến Trác cau mày nhìn Chiến Chi Trí bên cạnh: "Chẳng lẽ lúc ngươi bố trí trận pháp có sơ suất chỗ nào?"

"Không thể nào, vì tránh tình huống bất ngờ xảy ra, lúc ta bố trí trận pháp còn cố ý tăng mạnh cường độ." Nói tới đây, Chiến Chi Trí nhìn về phía thuyền chiến hạm hình con thoi.

"Vì đảm bảo đủ linh khí vận chuyển trận pháp, ta còn cố ý thêm vào nhiều linh thạch hơn, gần như gấp đôi!"

Chiến Chi Trí trả lời như vậy khiến Chiến Trác càng nghiêm trọng vài phần. Hắn nhìn ba người bên trên: "Tất cả mọi người chú ý, người tới không có ý tốt. Chỉ sợ thực lực không kém."

Chiến Trác nói xong, tộc Huyết Văn đang trầm tĩnh lập tức căng thẳng toàn thân, tiến vào trạng thái sẵn sàng.

Nếu cần thiết, bọn họ có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.

"Chín... Số chín trăm chín mươi tám." Tiêu Thiên đứng giữa không trung nhìn heo Thanh Viêm bị nướng chín, tức giận phát run.

Không sai đi đâu được!

Dù heo Thanh Viêm số chín trăm chín mươi tám có hóa ra tro, Tiêu Thiên vẫn sẽ nhận ra!

Tiêu Thiên thở sâu, hơi hòa hoãn tâm trạng, lại quay sang nói với Chung Dương Minh và Long Khâu Đạo: "Giờ các ngươi còn muốn nói ta lo quá xa nữa không?"

"Rõ ràng đám tộc Huyết Văn này tới là vì nhằm vào ta!"

"Đây là nhóm thứ hai rồi đấy, từ lúc bọn họ xuất hiện chẳng làm gì cả, đứng mũi chịu sào lại là trộm heo Thanh Viêm của ta."

"Với thực lực của bọn họ, sao có thể để trưởng trấn Thanh Viêm chỉ có thực lực nhỏ nhoi phát hiện tung tích được. Rõ ràng có thể trộm đi mà thần không biết quỷ không hay."

"Nhưng kết quả đâu? Trưởng trấn Thanh Viêm tự mình thông báo ta, nói rõ cái gì?"

"Nói rõ bọn họ cố ý bại lộ tung tích, muốn dụ ta tới."

Chung Dương Minh và Long Khâu Đạo hai mặt nhìn nhau, luôn cảm thấy là lạ chỗ nào.

"Có phải có hiểu lầm gì không?" Chung Dương Minh suy đoán: "Dù sao tộc Huyết Văn không thù không oán với ngài. Sao bọn họ phải nhằm vào ngài."

"Chịu thôi, chắc chắn ẩn sâu chân tướng không muốn người biết." Tiêu Thiên khoát tay áo, chỉ vào heo nướng nguyên con đã chín bên dưới: "Nhưng bằng chứng bọn hắn nhằm vào ta chính là số chín trăm chín mươi tám."

Long Khâu Đạo nhìn heo quay, trầm mặc chốc lát: "Tiêu đại nhân, cái này... phân tích thế nào?"

"Bọn họ không ăn trộm heo Thanh Viêm nào khác, cứ phải trộm đi số chín trăm chín mươi tám chứng tỏ bọn họ biết rõ ta thích con này nhất, giữ lại làm heo năm. Như vậy mới có thể khiến ta chú ý, đích thân tới đây!"

"Chưa kể con heo Thanh Viêm này hoàn hảo nhất, phương pháp chế biến ta thích nhất, cũng nguyên vị, ngon lành nhất chính là heo nướng nguyên con bằng than củi. Sao bọn họ biết chuyện này?"

Nói tới đây, Tiêu Thiên nhìn tộc Huyết Văn bên dưới: "Bởi vậy có thể thấy được, hệ thống tình báo của bọn họ khủng bố cỡ nào. Bọn họ đã tra thấu triệt sở thích của ta."

"Nếu không phải nhằm vào ta, bọn họ cần gì thu thập mấy tình báo kiểu này?"

"Vì sao? Ta chỉ muốn mỗi ngày làm người tốt làm một ít chuyện tốt, làm một Thân Vương tiêu dao lương thiện, đáng yêu thôi mà? Sao cứ có người muốn hại ta thế?"

Chung Dương Minh và Long Khâu Đạo bên cạnh đưa mắt nhìn nhau.

Chung Dương Minh: "Đám người tộc Huyết Văn này đúng là đáng sợ."

Long Khâu Đạo: "Ý định của bọn họ quá ác độc."

Nói xong, hai người nhìn Tiêu Thiên, đồng thanh nói: "Không thể lưu bọn họ!"

Đám người Tiêu Thiên đứng bên trên nói chuyện với nhau.

Bên dưới, Chiến Trác cũng nói với Chiến Chi Trí cạnh đó: "Chú ý tới lão giả kia không, sợ rằng là tộc Thánh Long."

Chiến Chi Trí nhìn Long Khâu Đạo giữa không trung, hơi gật đầu: "Chỉ nhìn qua thì có vẻ là tộc Thánh Long thật nhưng cảm giác lại rất kỳ quái."

"Hình như đối phương không có thân thể, cơ thể đó do linh khí ngưng tụ mà thành."

Chiến Trác thở sâu, nhìn chằm chằm Chiến Chi Trí: "Ngươi xác định?"

"Xác định, chắc hẳn không sai được." Chiến Chi Trí nhìn kỹ trạng thái của Long Khâu Đạo, giọng nói càng ngày càng kinh ngạc: "Thảo nào có thể gặp được tộc Thánh Long ở vực Thánh Ma, sợ là Long Linh tồn lưu từ thời đại trước kia."

"Bởi vì linh hồn cường đại nên mới ngưng tụ được thành thân xác Long Linh."

"Nhưng chỉ thân xác Long Linh thì không quá cường đại, không phải không đánh được." Nói tới đây, Chiến Chi Trí bắt đầu gảy trận bàn trong tay: "Ta sẽ điều chỉnh trận pháp, tiến hành phong bế."

Bình Luận (0)
Comment