"Đã thế, vừa thấy ta là bỏ chạy. Đây gọi là gì? Gọi là có tật giật mình!"
Tiêu Thiên vừa nói chuyện vừa móc một cái chân giò nướng trong không gian của hệ thống ra.
Một ngụm thịt, một ngụm tinh thể máu thiêu đốt, cứ như vậy ăn.
"Nói như vậy, chẳng phải chúng ta đi một chuyến tay không rồi à?" Chung Dương Minh nhìn quen hành vi của Tiêu Thiên rồi, chỉ quay sang hỏi Long Khâu Đạo.
So ra thì tuy đầu óc Long Khâu Đạo không linh hoạt lắm, ký ức còn chẳng trọn vẹn, nhưng kinh nghiệm phong phú hơn nhiều.
Long Khâu Đạo trầm ngâm chốc lát, lại nhìn một vòng xung quanh: "Từ tình huống vừa rồi mà xem, chắc hẳn đối phương dùng trận pháp không gian."
"Nhìn dao động không gian mà phán đoán, Từ cái không gian này ba động lưu lại đến xem, chắc là trận pháp Không Gian Na Di, muốn dùng trận pháp này phải xác lập điểm neo không gian trước."
"Nhìn dao động lần này, đối phương chạy không xa lắm."
Tiêu Thiên phồng má, trong miệng liên tiếp vang lên tiếng nổ mạnh: "..."
Hắn vừa hé miệng là bắt đầu phun lửa, năng lượng cháy bỏng đáng sợ vươn ra thật xa.
"Khụ khụ..." Tiêu Thiên bị sặc, một hơi nuốt trọn số thịt kèm tinh thể máu thiêu đốt còn lại, trong bụng cũng bắt đầu nổ ầm ĩ.
Chờ đến khi yên tĩnh lại, Tiêu Thiên mới tiếp tục hỏi Long Khâu Đạo: "Chắc chắn không? Không phải manh mối giả đấy chứ?"
Long Khâu Đạo dở khóc dở cười, đáy mắt ánh lên thương hại: "Dựa theo ý nghĩ của bọn họ, tinh thể nóng cháy kia nổ tung, gây ra dao động kịch liệt sẽ triệt để che giấu dao động không gian."
"Kế hoạch đúng là tốt, đáng tiếc không ngờ rằng sát chiêu cuối cùng lại thành gia vị cho Tiêu đại nhân ăn thịt quay."
Chung Dương Minh nhún vai, hai nhóm tộc Huyết Văn tiến vào Thánh Ma vực đều ăn mệt cùng một chỗ, tặng kèm cả hai.
"Nhắc đến mùi vị này là hăng hái, cảm giác cực tốt." Tiêu Thiên vừa bình luận vừa nhìn quanh: "Nếu bọn họ không trốn xa, có phải đang ở trong mảnh vỡ thế giới này không?"
"Không sai." Long Khâu Đạo nói, ngắm nhìn mảnh vỡ thế giới rậm rạp, chằng chịt xung quanh, cau mày: "Nhưng số lượng hình như hơi nhiều."
Lúc này, đưa mắt nhìn lại, số lượng mảnh vỡ thế giới quanh đám người Tiêu Thiên ít cũng hơn trăm.
Nếu thật sự tìm từng nơi một, phải tiêu tốn rất nhiều công sức.
Dù sao thì giữa một mảnh vỡ thế giới ẩn chứa phạm vi không gian không nhỏ, lần lượt tiến vào sưu tầm không phải lượng công việc ít ỏi gì.
Hơn nữa, nếu đối phương nhân lúc bọn họ tiến vào một mảnh vỡ thế giới sưu tầm mà lặng yên trốn cũng không phải không được.
Khi ba người Tiêu Thiên đang thương lượng nên làm thế nào tìm ra người.
Trong mảnh vỡ thế giới cách đó không xa.
Đám người Kế Nghi Xuân, Chiến Vô Song chạy thoát nhìn mặt gương linh khí bên trên, thật lâu không hồi phục tinh thần.
Đặc biệt là Chiến Vô Song, toàn thân run bần bật.
"Lão đại..." Lúc này, Chiến Vô Tâm đi tới bên người Chiến Vô Song, chậm rãi lên tiếng: "Suy đoán của ngài là thật, tinh thể máu thiêu đốt bị ăn hết."
"Nuốt sống tinh thể máu thiêu đốt, Nhân tộc này thật đáng gờm." Chiến Vô Song cắn răng, tay run lẩy bẩy: "Sao không... Sao lại không nổ chết tên khốn nhà ngươi?"
Án đã phá.
Chân tướng bị phơi bày.
Cuối cùng Chiến Vô Song đã biết đội viên mình phái đi Thánh Ma vực rốt cuộc ở đâu.
Chắc chắn là rơi vào tay đối phương, thậm chí tinh thể máu thiêu đốt cũng đều vào bụng người này.
"Thực lực của hắn viễn siêu tưởng tượng của chúng ta." Kế Nghi Xuân càng sợ không thôi, may mắn bản thân quyết định dứt khoát.
Nếu không, hiện tại tính mạng cũng chẳng còn.
Nuốt sống tinh thể máu thiêu đốt mà không sao, Tiêu Thiên ít nhất... là cường giả hàng đầu, cơ thể thập nhị giai.
Thậm chí có khi còn vượt qua thập nhị giai?
"Không thể nào! Nơi này sao có thể tồn tại cấp bậc như vậy." Kế Nghi Xuân lắc đầu, nhìn về phía Chiến Vô Song: "Theo dõi hắn, ta đi nghỉ một lát."
"Đợi Nhân tộc này rời đi, chúng ta lại lặng lẽ rút lui."
Lời của Kế Nghi Xuân khiến Chiến Vô Tâm bên cạnh hơi lo lắng: "Vị đại nhân này, nếu hắn không chịu rời đi, muốn lật tìm từng tiểu thế giới thì sao?"
"Dù sao tinh thể máu thiêu đốt không kíp nổ, Không Gian Na Di có dao động, hắn sẽ đoán được chúng ta không trốn quá xa."
Chiến Vô Tâm nói vậy khiến Chiến Vô Song không ngừng gật gù, ánh mắt tràn đầy lo lắng: "Cũng có khả năng này. Hiện giờ chỉ đành cầu nguyện cho hắn rời đi sớm một chút."
"Không có khả năng. Muốn tìm từng tiểu thế giới thì phải tìm tới bao giờ..." Kế Nghi Xuân lắc đầu, nhưng vừa thấy hình ảnh trên gương thì khựng lại.
Giống với thế giới giới vực thông thường, mảnh vỡ thế giới loại nhỏ cũng có màng bọt khí mỏng.
Đây là tường chắn của thế giới bọn họ, tránh cho hư không loạn lưu.
Năng lực đặc trưng của cường giả Giới Vực cảnh thập nhất giai là xuyên qua tường ngăn thế giới này.
Tường ngăn thế giới vô cùng cứng cỏi, rất khó phá hủy.
Muốn đi vào thì không khó, nhưng muốn phá hoại tường ngăn một thế giới cần tốn vô số công sức và lực lượng.
Cực kỳ kinh khủng!