Chiến Chi Trí nhìn hàng người trước mặt, hắn đi tới đi lui sau đó lại hét lên: “Nhóm xoa bóp, điểm số.”
“Vâng!”
“Một! Hai... Mười, nhóm xoa bóp đều đã có mặt.”
“Nhóm xúc phân!”
“Nhóm xúc phân đều đã có mặt.”
“Nhóm giải trí.”
“Nhóm giải trí đều đã có mặt.”
Lúc này, sắc mặt Chiến Chi Trí hơi âm trầm: “Nhóm đồ chơi!!”
“Bẩm báo đại đội trưởng nuôi heo, nhóm đồ chơi đã có mặt!” Lúc này, Chiến Trác đứng trong đội ngũ vội bước ra khỏi hàng, hắn lớn tiếng hét lên với Chiến Chi Trí.
“Được, rất có tinh thần!” Chiến Chi Trí gật đầu hài lòng, hắn nói với mọi người: “Khẩu hiệu của chúng ta là gì?”
Toàn bộ tộc Huyết Văn đồng thanh hét lớn: “Dùng sức lao động trả giá cho tội lỗi, để mồ hôi gột rửa sạch tâm hồn!”
“Tinh thần của chúng ta, là gì?”
“Tuân theo lời chỉ dạy của Tiêu đại nhân, trang điểm bản thân bằng sự lương thiện, trang trí bản thân bằng nhân đức, uốn nắn bản thân bằng chính nghĩa!”
“Trước khi ăn sáng, chúng ta có thể nghỉ ngơi, nhưng chúng ta nên làm thế nào?”
“Nỗ lực làm việc! Nỗ lực học tập! Nỗ lực cải tạo!”
“Xuất phát!” Chiến Chi Trí ngẩng đầu ưỡn ngực, xoay người dẫn đầu.
Lúc Tiêu Thiên đến thăm bọn hắn nói đúng, bọn hắn vẫn là chiến sĩ cao quý.
Chỉ là lần này, chiến trường của bọn hắn là trang trại chăn nuôi Thanh Viêm.
Chẳng mấy chốc, đám người Chiến Chi Trí lập tức hăng hái làm việc, nhiệt tình như lửa.
“Đại đội trưởng, có người mới.” Lúc này, giọng nói của trưởng trấn vang lên, khiến Chiến Chi Trí buông xẻng phân trong tay xuống, xoay người lại.
Đám người Chiến Vô Song đang đứng đối diện.
Hai nhóm tộc Huyết Văn, phân biệt rõ ràng mà đứng hai bên.
Ngươi nhìn ta.
Ta nhìn ngươi.
Gần trong gang tấc, lại giống như xa tận chân trời góc bể.
“Đại đội trưởng, đây là những người mới được đưa đến đây.” Trưởng trấn trấn Thanh Viêm nở nụ cười và nhìn Chiến Chi Trí ở phía đối diện.
Theo lý mà nói thì ông vốn không nên nở nụ cười với những tù nhân dị tộc này.
Có điều, khoảng thời gian này, biểu hiện của đám người Chiến Chi Trí thực sự rất là tốt.
Đặc biệt là khi Tiêu Thiên thỉnh thoảng sẽ đến đây để kiến thiết tư tưởng và tái giáo dục các vấn đề tâm lý cho những tù nhân này.
Trang trại chăn nuôi Thanh Viêm nhờ những người tộc Huyết Văn này mà hiệu suất trở nên thủy trướng thuyền cao.
Chỉ mới được một thời gian ngắn kể từ khi bọn họ bắt đầu thực hiện việc mở rộng.
Mà hắn vừa đề xuất với Tiêu Thiên rằng lợi ích của việc mở rộng này đương nhiên là rất tốt nhưng hiện tại hắn đang thiếu nhân lực.
Vị Long Khâu đại nhân này tuân theo mệnh lệnh của Tiêu Thân Vương đưa thêm một nhóm người tộc Huyết Văn tới đây.
Những chàng trai trong tộc Huyết Văn này quả thật là không tệ, bọn họ vừa có sức lực mạnh vừa có tinh thần sẵn sàng chịu đựng được khó khổ và làm việc chăm chỉ, bọn họ thật sự đã giúp hắn tiết kiệm được rất nhiều công sức.
Ở bên này, ông trưởng trấn trấn Thanh Viêm đang mỉm cười vui vẻ, trong khi Long Khâu Đạo ở bên cạnh thì sắc mặt vô cảm.
Tâm trạng của Chiến Vô Song đang rất mâu thuẫn.
Hắn thật sự không ngờ rằng lại gặp được Chiến Chi Trí và những người khác ở nơi này.
Phản ứng đầu tiên của Chiến Vô Song là hắn rất vui mừng vì dù sao những tộc nhân này đều vẫn còn sống.
Nhưng nếu cẩn thận quan sát Chiến Chi Trí thì có vẻ như trái tim hắn đã trở nên lạnh giá.
Không biết vì sao hắn lại cảm thấy những tộc nhân ngày xưa có chút lạ lẫm khi làm việc dưới trướng của hậu bối trẻ tuổi.
Đặc biệt là khi nhìn thấy những gì các tộc nhân trong đội xúc phân đằng sau Chiến Chi Trí đang làm, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi.
Không lẽ bọn họ cũng sẽ bị sắp xếp làm những việc như vậy đó chứ?
Nếu là như vậy, Chiến Vô Song thà bị Tiêu Thiên giết chết như Kế Nghi Xuân lúc đó còn hơn là chịu nhục nhã như vậy.
“Kia…kia là phó thống lĩnh sao?” Bỗng nhiên, Chiến Vô Tâm ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng và kinh hãi chỉ tay về phía xa.
Chiến Vô Song nhìn về phương hướng mà Chiến Vô Tâm chỉ, đồng tử của hắn co rút lại trông sắc mặt vô cùng chấn kinh.
Ở phía đó, một quả cầu trông hơi mờ mờ đang bị một đàn heo Thanh Viêm khổng lồ ủi qua ủi lại.
Những chú heo Thanh Viêm này chơi rất vui vẻ và Chiến Trác ở bên trong quả cầu cũng rất phối hợp.
Hắn chủ động điều chỉnh tư thế bên trong quả cầu, đồng thời tăng thêm chút lực để góc độ phù hợp hơn với chuyển động của những con heo Thanh Viêm này.
Khiến cho những chú heo Thanh Viêm này chơi vui vẻ, chơi thoải mái và chơi yên tâm hơn.
Nhưng Chiến Vô Song không thể hiểu được phó thống lĩnh của hắn, lão nhân đi theo bên hắn vậy mà lại phải chịu sự sỉ nhục như vậy.
Huống hồ, Chiến Trác thực sự đã làm việc đó rất vui vẻ sao?
“Không cần phải kinh ngạc như vậy, Chiến Trác xứng đáng nhận được vinh dự như vậy.” Lúc này, Chiến Chi Trí lên tiếng giải thích với Chiến Vô Song, “Lúc trước hắn đã cống hiến và cung cấp tình báo hoàn chỉnh cho Tiêu đại nhân…”