“Ngược lại ngươi còn chạy đến hậu phương, ngoài mặt thì tìm phiền phức ở sơn vực Huyền Phú thuộc tuyến phòng ngự thứ hai của chúng ta nhưng thực chất là vì để trốn tránh chiến đấu, một kẻ tham sống sợ chết.”
Nói đến đây, Giả Bôn Thỉ dang hai tay ra và nhìn Long Khâu Bạch Thanh: “Nếu ngươi không phục thì có thể động thủ với ta, ngươi cũng có thể giết ta để hả giận.”
“Dù gì thì ngươi cũng là khuê trung mật hữu thuở nhỏ của Tô minh chủ”
Cọng tóc ngố trên đỉnh đầu của Long Khâu Bạch Thanh dựng thẳng lên, hai tay siết chặt vào nhau nhưng chỉ có thể đứng bất động.
“Bản đế thật sự nhìn không nổi nữa rồi.” Ở phía sau, Lạc Nữ Ái tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, khóe miệng xì ra ngọn lửa Thánh Ma tử sắc.
Đát!
Lạc Nữ Ái chưa kịp di chuyển thì đã bị Tử Nhược Yên ở bên cạnh tóm lấy: “Ngươi muốn làm gì?”
“Làm thịt cái tên khốn nạn đang phách lối ở trước mặt chúng ta chứ làm gì?” Lạc Nữ Ái giận dữ nói.
“Người đó chính là đang cố ý kích Long Khâu Bạch Thanh động thủ, nếu ngươi ra tay thì đúng ý đối phương rồi còn gì.”Tử Nhược Yên nhăn mặt dùng sức kéo Lạc Nữ Ái lại.
“Ngay cả ngươi mà còn tức giận như vậy thì cơn giận trong lòng Long Khâu Bạch Thanh càng nhiều hơn.”
“Cho dù nàng ta có tức giận đến mấy thì cũng chịu đựng chứ không ra tay, ngươi phải biết mặt lợi hại trong mối quan hệ này không đơn giản như bề ngoài, rất có thể khi ngươi động thủ thì sẽ chỉ làm hại nàng ta thôi.”
Những lời khuyên can của Tử Nhược Yên có hiệu quả đối với Lạc Nữ Ái, nàng ta chỉ đành tức giận vùng tay chứ không tiếp tục tiến lên nữa.
Nàng biết rằng những gì đối phương nói là đúng, nàng không thể làm ảnh hưởng đến người khác chỉ vì sự bốc đồng của chính mình.
Đây không phải là nàng đang giúp đỡ cho Long Khâu Bạch Thanh mà là đang làm hại nàng ấy.
“Trước hết chúng ta đừng vội manh động, đợi lát nữa hỏi thăm tình hình xem thử có biện pháp nào để giúp nàng ta không.” Tử Nhược yên vỗ nhẹ Lạc Nữ Ái.
Long Khâu Bạch Thanh nhìn chằm chằm vào Giả Bôn Thỉ ở trước mặt rồi lên tiếng: “Đám sâu mọt các ngươi thật giỏi tính kế người khác.”
Giả Bôn Thỉ nhún vai, thờ ơ đáp lại: “Đạ tạ, ngươi quá khen.”
Lúc này, hắn cực kỳ vô liêm sỉ, trông giống như một con heo chết không sợ nước sôi.
“Nếu như Nữ Đế Long Hoàng các hạ không còn chuyện gì nữa thì ta về trước phục mệnh.” Giả Bôn Thỉ liếc nhìn Long Khâu Bạch Thanh đứng yên tại chỗ mà không động thủ thì lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.
Giả Bôn Thỉ đưa tay lên ra hiệu: “Đúng rồi, bên phía chiến trường hư không ngươi ráng cố gắng đừng có bại trận đó, dù gì tuyến phòng ngự thứ hai của chúng ta đã hy sinh và cung cấp rất nhiều quân tiếp viện như vậy rồi.”
Sau khi nói xong, Giả Bôn Thỉ liền bật người nhảy lên phía trên thuyền hư không và rời đi.
“Tại sao ngươi lại không động thủ, ngươi để yên cho hắn bắt nạt vậy sao?” Lạc Nữ Ái đến bên Long Khâu Bạch Thanh, nàng vừa nói vừa nhìn một vạn người thuộc các tộc khác ở phía bên cạnh, “Để cho những người này ra chiến trường thì khác gì tìm đến cái chết?”
Long Khâu Bạch Thanh thở nhẹ ra: “Chỉ có thể nói rằng sự phân chia trong liên minh bách tộc quá nghiêm trọng, ta đoán chừng các trưởng lão trong liên minh muốn vạch rõ ranh giới với Tô tỷ tỷ rồi.”
“Ví dụ như tuyến phòng ngự thứ hai này trước đây đã tiêu hao rất nhiều tài nguyên, thậm chí còn nuốt chửng tài nguyên của chiến trường hư không Vẫn Viêm.”
“Giới Huyền Phú Sơn này chắc đã ăn đầy bụng rồi nên bây giờ hắn đang âm mưu cố tình không phối hợp.”
“Cho dù chúng ta có tố cáo Giả gia với liên minh thì cũng đã không kịp nữa rồi.”
“Bởi vì Tô tỷ tỷ có thể ngồi lên vị trí minh chủ của liên minh bách tộc cũng nhờ tuân theo quy của và trình tự. ”
Bên cạnh, Tử Nhược yên liền hiểu ra: “Cho nên, trấn thủ sứ Giả gia ở tuyến phòng ngự thứ hai đang cố ý kéo dài thời gian.”
“Không sai.” Long Khâu Bạch Thanh gật đầu.
Lạc Nữ Ái đứng bên cạnh nghe nhưng không hiểu lắm: “Là có ý gì, sao ta nghe không hiểu gì hết vậy, chúng ta cứ trực tiếp tố cáo hắn không phải là xong rồi à, sao lại không kịp chứ?”
“Ngươi không nghe Long Khâu Bạch Thanh nói sao, chống lưng của nàng ta là Tô minh chủ dựa vào một quy củ nên mới có thể ngồi lên vị trí đó.” Tử Nhược Yên giải thích cho Lạc Nữ Ái hiểu.
“Cho nên, cho dù chúng ta có tố cáo Giả gia thì e rằng cũng phải tuân theo quy củ.”
Long Khâu Bạch Thanh gật đầu: “Đúng vậy, tổng bộ liên minh cần phải phái người tới điều tra tình hình, xác nhận chứng cứ rồi về báo cáo, cuối cùng phải thông qua quyết định của trưởng lão hội thì mới có thể trừng phạt Giả gia.”
“Sau đó, chúng ta mới có thể cưỡng ép ra lệnh cho Giả gia nhất định phải cung cấp đầy đủ viện trợ.”
“Nhưng khi kết quả tố cáo ra thì e rằng chiến trường hư không Vẫn Viêm đã thất thủ rồi.”