Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 379 - Chương 379. Các Ngươi Không Thấy Nhục À

Chương 379. Các ngươi không thấy nhục à Chương 379. Các ngươi không thấy nhục à

Trong thành trì, phủ đệ mà Tuyết Phú Quý đã mua.

Đám người Tuyết Như Yên đã trang bị đầy đủ vũ khí và sẵn sàng khởi hành tiến về cung Thiên Thượng của Giả gia, khi bọn họ cùng nhìn lên bầu trời thì hết sức giật mình.

Long uy thật mạnh, rốt cuộc người đeo mặt nạ này là ai?

Cưởng giả như thế này mà chỉ là tùy tùng của Đại Thiên Tôn Diêm La kia thôi ư?

Gia chủ Giả gia, trấn thủ sứ tuyến phòng ngự thứ hai Giả Chinh Cảnh, vậy mà đã chết rồi?

Nét mặt của Tuyết Như Yên có chút lo lắng.

Cuộc chiến đã kết thúc, không biết trượng phu của mình thế nào rồi?

Long Khâu Đạo thu lại long uy trên bầu trời, ông khoe khoang được cảm giác tồn tại rồi nên rất hài lòng với cục diện hiện tại và bắt đầu xử lý công việc.

Nhất là khi ông phát hiện ra có một tổ chức chống cự trong thành Huyền Phú Sơn.

Chuyện tốt, nếu đã có tổ chức thì tự nhiên sẽ có người dùng được.

Tuyết Như Yên ở bên này, khi bà liếc thấy Long Khâu Đạo đã thu lại Long uy thì toàn thân bà lập tức bình tĩnh lại.

Người đang ở trên không đó đã gây áp lực rất lớn cho bà, bà cũng không biết lúc này đến cung Thiên Thượng có phải là cơ hội thích hợp hay không.

Nhưng vì trượng phu…

Tuyết Như Yên lấy lại bình tĩnh và đi ra ngoài cổng phủ đệ, chuẩn bị xuất phát.

“Như Yên!” Lúc này, một giọng nói truyền đến từ phía xa.

Toàn thân Tuyết Như Yên cứng đờ quay người lại, thấy trượng phu của mình đang lao đến.

Mặc dù bộ dạng này là của Chu Thần Thông đã chết, nhưng lúc đó bà và trượng phu đã cùng liên thủ giết chết đối phương.

Nên đương nhiên bà biết người ở dưới khuôn mặt này là ai.

“Việc không thể chậm trễ, chúng ta không thể ở lại sơn vực Huyền Phú này lâu được. Phải mau đi đến vực Thánh Ma.” Tử Đế Tôn tiến về trước và vội vàng nói chuyện cùng thê tử.

???

“Vào phủ trước đã rồi nói.” Tuyết Như Yên lập tức mừng rỡ khi nhìn thấy trượng phu.

Sau khi bà quan sát xung quanh một lúc và xác định không có gì khác lạ liền vội vàng kéo Tử Đế Tôn đi ra phía sau phủ đệ.

Trong phủ đệ, Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy con gái kéo một nam nhân có khuôn mặt xa lạ tiến đến gần.

Tiếp đó, trên người của nam nhân xa lạ ở trước mặt bọn họ đột nhiên phát sinh biến đổi.

Huyết dịch chảy ra từ các lỗ chân lông trên khắp cơ thể nam nhân và bốc cháy.

Âm thanh tiếng xương vỡ vụn vang lên, thân hình của Tử Đế Tôn cũng bị kéo dài ra.

Không chỉ như vậy, máu thịt trên mặt ông cũng bị xé rách, rơi xuống đất khô héo và cháy xém.

“Chậc, bí thuật này thật sự đau quá.” Trong lúc Tử Đế Tôn đang cười toe toét thì ông đã khôi phục lại hình dáng ban đầu: “Người lúc đó sao có thể nghĩ ra được bí thuật như vậy.”

Khi nhìn thấy bộ dạng nguyên bản của Tử Đế Tôn khôi phục lại thì lúc này Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương mới kịp phản ứng.

“Hiền tế, sao con lại biến thành hình dạng này.” Tuyết Phú Quý rất ngạc nhiên, ông chưa từng nhìn thấy bí thuật nào như vậy cả.

Tử Đế Tôn vuốt mặt: “Con đã thi triển bí thuật này sau khi bị bắt đến cung Thiên Thượng của Giả gia trước đó.”

“Bí thuật này không chỉ đơn giản là thay đổi bộ dạng mà còn có thể chôn sâu huyết mạch của con.”

“May là con thi triển bí thuật này sớm chứ không con đã bị tên Giả Chinh Cảnh kia dùng trận pháp rút huyết mạch và hút cạn hết máu rồi.”

Sau khi Tử Đế Tôn sử dụng bí thuật này, quả thật có rất nhiều tác dụng tuyệt vời, nó không chỉ đơn giản là thay hình đổi dạng.

Mà là biến bản thân gần như trở thành tên “Chu Thần Thông” kia.

Tuyết Như Yên quan sát trượng phu một lúc rồi nói: “Không có chuyện gì chứ?”

“Ta không sao, vẫn khỏe re, ngược lại thực lực của ta còn tăng lên không ít.” Tử Đế Tôn nói: “Có điều ta không thể biến thành Chu Thần Thông được nữa, bí thuật giết một người này chỉ có thể biến được một lần.”

“Nhưng tốt nhất chúng ta vẫn nên tranh thủ thu dọn đồ đạc và đến vực Thánh Ma cầu viện trước khi đến vực Bách Hoa điều tra.”

“Lúc ở trong cung Thiên Thượng của Giả gia, người có tên là Đạo Thiên Tôn Diêm La Tiêu Thiên kia cũng rất mạnh, không dễ chọc đâu.”

Tử Đế Tôn vừa huyên thuyên vừa đi về phía phủ đệ, ông yêu cầu những tộc nhân tộc Đầu Hoa kia hành động cùng bọn họ.

“Tiêu Thiên?” Tuyết Như Yên nghe trượng phu nói thì hiếu kỳ hỏi: “Lúc đó chàng ở trong cung Thiên Thượng đã đụng phải cường giả đó rồi ư?”

“Đâu chỉ đụng phải mà hắn còn là người cứu ta, hơn nữa hắn còn hỏi ta có phải mang họ Tử hay không.” Bây giờ nghĩ lại, Tử Đế Tôn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Tuyết Như Yên nghe thấy vậy liền có chút bất ngờ: “Không lẽ người tên Tiêu Thiên này cũng tới bắt chàng sao?”

“Không giống lắm, khi hắn nghe ta nói dối tên của ta thì dường như hắn rất vui mừng vì ta không phải họ Tử vậy, có chút kỳ quái.” Tử Đế Tôn lắc đầu, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ hơn: “Huống hồ, đối phương cũng không che giấu khí tức nên ta cảm giác được hắn rất trẻ tuổi.”

Bình Luận (0)
Comment