Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 394 - Chương 394. Xin Gọi Ta Là Đại Thiên Tôn Diêm La.

Chương 394. Xin gọi ta là Đại Thiên Tôn Diêm La. Chương 394. Xin gọi ta là Đại Thiên Tôn Diêm La.

[Có trận pháp bao trùm trên màn chắn thế giới, nếu trực tiếp xâm nhập có thể sẽ khiến đối phương nhận ra.]

[Không chỉ như thế, hình như thế giới giới vực trước mắt chúng ta đang bị ăn mòn.]

Cô nữ hầu hệ thống tóc hồng, báo cáo tình huống với Tiêu Thiên.

Hơn nữa, đồ họa ảo của vực Bách Hoa hình cầu hiện lên trước mắt Tiêu Thiên.

Vực Bách Hoa khổng lồ, trông có vẻ bình yên vô sự, nhưng sau khi hệ thống Vượng Tài kiểm tra, lại không hẳn như vậy.

Màn chắn thế giới vô cùng kiên cố, vậy mà lại càng ngày càng suy yếu, có những vệt màu vàng rải rác trên vực Bách Hoa hình cầu màu trắng hư ảo kia.

Nhìn có vẻ giống như đang bị bệnh vậy.

[Chủ nhân, vực Bách Hoa là thế giới giới vực trung vị mới thăng cấp, bây giờ đang suy bại.]

[Thêm mười lăm ngày nữa, vực Bách Hoa sẽ suy sụp thành thế giới giới vực hạ vị.]

[Thêm năm mươi tư ngày nữa, vực Bách Hoa sẽ biến thành thế giới giới vực hoang vu.]

[Đến lúc đó, chính là vực Bách Hoa rồi.]

Tiêu Thiên nghe đến đây thì nhíu chặt mày.

“Đạo tặc không biết xấu hổ, một khi vực Bách Hoa được sáp nhập vào sơn vực Huyền Phú, rồi nhập vào vực Thánh Ma, chính là lãnh thổ do Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái quản lý.

“Ta thân là Thân Vương, cũng xem như là lãnh thổ của ta.”

“Trộm đồ của ta?”

Trong lòng Tiêu Thiên rất tức giận, tại sao ông trời lại bất công như thế?

Tại sao, cả thế giới này đối đầu với bản thân vậy.

Vậy mà cũng có thể gặp được người trộm đồ của mình.

Còn có vương pháp không?

Còn có công lý không?

“Tiêu đại nhân, sao vậy?” Long Khâu Đạo thấy vẻ mặt Tiêu Thiên không đúng, cẩn thận hỏi.

Tiêu Thiên hít một hơi thật sâu, chăm chú nhìn về phía trước: “Có người, trộm đồ của bổn vương!”

Nói xong, hắn dẫn hai người, trực tiếp vọt vào vực Bách Hoa.

Cảm giác được hắn xâm nhập thì sao chứ?

Đạo tặc không biết xấu hổ, có gan thì đến gặp thẳng mặt bổn vương!

Xuyên qua màn chắn thế giới, đám Tiêu Thiên đến khoảng không trên vực Bách Hoa.

“Woa, sáng quá đi.” Bước vào vực Bách Hoa, Tiêu Thiên nhịn không được mà cảm khái một tiếng.

Thế giới vực Bách Hoa trước mắt, phóng tầm mắt nhìn xa chính ánh sáng vàng sáng chói, hào quang bắn ra bốn phía.

Cả trời đất đều tràn ngập ánh sáng màu vàng, chiếu rọi cả vực Bách Hoa.

“Quê hương của ngươi, lấp lánh chói mắt như vậy sao?” Tiêu Thiên mất một lúc lâu mới thích ứng được với thế giới có độ sáng được điều chỉnh đến mức cao nhất này, hắn thấy lạ mà hỏi Hoa Tài Đầu.

Hoa Tài Đầu lại mờ mịt lắc đầu, nhìn cảnh tượng trời đất bao la xa xa: “Tiêu ân công, vực Bách Hoa chúng ta, lúc trước không phải như vậy!”

Tiêu Thiên nhìn bốn phía, cảnh sắc nơi này sáng đến mức mọi thứ đều mơ hồ, giống như thêm một lớp filter vậy.

Người ra tay phía sau này, rốt cuộc là đang làm trò quỷ gì?

‘Hửm?” Tiêu Thiên bỗng cảm thấy có chỗ không đúng lắm.

Bởi vì thân thể của hắn thoát khỏi áp chế, vẫn luôn chậm rãi hấp thu sức mạnh trời đất, không ngừng cường hóa.

Tương đối mà nói, lúc này Tiêu Thiên vẫn là một đứa nhỏ đang lớn.

Bình thường hắn có thể cảm nhận được, sức mạnh trời đất chia làm hai loại, xen lẫn vào nhau.

Nhu hòa và cuồng bạo.

Sức mạnh trời đất của vực Bách Hoa, đương nhiên cũng giống như thế.

Tám phần nhu hòa, hai phần cuồng bạo.

Nhưng Tiêu Thiên có thể cảm nhận rõ ràng, sức mạnh cuồng bạo đang không ngừng hao mòn, đồng thời hình như nó đang chuyển hóa thành sức mạnh nhu hòa.

Cho nên tỉ lệ hai loại sức mạnh trời đất đang không ngừng biến hóa.

Nếu không phải cơ thể Tiêu Thiên đặc biệt, hắn thật sự không thể phát hiện ra sự biến hóa rất nhỏ này.

Đồng thời, sức mạnh trời đất đang trong quá trình chuyển đổi tỷ lệ, đồng thời cũng đang dần suy yếu.

Lượng sức mạnh trời đất bản thân hấp thu đang từ từ giảm xuống.

Dựa theo suy đoán, người đứng sau màn là tộc Cổ Thần.

Hắn, rốt cuộc làm gì ở vực Bách Hoa vậy?

“Hoa Tài Đầu, quay về nơi ngươi sinh sống lúc trước xem thử đi.” Tiêu Thiên nói xong, một cái mặt nạ mặt quỷ xuất hiện trong tay, hắn đưa cho đối phương, ý bảo hắn ta đeo lên.

“Nhớ kỹ, đừng gọi ta là ân công nữa.”

Hoa Tài Đầu vội vàng đeo mặt nạ quỷ, sau khi đeo xong thì nhìn Tiêu Thiên: “Vậy ta nên gọi ngài như thế nào?”

Tiêu Thiên nói với giọng nghiêm túc: “Gọi ta là Đại Thiên Tôn Diêm La!”

Bên cạnh, Long Khâu Đạo ngẩng đầu đỡ trán.

Long Khâu Đạo không nhìn người bên cạnh nữa, khẽ lắc đầu.

Tiêu đại nhân ở phương diện nào đó, thật sự cố chấp đến mức đáng sợ .

Còn Tiêu Thiên, hắn dẫn Long Khâu Đạo và Hoa Tài Đầu bay đi với tốc độ rất nhanh, một dấu vết xẹt ngang qua phía trên chân trời sáng ngời, bay về một hướng.

Đất lạ người không quen, bọn họ đến khu vực hoạt động ban đầu của Hoa Tài Đầu , tìm hiểu tình hình, sau đó mới lên kế hoạch.

Nếu không, bọn họ chỉ là con ruồi không đầu, chạy tán loạn khắp nơi.

. . .

Khu vực trung tâm vực Bách Hoa, thành Hoa Thần.

Nơi này có một gốc cây cổ thụ chọc trời, vô cùng to lớn, từ xa nhìn lại thì giống như đang nối liền trời đất, có thể nói đồ sộ.

Bình Luận (0)
Comment