Tiêu Thiên lại búng tay, hạ chỉ lệnh: "Cười mà nhảy."
"Hi hi hi!" Đế Tân Lộ nhếch miệng cười, lắc mông, đánh chưởng.
Nước mắt rơi đầy mặt!
Sau khi xử xong Đế Tân Lộ, lúc này Tiêu Thiên mới nhìn về phía Hoa Tri Hà: "Nguy cơ của vực Bách Hoa đã hoàn toàn giải bỏ, các ngươi đừng lo lắng nữa."
"Đa tạ đại nhân đã cứu vớt tộc bọn ta, cứu vực Bách Hoa, đại ân đại đức không biết báo đáp thế nào." Hoa Tri Hà nhìn Tiêu Thiên, tâm trạng cũng hết sức kích động.
Trưởng lão tộc Đầu Hoa khác cũng tập trung lại ở bên cạnh hắn, khom người rất sâu về phía Tiêu Thiên, cảm động đến rơi nước mắt.
Đối với bọn họ, khoảng thời gian gặp phải ở quá khứ vô cùng đen tối.
Nếu không có Tiêu Thiên ra tay, chỉ sợ tộc bọn họ đã thật sự bị diệt, chỉ sợ quê nhà vực Bách Hoa cũng sắp sụp đổ, tiêu tán bên trong mảng thiên địa này.
Hơn nữa, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Đế Tân Lộ đang múa bên cạnh càng là hả giận.
Giết hắn thì hời quá!
Bọn họ quả thật rất rất tán thành cách giải quyết của Tiêu Thiên.
Đặc biệt có mấy trưởng lão còn cố ý đi qua đó cười lớn tiếng, tùy ý đùa cợt bên cạnh Đế Tân Lộ đang nhảy múa.
Nhìn thấy Đế Tân Lộ ấm ức không gì sánh được, khóc càng lớn tiếng, những trưởng lão tộc Đầu Hoa mới hả giận vung quyền.
Khiến cho Đế Tân lộ của tộc Cổ Thần cao quý sống không bằng chết, mới cảm thấy an ủi đồng tộc.
Kết thúc tính mạng hắn một cách đơn giản, trái lại là sự khoan dung đối với hắn!
"Tộc trưởng, ân tình của Tiêu đại nhân đối với tộc bọn ta không đơn giản như vậy." Lúc này, Hoa Tài Đầu đứng lặng bên cạnh Tiêu Thiên chợt mở miệng.
Hoa Tri Hà và các trưởng lão khác nghe thấy Hoa Tài Đầu lên tiếng thì hơi kinh ngạc nhìn sang.
"Ngươi gọi tộc trưởng ta à?" Hoa Tri Hà khẽ giật mình, nhìn về nam tử có khuôn mặt cực đẹp, rất kinh ngạc: "Huynh đệ này, bọn ta vốn không cùng tộc."
"Tộc trưởng, ta là Hoa Tài Đầu, ban đầu ngài đã gặp ta." Hoa Tài Đầu lần nữa chắp tay về phía Hoa Tri Hà.
Hoa Tri Hà ngẩn ra, kinh ngạc không thôi: "Ngươi là con trai của Hoa Kinh Thần bộ Lạc Ninh, là người am hiểu việc làm ăn đó à?"
"Tộc trưởng, ngài nhớ lại rồi." Hoa Tài Đầu gật đầu, mang theo mỉm cười.
Hoa Tri Hà và đám trưởng lão có địa vị cao trong tộc bên cạnh nhìn nhau, đều nhìn ra được vẻ rung động trong mắt nhau.
"So có thể?" Hoa Tri Hà chuyển mắt, ngóng nhìn Hoa Tài Đầu, có chút không dám nhận: "Ngươi thay đổi cũng lớn quá..."
Hoa Tài Đầu mang theo mỉm cười, khom mình hành lễ về phía Tiêu Thiên: "Tất cả mọi thứ cũng nhờ có Tiêu đại nhân phát hiện ra manh mối của tộc bọn ta..."
Sau đó, Hoa Tài Đầu cẩn thận kể lại nguyên nhân hậu quả.
"Vậy mà lại có chuyện này?" Đám trưởng lão Hoa Tri Hà cực kỳ khiếp sợ.
Cổ thụ hoa thần, vậy mà luôn cướp đoạt tộc bọn họ?
"Nếu đã biết chân tướng thì các vị đưa đầu qua đây đi." Trên mặt Tiêu Thiên mang theo ý cười, vẫy tay với Hoa Tri Hà trước mặt.
Hoa Tri Hà bọn họ nhìn nhau, cuối cùng thành thật đưa đầu qua đó.
Sau đó, từng cái đầu phun máu của tộc Hoa Đầu bắt đầu được hỏa diễm bao bọc.
"Tiêu đại nhân, nếu như ta đoán không lầm, ngài bảo cổ thụ hoa thần đích thân đến ra tay, có lẽ nhẹ nhàng hơn đúng không." Long Khâu Đạo nhỏ giọng về phía Tiêu Thiên nói.
Nếu kẻ đầu sỏ gây nên tình hình cho tộc Đầu Hoa là cổ thụ hoa thần, thì trực tiếp để thủ phạm giải quyết sẽ dễ dàng hơn.
Tiêu Thiên lắc đầu: "Bản thân mang nhiều sức lực, rất giải tỏa."
Long Khâu Đạo: "..."
Rốt cuộc là ngài.
Liệt hỏa tiêu tán ra, tộc Đầu Hoa mắc cười bên trong toàn bộ điện đường cổ xưa đã biến mất không còn gì nữa.
Bản thân Hoa Tri Hà cùng với rất nhiều trưởng lão đều là tuổi già sức yếu.
Nhưng hiện giờ, ai nấy đều trở thành nam tử đẹp như hoa, giống như trăm hoa đua nở, ganh đua sắc đẹp ở trong vườn hoa.
Hoa Tri Hà bọn họ cũng khôi phục lại tư thái của tộc Hoa Thần, cảm nhận bản thân khác biệt với mọi người.
Bọn họ tụ tập lại với nhau, sau một lúc thảo luận, tâm trạng đều dâng cao, chắp tay về phía Tiêu Thiên.
"Tiêu đại nhân, ngài có ơn và tái tạo với tộc bọn ta."
"Lúc trước bọn ta thương nghị, quyết định tộc Hoa Thần cùng với vực Bách Hoa bọn ta phụng ngài làm chủ, đi theo bên cạnh."
Những trưởng lão khác, nam thì khom người hành lễ, nữ thì dịu dàng hạ thấp người.
"Tiêu đại nhân!"
Đủ tiếng xưng hô, đã có thể nói rõ vấn đề.
Sau khi hét lên, mọi người vốn không đứng dậy.
Đám người Hoa Tri Hà rõ ràng, nhân vật như Tiêu Thiên, bọn họ muốn đi theo là một chuyện.
Đối phương có đồng ý cần bọn họ hay không lại là một chuyện khác.
"Được, từ nay về sau chúng ta chính là người một nhà." Tiêu Thiên nở nụ cười rồi đích thân đỡ Hoa Tri Hà bọn họ đứng dậy.
Nghe thấy Tiêu Thiên đồng ý thu nạp, Hoa Tri Hà bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Không biết tiếp theo Tiêu đại nhân có sắp xếp gì?" Sau khi Hoa Tri Hà dò hỏi thì đợi mệnh lệnh của Tiêu Thiên.