Tử Nhược Yên nhẹ nhàng gật đầu, vỗ long ỷ: “Ba ngày sau, xuất binh đi chiến trường hư không Vẫn Viêm.”
Tan triều!
Quần thần trong triều lui ra, mỗi vẻ mặt mỗi người đều bình thường.
Bọn họ cũng không có quá nhiều ý kiến đối với việc bệ hạ viễn chinh chiến trường hư không Vẫn Viêm.
Dù sao, cả hoàng triều Đại Viêm thậm chí là bên phía Nguyên Thủy ma quốc đều biết.
Hoàng đế khai quốc của hoàng triều Đại Viêm Tử Đế Tôn, còn có hoàng hậu khai quốc Tuyết Như Yên đều đã trở về.
Nhưng mà.
Tử Đế Tôn và Tuyết Như Yên rất ít xuất hiện trước mặt người khác.
Đối với bọn họ mà nói, con gái nhà mình đã là đương kim hoàng đế, bọn họ tốt nhất vẫn nên ít lộ diện.
Nhiều nhất là ở sau lưng con gái bày mưu tính kế, hỗ trợ.
Ngoài ra, còn có phụ thân của hoàng hậu khai quốc, lão quốc trượng trước giờ chưa từng xuất hiện cũng đã về tới hoàng triều Đại Viêm.
Lão quốc trượng này có thể nói là tài phú thông thiên, vô cùng kinh người.
Nghe nói, lão quốc trượng này còn có bảy tám chiếc chiến hạm hư không vô cùng khổng lồ trong linh khí trữ vật.
Về phần tại sao lão quốc trượng muốn mua nhiều chiến hạm hư không như vậy, trên phố nghe đồn.
Lão quốc trượng ở quê hương của ông, ngoại hiệu là thần tài.
Cái khác không nhiều, chỉ là tiền nhiều.
Trong tay nhiều tiền nhàn rỗi phát chán, chọn đồ vật đương nhiên là tìm đồ đắt tiền để mua.
Chiến hạm hư không đắt, thần tài đương nhiên sẽ mua thêm mấy chiếc bày cho vui.
Ai từng nghĩ lần này gấp rút tiếp viện chiến trường hư không Vẫn Viêm, chiến hạm hư không mà thần tài nhàn rỗi phát chán mua, lại thật sự phát huy công dụng.
Thiết triều xong, Tử Nhược Yên cũng không nghỉ ngơi, mà nhanh chóng chạy qua Ngự Thư phòng.
Còn có không ít chuyện đều chất đống ở đó.
Tuy nói trong khoảng thời gian này, phụ thân giúp không ít việc, nhưng nhiều hơn vẫn là tự nàng làm.
Khi Tử Nhược Yên vừa mới vào Ngự Thư phòng, chợt nghe thấy âm thanh pha trò từ bên trong truyền đến: “Yo, đây không phải cháu gái của chúng ta trở về sao?”
Tử Nhược Yên đi vào trong phòng, vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy Lạc Nữ Ái đang nằm trên tọa ỷ của mình, một đôi chân dài to tròn bắt chéo gác lên bàn, một tay lười biếng chống đầu, chớp mắt.
“Nói trở lại, Tiêu ca ca về rồi, có phải ngươi nên gọi chàng một tiếng thúc thúc không.”
Lời nói của Lạc Nữ Ái khiến mặt của Tử Nhược Yên nháy mắt lạnh đi, tiến lên đánh lên đùi của đối phương, rung lắc không ngừng: “Tránh ra, Tiêu lang quân quậy ngươi cũng quậy theo cái gì?”
“Rất đau đó.” Lạc Nữ Ái xoa chân đứng lên, dựa vào ngồi ở bên cạnh.
“Ngươi tự tìm!” Sau khi Tử Nhược Yên ngồi xuống thì vươn tay cầm lấy tấu chương bên cạnh, cẩn thận đọc.
Nói đến chuyện này, bản thân Tử Nhược Yên cũng cảm giác cực kỳ xấu hổ.
Tiêu Thiên chạy không thấy tung tích, vậy mà dẫn theo Long Khâu Đạo đi gây chuyện ở tuyến phòng ngự thứ hai của sơn vực Huyền Phú.
Quậy cũng thôi đi còn xưng huynh gọi đệ với phụ thân mình một cách khó hiểu.
Hiện giờ sau khi phụ thân Tử Đế Tôn uống rượu, thường xuyên kêu gào chờ Tiêu Thiên trở về, ông nhất định phải đánh chết thằng nhóc này.
Một thằng con rể nửa con trai, ông coi như là phụ thân của Tiêu Thiên.
Có đứa trai nào xưng huynh gọi đệ với cha mình?
Nhất là sau khi Lạc Nữ Ái biết chuyện này, thì thường xuyên đến trêu chọc Tử Nhược Yên.
Dựa theo lời nói của Lạc Nữ Ái, vô duyên cớ vô cớ tăng bối phận, không tìm lại mặt mũi thì thật sự không thể nào nói nổi.
Ban đầu nàng cũng tức giận, Tử Nhược Yên không còn cách nào, chỉ có thể đánh nhau từ trên tay tìm về mặt mũi.
Chỉ là đánh tới sau này, bản thân Tử Nhược Yên cũng mệt mỏi, liền lười so đo với tên ngu ngốc này quá nhiều.
“Cũng không biết hiện tại, tình huống của Tiêu ca ca như thế nào.” Lạc Nữ Ái ngồi xếp bằng, gác má lẩm bẩm.
Tử Nhược Yên vừa phê duyệt tấu chương, vừa mở miệng: “Đừng lo, thực lực bản thân Tiêu lang quân cũng được lắm.”
“Cộng thêm có Long Khâu tiền bối ở đó, không nghe thấy phụ thân đề cập tới Giả gia của sơn vực Huyền Phú đều bị giết à?”
Lạc Nữ Ái gật đầu, chậc chậc thành tiếng: “Ngược lại không ngờ Long Khâu tiền bối lại lợi hại như vậy.”
“Tiêu ca ca của chúng ta cũng may mắn, vậy mà tìm được di tích Thánh Long, khiến lão tiền bối như vậy nhận chàng làm chủ.”
Trong quá trình trao đổi với Tử Đế Tôn, sau khi mọi người phân tích thì chân tướng lấy được là Tiêu Thiên mượn sức mạnh của Long Khâu Đạo giết Giả gia.
Dù sao, lúc trước khi Long Khâu Đạo hiện thân, dáng vẻ làm kinh sợ cả thành Huyền Phú Sơn, khiến đám người Tử Đế Tôn không cách nào quên.
Hơn nữa, khi Tử Đế Tôn biết con rể của ông lại là thể tu vượt qua cực hạn, cũng hiểu được rốt cuộc tại sao lúc trước xiềng xích của trận pháp bị kéo đứt.
Với ông, con rể ngốc của bản thân có sức lực này trái lại không xấu.
Về chuyện tu hành cảnh giới không có tương lai, ngược lại cả nhà Tử Đế Tôn không sao cả.