Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 430 - Chương 430. Hai Đội Ngũ Mạnh Ở Núi Thanh Viêm

Chương 430. Hai đội ngũ mạnh ở núi Thanh Viêm Chương 430. Hai đội ngũ mạnh ở núi Thanh Viêm

Cùng lúc đó, những bộ tộc nhỏ không có tiếng tăm gì như Nhân tộc, Yêu tộc và Ma tộc bắt đầu nổi lên.

Họ có khả năng sinh sản cực mạnh, giống hệt Võ Linh quân.

Xét về phương diện chiến đấu, Nhân tộc rất kiên cường, Yêu tộc hung ác tàn bạo, còn Ma tộc chiến đấu điên cuồng.

Ba tộc lấy việc chống lại Võ Linh quân làm điểm xuất phát, từ từ nổi dậy, lâu dần trở thành một trong rất nhiều chủng tộc lớn không thể khinh thường trong Chư Thiên Vạn Giới.

Lúc Đế Tân Lộ còn đang suy nghĩ viển vông, hai người đã lên núi Thanh Viêm.

Đến núi Thanh Viêm, Đế Tân Lộ quan sát xung quanh, sau đó thay đổi sắc mặt, nhìn chằm chằm vào khu vực bên dưới núi.

“Thì ra nơi đây do thi thể của Thánh Long cấp Đế Hoàng hóa thành, ngọn núi Thanh Viêm này…” Đế Tân Lộ bay lơ lửng giữa không trung, vừa nhìn thì đã nhận ra chân tướng của núi Thanh Viêm.

Thánh Long cấp Đế Hoàng là huyết mạch tối cao trong bộ tộc Thánh Long, mỗi một Thánh Long cấp Đế Hoàng đều là bảo vật vô cùng quý giá.

Mỗi vị Hoàng đế Thánh Long đều phải là huyết mạch Thánh Long cấp Đế Hoàng mới được ngồi lên vị trí đó.

Trước khi các Thánh Long tử vong, cơ thể sẽ tự vỡ vụn, không để cho thi thể của mình bị người ta khinh nhờn, đúc thành binh khí,

Thi thể của Thánh Long cấp Đế Hoàng vô cùng quý hiếm!

Nhưng bây giờ Đế Tân Lộ nhìn thấy gì?

Thi thể của Thánh Long cấp Đế Hoàng hóa thành một dãy núi, tinh túy của Thánh Long cấp Đế Hoàng lại trở thành nơi trồng thức ăn và nuôi lợn?

Đúng là như vậy, đám gia súc và rau củ này chỉ hấp thụ được một ít tinh hoa của Thánh Long.

Có điều ngọn núi do rồng hóa thành chỉ tự động tiết ra một ít khí tức mà thôi.

Nhưng Đế Tân Lộ nghĩ mãi không hiểu vì sao Tiêu Thiên vứt bỏ một ngọn núi quý báu, trồng rau và chăn lợn ở nơi này?

Thứ được trồng nhiều nhất đó là cây hoa thần các loại.

Tuy trồng cây hoa thần ở đây sẽ mang lại lợi ích cực lớn nhưng nó không ảnh hưởng đến nền tảng của thi thể này.

Cùng lắm chỉ dùng để trang trí, như vậy có đáng giá không?

“Ngươi cảm thấy lạ lắm đúng không?” Long Khâu Đạo chắp tay sau lưng, nhìn Đế Tân Lộ rồi bật cười.

“Đúng vậy!” Đế Tân Lộ nhìn xuống dưới, nghĩ mãi không hiểu: “Bỏ phế như vậy lãng phí quá!”

“Tiêu đại nhân nói đây là mồ yên mả đẹp.” Long Khâu Đạo nhìn núi Thanh Viêm, cảm thán: “Thánh Long này đã chết vì bảo vệ người khác, thế nên xứng đáng được yên nghỉ.”

“Đại nhân là người cực kỳ lương thiện.”

Câu nói đây khiến khóe môi Đế Tân Lợi hơi run lên, không dám gật bừa.

Hắn ta nhớ lại cảnh tượng Tiêu Thiên vô tình sỉ nhục, thô bạo lột thần bào thì không khỏi cảm thấy ê ẩm.

Như vậy mà bảo là thiện lương sao?

“Đi thôi, chúng ta xuống dưới đó.” Long Khâu Đạo nói, sau đó nhảy xuống bên dưới.

Đế Tân Lộ theo sát Long Khâu Đạo, đi đến một dãy nhà gỗ bên trên núi Thanh Viêm.

Ở đó có rất nhiều người mặc áo ngắn màu lam đang tập hợp một chỗ.

Khi đi đến quảng trường lát gạch đá giữa những dãy nhà gỗ, Đế Tân Lộ cảm nhận bầu không khí không thích hợp.

Trên quảng trường có hai hàng ghế đá đối diện với nhau, trên đó toàn là hai nhóm người thuộc tộc Huyết Văn của Võ Linh quân.

“Nhóm tộc Huyết Văn Võ Linh quân này không thích hợp.” Đế Tân Lộ nheo mắt, hắn ta cảm nhận được máu huyết trong người hai nhóm tộc Huyết Văn thuần khiết đến đáng sợ.

Tuy không cảm nhận được khí tức cảnh giới của họ nhưng cơ thể lại chứa đựng một sức mạnh khủng khiếp.

Nhất là máu huyết cuồng bạo hơn thể tu đặc biệt của Võ Linh quân.

Vả lại, hình dáng của họ to lớn hơn những người thuộc tộc Huyết Văn mà Đế Tân Lộ đã gặp gấp mấy lần.

Trên lưng chiếc áo ngắn màu lam được đám tộc Huyết Văn khoác trên người có một dòng chữ, hắn ta nhìn kỹ thì thấy dòng chữ đó là.

“Dùng sức lao động trả giá cho tội lỗi, để mồ hôi gột rửa sạch tâm hồn.”

Nhưng vẫn có một chỗ khác biệt.

Trong hai nhóm tộc Huyết Văn có một tên đầu trọc cao lớn, sau lưng hắn ta có thêu thêm một hàng chữ ở giữa hai hàng chữ kia.

“Đại đội Thanh Viêm thứ hai!”

Thanh niên với mái tóc dài màu đỏ xõa ngang vai thuộc tộc Huyết Văn bên kia cũng có dòng chữ tương tự.

“Đại đội Thanh Viêm thứ nhất!”

Đế Tân Lộ thấy vậy bèn hốt hoảng.

Đó là gì?

Chẳng lẽ Tiêu Thiên còn định hợp nhất tộc Huyết Văn, không đúng.

Nhìn cảnh tượng trước mắt cho thấy hai đội này đối đầu rất gay gắt.

Đế Tân Lộ còn phát hiện bên cạnh hai đội có một chiếc bàn khá nhỏ.

Hắn ta nhìn xuống dưới thì phát hiện trên đó viết một dòng chữ khá đặc biệt.

“Đồ chơi của Thanh Viêm Vinh Diệu?” Đế Tân Lộ không khỏi đọc lên thành tiếng, vừa định hỏi Long Khâu Đạo.

“Bốp!”

Một tiếng đập bàn vang lên, đầu trọc tộc Huyết Văn quát lớn, chỉ vào tộc Huyết Văn trẻ tuổi ở đối diện: “Chiến Chi Trí, ngươi không dám chơi chính diện nên học đòi giờ trò, ngươi có biết mình đã vượt giới hạn rồi không?”

Bình Luận (0)
Comment