Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 500 - Chương 500. Đứa Nhỏ Không Ai Cần

Chương 500. Đứa nhỏ không ai cần Chương 500. Đứa nhỏ không ai cần

Hơn nữa không thể thô bạo ném người vào được, ngược lại muốn khống chế một chút.

Dù sao, trong di tích Thánh Long còn chứa không ít mảnh vỡ thế giới mà Tiêu Thiên làm ra, lơ lửng ở đó.

Cái thứ này trông có vẻ không sao, nhưng trên thực tế rất nặng, những tộc nhân bình thường, nếu không cẩn thận đụng phải, chỉ sợ sẽ không chịu nổi, thân thể văng tung tóe.

Về phần đạo quân mới được thăng cấp, Lạc Thao Thiên.

Lạc Thao Thiên cảm nhận tu vi mới của bản thân, lang thang tuần tra khắp chiến trường hư không Vẫn Viêm, xác định không có bỏ sót cái gì.

Sau khi ông tăng lên cảnh giới, lực cảm ứng càng mạnh hơn.

Dù sao, ông còn lo lắng lối ra vào giới quan đóng cửa, khu vực khác của màn chắn thế giới này, có thể mở ra lối ra vào mới hay không.

Cũng may tuần tra mấy ngày nay, nói cho ông biết lo lắng hoàn toàn là dư thừa.

Nhưng ông vẫn làm không biết mệt, hơn nữa còn muốn thỉnh thoảng ở trước mặt mọi người, lởn vởn một chút như vậy, bày ra ra uy nghiêm đạo quân của bản thân.

Tiêu Thiên hoàn toàn có thể hiểu được suy nghĩ này.

Nhưng rất hiển nhiên Vũ Tâm Nhứ không lý giải được, lúc Lạc Thao Thiên lại một lần lởn vởn đi qua trên đỉnh đầu của mọi người, bà bay lên trời, túm ma giác của đối phương, cưỡng ép lôi xuống từ không trung.

Một vị nhạc phụ khác, Tử Đế Tôn thì không lãng phí thời gian, một lần nữa bắt đầu học tập phương pháp sử dụng ấn Nhân hoàng.

Ông từng xem ấn Nhân hoàng giống như tâm can bảo bối cẩn thận từng chút, bây giờ đã bắt đầu tùy tiện vứt nó trên mặt đất.

Đây là một hiện tượng rất thú vị, thật ra phẩm chất của mỗi ấn Nhân hoàng cũng không thấp, tính ra là vũ khí linh khí cực kỳ tốt.

Bằng không, tại sao ấn Nhân hoàng phẩm chất màu lam lúc trước dưới sự khống chế của Tử Đế Tôn, có thể đập Chiến Khắc Cực đau đầu không thôi chứ?

Chính Tử Đế Tôn cũng hiểu được đạo lý này.

Nhưng ông nghĩ đến, ấn Nhân hoàng trong kho của Long Khâu Đạo còn có hơn cả vạn cái.

Tẻ nhạt buồn chán.

Nhưng mà Tử Đế Tôn đã tìm được thú vui mới, chính là ngự ấn chiến đấu.

Hiện giờ, ông đã có thể thuần thục nắm trong tay sáu ấn Nhân hoàng, cách rất gần mười ấn cùng phát hành giai đoạn đầu tiên.

Tử Nhược Yên vẫn như thường lệ, tạm thời tìm một nơi bắt đầu xử lý quốc sự đọng lại trong đại điện Viêm Thành.

Tiêu Thiên tỏ vẻ có thể dẫn bọn họ quay về Đế vực trước, bản thân ở lại đây là được, nhưng làm thế nào Tử Nhược Yên cũng không bằng lòng rời khỏi trước.

Hết cách, Tiêu Thiên chỉ có thể thành thật ở bên cạnh Tử Nhược Yên.

Ngươi là phú bà, ngươi lớn nhất.

Nhưng Tiêu Thiên lại không phát hiện, lúc bản thân ngã xuống bên cạnh ngủ say, Tử Nhược Yên sẽ luôn cười khẽ nhìn hắn.

Sau đó thì xử lý sạch sẽ các hạng mục công việc, hình như khi Tiêu Thiên ở bên cạnh nàng sẽ có thể cho nàng sức mạnh vô biên.

Khi một vài chuyện đi đến điểm kết thúc, ngoài cửa sẽ truyền đến tiếng cười đầy vui sướng.

Trước kia Lạc Nữ Ái luôn đảm đương đồng hồ báo thức, lại một lần tiến vào trong Ngự Thư phòng lâm thời.

Sau đó, trực tiếp thi triển bí kỹ dẫn bóng chạm người, bổ nhào vào trên người Tiêu Thiên: “Tiêu ca ca, dậy thôi!”

“Ưm!” Tiêu Thiên bị ngạt thở không thể hô hấp, mở mắt vội vàng đẩy Lạc Nữ Ái ra, ngồi dậy, thở dốc.

“Ngươi bị ngốc hả, muốn ngạt chết ta à!” Sau khi Tiêu Thiên đứng lên, chặt một tay lên đầu Lạc Nữ Ái.

Đương nhiên, cú chặt tay được Tiêu Thiên khống chế sức mạnh chuẩn xác, đánh Lạc Nữ Ái ôm đầu cười khanh khách không ngừng, vui vẻ hoa hờn nguyệt thẹn.

“Nhìn dáng vẻ cười ngây ngô này của nàng ta, lần này chắc là thoải mái.” Tử Nhược Yên bên cạnh liếc mắt qua, khống chế sách ngọc kim quang lóng lánh trước mặt, phê xuống chính lệnh.

Tiêu Ngư Nhi ở xa Ngự Thư phòng hoàng triều Đại Viêm thì đang bay giữa không trung, cầm bút, dựa theo ý chí của đại nương Tử Nhược Yên, phê xuống tấu chương trước mặt.

“Quả thật, ác hơn nhiều so với hai ngày trước.” Long Khâu Bạch Thanh không biết nhảy ra từ bên cạnh hồi nào, yên lặng vươn tay lấy đi đồ ăn vặt trên bàn của Tử Nhược Yên.

Tử Nhược Yên vươn tay đẩy nhẹ ra rồi đưa mấy tiểu điệp bên cạnh bàn đến trước mặt Long Khâu Bạch Thanh.

Nàng nhìn Lạc Nữ Ái ở phía sau: “Làm huynh tỷ của ngươi thật thảm.”

Mấy ngày nay, Lạc Nữ Ái nhàn rỗi nhàm chán, muốn tìm người so tài.

Bình thường có Tử Nhược Yên giao đấu giải khuây với nàng thì cũng còn đỡ.

Nhưng gần đây nhiều chuyện, Tử Nhược Yên đang bận rộn, Lạc Nữ Ái cũng không phải kiểu người không biết nặng nhẹ, đương nhiên không đi quấy rầy.

Tìm Tiêu Thiên so tài với mình cũng không được.

Đối với Lạc Nữ Ái, ở trước mặt Tiêu ca ca nhà mình, nàng hận không thể trói bản thân lại, làm sao có thể so tài?

Tự nhiên mà vậy, Lạc Nữ Ái chuyển mục tiêu lên người đám ca ca tỷ tỷ của mình.

Nàng còn ghim chuyện đại chiến giả ở vực Thánh Ma lúc trước.

Sau đó, những hoàng tử công chúa của hoàng tộc vực Thánh Ma nghênh đón cơn ác mộng của mình.

Bình Luận (0)
Comment