Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 574 - Chương 574. Cuối Cùng Chính Nghĩa Sẽ Thắng Lợi

Chương 574. Cuối cùng chính nghĩa sẽ thắng lợi Chương 574. Cuối cùng chính nghĩa sẽ thắng lợi

Trong đó một người có dáng vẻ cực kỳ tương tự Tuyết Phú Quý, Tiêu Thiên quan sát mấy lần bèn nói với Tuyết Phú Quý: “Ngoại công, người đó là huynh đệ của ông ạ?”

“Hửm?” Tuyết Phú Quý nghe thấy Tiêu Thiên nói, nhìn qua bên đó, cả người run lên: “Thập đệ!”

Ông không thể tin vào hai mắt mình, thập đệ vốn tưởng rằng đã chết, sao có thể phong tỏa ở nơi này?

Tuyết Phú Quý bỗng nhiên nhớ tới, lúc trước khi thập đệ chết đi, ông thương tâm đến ngất đi, lúc tỉnh lại.

Thập đệ đã được chôn xuống đất, được Tuyết Khước Triều sắp xếp an táng.

Không ngờ, thập đệ không chết lại ở đây.

Ông lại nhìn tỉ mỉ, càng phát hiện chỗ vô lý, bốn người khác không phải là tiền bối Tuyết gia đã sớm chết rồi sao?

Đều là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy, lập công lao hiển hách vì Tuyết gia.

Nhưng bọn họ đều là vợ lẽ sinh ra!

Lúc này, Tuyết Phú Quý giống như hiểu được cái gì.

Nhưng vừa quay đầu, lại phát hiện Tiêu Thiên đã đi đâu từ lúc nào.

Sau đó, bên tai bỗng nhiên truyền đến âm thanh.

“Lão cẩu âm hiểm, chịu chết đi!”

Mọi thứ bên trong mảnh vỡ thế giới cỡ nhỏ đều là gió êm sóng lặng.

Bản tôn của Tuyết Nghĩa Thiên ngồi khoanh chân ngay ngắn ở trên đại trận luyện huyết liên tâm, yên tĩnh tu luyện.

Mượn niêm phong phía dưới của Tuyết Chấn Thiên, còn có hoàn cảnh tạo nên tồn tại tộc Linh Năng xung quanh, tốc độ tu luyện của ông rất nhanh.

Nơi này cũng được xem là một bảo địa tu luyện.

Chẳng qua lòng ông rất khó yên tĩnh.

Nhưng lại muốn ép bản thân yên tĩnh, dù sao thì đến bước ngoặt cuối cùng, không thể xảy ra chút sai sót nào được.

Nhưng không biết tại sao, Tuyết Nghĩa Thiên luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Hình như có chỗ nào đó kỳ lạ.

Mãi đến khi bên tai đột nhiên truyền đến tiếng quát tháo phá vỡ sự yên tĩnh của mảng thiên địa này.

Đợi đến lúc ông mở hai mắt ra thì nhìn thấy một nam nhân trẻ tuổi lăng không vọt về bên cạnh mình.

Hai tay của đối phương cầm lấy thanh trường đao màu xám, mặt trên có sấm sét màu máu, trong quá trình hắn nhảy qua đây, đã kéo dài một màn sấm màu máu ở giữa không trung.

Chói mắt khiến cho người ta không cách nào quên.

Lúc này, trong đầu của Tuyết Nghĩa Thiên chỉ có một suy nghĩ.

Người trẻ tuổi rất ngầu lòi.

Vấn đề duy nhất là...

Tại sao động tác lại thong thả đến vậy?

Hình như đối phương đang cố ý hành động chậm lại để sấm sét trên thân đao phóng ra với khoảng cách xa hơn.

"Vô tưởng huyết ngục lôi thiểm nhất đao trảm!"

Trong quá trình Tiêu Thiên hành động chậm lại thì tiếng gầm gừ của hắn vang vọng bên trong mảng thiên địa này.

Đùng! Đùng! Đùng!

Tiếng trống trận to lớn truyền đến từ đằng xa, phối hợp với động tác nhảy của Tiêu Thiên, xa xăm mà mềm mại.

Làm tăng thêm phần xơ xác tiêu điều.

"Tiêu Thân Vương, đã hiểu rõ âm mưu của lão tổ Tuyết gia, đây là một lồng giam tàn nhẫn."

"Vô số tộc Linh Năng bị nô dịch."

"Nam nhân xa lạ bị trói buộc."

"Lão tổ Tuyết gia đang ngồi ngay ngắn ở bên trên chính là kẻ cướp đoạt, ký sinh trùng tham lam, đã cướp lấy tất cả của bọn họ."

"Đao này chính là đao cứu thế!"

Trên núi.

Tuyết Phú Quý kinh ngạc nhìn Chu Nguyệt Hành bên cạnh, tay đang cầm linh khí lưu ảnh, lưu giữ hình ảnh ở phía trước.

Trong miệng còn dùng tiếng nói trầm thấp từ tính đặc thù của tộc Hùng Yêu bát hoang bọn họ, lẩm bẩm những lời khó hiểu.

Còn về lòng người phấn chấn, tiếng trống trận có tiết tấu.

Rõ ràng là Chu Nguyệt Hành vỗ lồng ngực, dùng linh khí chấn động rồi sinh ra.

Ngay lúc Tuyết Phú Quý đang mờ mịt thì Chu Nguyệt Hành đã đóng linh khí lại, đứng dậy hét về phía xa xa: "Đứa trẻ, xong rồi!"

Ầm!

Tiếng nổ kinh khủng lập tức vang vọng.

Vẻ mặt Tiêu Thiên chợt trở nên hung ác, bộc phát tốc độ tiến về phía trước, sấm sét màu máu trong nháy mắt hóa thành luyện ngục, tản ra bốn phía.

Đùng!

Vô số sấm sét màu máu chém nát hư ảnh màu đỏ bao trùm ở bên trên, đường vân trận pháp ngưng tụ ở nơi này cũng bị nghiền nát theo.

Tuyết Nghĩa Thiên đang khoanh chân ngồi, duy trì trạng thái tu luyện thì lông tơ cả người lập tức dựng đứng.

Bộc phát khí tức!

Đạo Giới cảnh nhị thập tam giai.

Bình định cấp Hoàng đỉnh phong!

Sức mạnh đáng sợ bộc phát ra từ trên người của Tuyết Nghĩa Thiên, hàn khí lẫm liệt tản ra bốn phía khiến không gian đều nứt ra thành khe.

Mảnh vỡ thế giới nho nhỏ hoàn toàn không cách nào chịu đựng được sức mạnh của ông.

Đối mặt với Tiêu Thiên đang vọt đến trước mặt, linh khí và sức mạnh đại đạo trên người Tuyết Nghĩa Thiên hiển hiện, bao phủ trong phạm vi khu vực xung quanh.

Trong nháy mắt, mảng thiên địa này cứ như thay hình đổi dạng, thành một thế giới băng tuyết, ngay cả tộc Linh Năng xung quanh đều như không nhìn thấy.

Lĩnh vực giới hạn do sức mạnh đại đạo ngưng tụ thành có thể vây hoàng cường giả vô địch trong lĩnh vực này, chính là bình định cấp Hoàng.

Bình Luận (0)
Comment