Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 641 - Chương 641. Cùng Nhau Đi Ra Bên Ngoài Chơi Một Chút

Chương 641. Cùng nhau đi ra bên ngoài chơi một chút Chương 641. Cùng nhau đi ra bên ngoài chơi một chút

Lâm Bát Vân vuốt trán khi nghe được cách nghĩ ngây thơ của đám người.

Tuy có chút bất đắc dĩ nhưng nghe cũng có vẻ hợp tình hợp lý.

Dù sao, bọn họ không tận mắt nhìn thấy uy năng cú đấm của Tiêu Thiên, cũng không nhìn thấy tình cảnh quỷ dị khi không gian xung quanh đối phương sụp đổ.

Chỉ dựa vào lời kể sơ sơ của ông và phụ thân nên đương nhiên bọn họ sẽ không hiểu rõ lắm.

Sự nhận biết chưa đủ!

Có điều…

“Ta có thể hiểu cách nghĩ của các ngươi, vì dù sao các ngươi cũng không tận mắt chứng kiến sự cường đại của Tiêu đại nhân.”

“Nhưng ta cần phải kể với các ngươi một chút về chuyện mà phân thân của ta đã trải qua lúc trước…”

Nói đến đây, toàn thân Lâm Bát Vân đột nhiên run lên, hồi tưởng lại toàn bộ những điều phân thân đã trải qua và thuật lại cho đám ngươi nghe.

Khi Lâm Bát Vân kể lại tất cả những gì ông đã trải qua, vẻ mặt của những tộc nhân trong triều đình đều không ngừng biến hóa.

Đặc biệt là khi ông kể đến chuyện Tiêu Thiên quát ra lệnh cho linh khí thiên địa tự động ngưng tụ trong lòng bàn tay, ai nấy đều phải há hốc mồm.

“Có chuyện như vậy ư?” Lâm Thủ Thành ở bên cạnh kinh ngạc, cho dù ông đã được chứng kiến bản lĩnh của Tiêu Thiên.

Nhưng những chuyện mà phân thân con trai ông đã kinh lịch lại mang đến một cảm giác hoàn toàn khác cho ông.

Quát ra lệnh quy tắc thiên địa ư? Loại chuyện này mà hắn cũng có thể làm được sao?

Rốt cuộc, thực lực của Tiêu đại nhân khủng bố đến mức nào?

Các tộc nhân khác ở xung quanh đều yên lặng nhìn nhau, vẻ mặt như đã hiểu rõ.

Với sự tồn tại kinh khủng này, nếu bọn họ phái người tới thì không biết là bảo vệ hay là liên lụy đối phương nữa?

“Xem ra, vận khí tộc chúng ta quá tốt rồi.” Lão Lưu bỗng nhiên lên tiếng, nhìn sang đám người ở hai bên: “Nếu chúng ta được đầu quân dưới trướng của cường giả như thế thì đâu còn gì phải lo lắng nữa?”

Những người khác đều nhao nhao gật đầu, thảo luận với nhau.

“Thực lực của Tiêu đại nhân cường hoành như vậy, về mặt an toàn chắc chắn không cần chúng ta phải vẽ thêm chân cho rắn nữa đâu.” Vị thần tộc Linh Năng lúc nãy đề xuất cách nghĩ, lần nữa lên tiếng: “Chúng ta chỉ cần nghiêm túc làm việc là được.”

Một vị thần tộc Linh Năng khác nhẹ nhàng gật đầu: “Nếu vậy, chúng ta phải nắm bắt thời gian, nhanh chóng làm việc, ít nhất phải khiến cho Tiêu đại nhân thoải mái một chút.”

“Đúng vậy, nhất định có rất nhiều người tài giỏi muốn được làm thủ hạ của người mạnh như thế, chúng ta không thể bỏ qua cơ duyên tốt đẹp đang bày ra trước mặt thần tộc Linh Năng chúng ta được.”

“Đối phương đã đặt ra chương trình, chúng ta chỉ cần từng bước hoàn thành mọi chuyện là được, chuyện này đơn giản hơn nhiều.”

“Nếu như trước khi vực trấn thủ chúng ta dung nhập vào Đế vực Liên minh Đế Nữ có thể chuẩn bị hết thảy thỏa đáng, tự nhiên chúng ta sẽ được nở mặt nở mày rồi.”

Trong điện đường, các vị đã từng là lãnh đạo cấp cao của đế quốc thần tộc Linh Năng bắt đầu thảo luận với nhau, giọng điệu ai nấy đều sôi nổi hơn rất nhiều.

Lúc trước, bọn họ hoặc ít hoặc nhiều vẫn hiểu rõ về nguy cơ của vực trấn thủ.

Chỉ là bọn họ không hiểu chi tiết cho lắm khiến cho gánh nặng đè ép trong lòng.

Bây giờ gánh nặng đã được dỡ xuống, tộc bọn họ sắp tiếp đón một tương lai mới tinh, tự nhiên trong lòng sẽ thoải mái hơn nhiều.

Toàn bộ mọi người trong đại điện lập tức bàn tán sôi nổi.

Sau khi thương nghị thành công, cả đám người bắt đầu bận rộn.

Họ biết rõ rằng đối với Tiêu Thiên, chiến lực của bọn họ không phải là thứ gì đó nổi bật cả.

Duy chỉ có chuyện này là bọn họ có thể hỗ trợ hết mình mà thôi.

thần tộc Linh Năng làm tốt công tác chuẩn bị trước khi vực trấn thủ dung hợp.

Còn Tiêu Thiên và Tử Nhược Yên lang thang khắp tinh cầu hạch tâm của toàn bộ vực trấn thủ, nhìn ngắm những khung cảnh tuyệt đẹp mà thần tộc Linh Năng đã phát triển trong nhiều năm sinh sống trên tinh cầu này.

Đừng nói là Tiêu Thiên, ngay cả Tử Nhược Yên cũng đang hưởng thụ lần nghỉ ngơi hiếm hoi trong hành trình này.

Ở Đế vực Liên minh Nữ Đế, Long Khâu Bạch Thanh đang chìm vào trầm mặc.

Truyền tin vừa kết thúc, tin tức mà Tô Mộng Ly truyền tới khiến nội tâm của nàng thêm nặng nề.

“Ngươi sao vậy?” Lạc Nữ Ái khoanh tay, tò mò khi thấy vẻ trầm mặc của Long Khâu Bạch Thanh.

Không ngờ nàng ta lại có biểu cảm như vậy, đúng là chuyện hiếm.

Long Khâu Bạch Thanh yên lặng hồi lâu rồi lên tiếng: “Có chút chuyện, quê nhà mất liên hệ rồi…”

Sau đó, Long Khâu Thanh Bạch kể rõ chuyện mà mình thăm dò được với Lạc Nữ Ái.

Lạc Nữ Ái giật mình: “Có chuyện như vậy ư?”

“Chắc ta phải trở về một chuyến.” Long Khâu Bạch Thanh trầm ngâm một lát, ngẩng đầu nhìn Lạc Nữ Ái: “Ta có chút không yên tâm.”

Ánh mắt Lạc Nữ Ái sáng lên, nhìn Long Khâu Bạch Thanh: “Ta đi cùng ngươi!”

“Đi cùng ta?” Long Khâu Bạch Thanh trợn mắt nhìn Lạc Nữ Ái.

Bình Luận (0)
Comment