Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 647 - Chương 647. Thời Đại Của Quá Khứ

Chương 647. Thời đại của quá khứ Chương 647. Thời đại của quá khứ

Hiện giờ lại đi tới địa giới trong hư không hắc ám, chỉ là không có loạn lưu hư không mà là tràn ngập linh khí.

Bên kia, Lâm Thủ Thành tò mò nhìn lục địa hiện ra độ cung phía xa: “Tiêu đại nhân, đây chính là Đế vực Liên minh Nữ Đế ngày xưa sao?”

“Đúng vậy, tộc trưởng Lâm suy nghĩ thế nào?” Tiêu Thiên gật đầu, nhìn Lâm Thủ Thành.

Lâm Thủ Thành trầm ngâm một lát rồi chậm rãi mở miệng: “Căn cứ ghi chép trong tộc, tộc nhân quá khứ không phải chưa từng phái phân thân ra ngoài tra xét, chỉ là hành tung ẩn nấp không ai biết.”

“Lúc đầu Tiêu đại nhân đến vực Trấn Thủ cũng đã nhìn thấy, vùng đất với hình dạng cầu mà bọn ta sống chậm rãi vận chuyển, dưới sự phù hộ của màn chắn thế giới bình yên vô sự, không bị loạn lưu hư không quấy nhiễu.”

“Nhưng tộc nhân lặng yên rời đi, ngạc nhiên phát hiện chư thiên vạn giới bên ngoài lại căn bản không phải như vậy, trong màn chắn thế giới là đại địa hoàn chỉnh.”

“Trên không có Đại Nhật Viêm tinh và ánh trăng hàn quang treo lơ lửng, một lên một xuống, ngày đêm thay đổi, lúc gần lúc xa, bốn mùa biến hóa.”

“Khi đó bọn ta đã biết chư thiên vạn giới không quá giống với vực trấn thủ thứ chín mươi bốn của bọn ta.”

Lâm Thủ Thành nói xong, quay đầu nhìn lục địa Đế vực Liên minh Nữ Đế xa xa, như có suy nghĩ.

“Nếu lục địa Đế vực Liên minh Nữ Đế ngày xưa ghép lại hoàn chỉnh, chẳng phải như Tiêu lang quân lời nói hóa thành tinh cầu giống như phủ Linh Năng?” Tử Nhược Yên nói xong lại nhìn Lâm Thủ Thành: “Trong tộc các ngươi có ghi chép về những chuyện khác của lục địa tinh cầu này không?”

Lâm Thủ Thành lắc đầu, trả lời quyết đoán: “Không có, chỗ khác biệt này cũng là sau này tra xét mới biết.”

“Nếu trẫm nhớ rõ không sai, chuyện thần tộc Linh Năng các ngươi truyền thừa đoạn tầng cũng là rất lâu trước kia.” Tử Nhược Yên nói xong, nhìn Lâm Thủ Thành hỏi lại.

Lâm Thủ Thành gật đầu, nhìn Tử Nhược Yên: “Lâu lắm rồi, ít nhất là chuyện cả triệu năm về trước.”

“Lúc tổ tiên Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch của ngài tung hoành chư thiên vạn giới cũng chỉ là chuyện bốn triệu năm trước thôi.”

Tử Nhược Yên nhẹ nhàng gật đầu, cảm giác thời gian này quả thực rất lâu giống như bản thân nàng mới hơn hai mươi tuổi.

Nhưng mà sau khi tiến vào chư thiên vạn giới thì tiêu chuẩn đánh giá tuổi tác trong quá khứ phải thay đổi một chút.

Bởi vì hoàng triều Đại Viêm hiện giờ thuộc về thế giới giới vực thượng vị cộng thêm hoàn cảnh biến hóa, linh khí nuôi dưỡng thân thể, cường hóa khí lực.

Dân chúng bình thường nhắm mắt xuôi tay, ít nhất cũng gần hai trăm tuổi.

“Chờ một chút!” Tử Nhược Yên bỗng nhiên cảm giác không đúng lại ngẩng đầu nhìn Lâm Thủ Thành: “Ngươi nói thời đại mà tổ tiên Nhân Hoàng của trẫm hoạt động mạnh ngày xưa chính là bốn triệu năm trước?”

“Đúng vậy, tuy rằng bộ tộc chúng ta là trấn thủ, không thể tự tiện di chuyển nhưng vẫn sẽ có tiền bối trong tộc hiển hoá phân thân ra ngoài, biết được sự biến hóa của thế giới bên ngoài.”

“Nói tới Nhân tộc, năm triệu năm trước chắc chắn là thời đại của Nhân Vương, ông mang theo Nhân tộc quật khởi, tung hoành tứ phương.”

“Bắt đầu từ bốn triệu năm trước chính là thời đại tổ tiên Tử Cực Vô Địch của bệ hạ.”

“Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch mang theo tứ đế dưới trướng, sáng lập hoàng đình, hùng bá một phương, kinh sợ chư thiên vạn giới tám trăm nghìn năm.”

“Đó là thời đại của Nhân Hoàng, thời đại của hoàng đình Nhân tộc!”

Tử Nhược Yên cũng không để ý vinh quang tổ tiên mà cau mày: “Chiến trường hư không vào triệu năm trước cũng đã tồn tại hơn nữa còn đóng băng sao?”

“Đúng vậy, bọn ta chỉ biết được một vài tin tức ít ỏi về truyền thừa đoạn tầng trong tộc hàng triệu năm trước từ đôi câu vài lời trong một vài sách cổ.” Lâm Thủ Thành nhẹ nhàng gật đầu, không nhịn được thở dài.

“Hiện giờ bọn ta có thể biết được một vài bí văn và sự tình, cũng hiểu được vùng sương mù chết chóc chính là hình thành sau khi cường giả tiền bối bộ tộc bọn ta chết đi.”

“Bọn ta thường xuyên phái phân thân của tộc nhân tìm kiếm, ở bên trong một vài tàn tích mang về chút manh mối, mới nãy lục lọi được một ít.”

“Khó tránh sẽ đi qua một vài chiến trường hư không đều bị đóng băng.”

Tử Nhược Yên nhạy cảm phát hiện chỗ kỳ quái, nhìn Lâm Thủ Thành: “Đi qua chiến trường hư không? Chẳng lẽ rất nhiều vùng sương mù chết chóc ở phụ cận chiến trường hư không?”

“Cái này...” Lâm Thủ Thành sửng sốt một chút sau đó nhìn thừa tướng tam triều bên cạnh: “Lão Lưu, ngươi đã đọc qua ghi chép trong tộc chính là như vậy sao?”

“À, để lão phu nhớ lại xem...” Lưu lão híp mắt, suy nghĩ một lát rồi đột nhiên trợn to mắt: “Bình thường cũng không để ý nhưng các ngài vừa nói như thế, hình như là vậy thật.”

“Vùng sương mù chết chóc khổng lồ tương đối hung hiểm, phần lớn ở phụ cận chiến trường hư không.”

Nghe thấy lão Lưu nói, Lâm Thủ Thành giống như hiểu được cái gì: “Ý của bệ hạ là suy đoán thần tộc Linh Năng bọn ta trong quá khứ, vào hàng triệu năm trước trong chiến trường hư không từng bùng nổ đại chiến với người khác, chết và bị thương vô số tạo thành vùng sương mù chết chóc.”

Bình Luận (0)
Comment