Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 680 - Chương 680. Hai Con Sâu Kiến Đang Tới Gần

Chương 680. Hai con sâu kiến đang tới gần Chương 680. Hai con sâu kiến đang tới gần

Bọn họ đồng thời quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Thiên, trong lòng hãi nhiên.

Thật là mạnh!

Đây chính là Tiêu đại nhân mà Vạn Đạo Long đế tiền bối luôn miệng nhắc tới đây sao?

Một chiêu vừa rồi không hề có một lực lượng đại đạo nào, thậm chí còn không có một tia linh khí dao động, ngược lại sấm chớp màu máu khiến bọn họ cảm nhận được sự quen thuộc.

Lực lôi kiếp thần phạt trong thiên kiếp.

Những người tu hành muốn tấn thăng cảnh giới, nếu như tu hành từng bước, đều muốn độ thiên kiếp, kháng lôi phạt.

Đánh giá cấp Vương, đánh giá cấp Hoàng, đánh giá tôn hiệu, đánh giá cấp Đế.

Bắt đầu từ nhị thập nhị giai, tiêu chuẩn đánh giá những cấp này, ngoại trừ thực lực bên ngoài, còn có thành công độ kiếp hay không.

Có thể đạt được tiêu chuẩn đánh giá hay không thì phải xem ngươi có muốn độ kiếp không.

Ngay cả thiên kiếp cũng không có, chứng tỏ ngươi chỉ là hạng người bình thường ở cảnh giới này.

Sau khi đánh giá mạnh yếu như thế nào tùy vào tình huống độ kiếp.

Trong lúc độ kiếp, lực lôi kiếp thần phạt không chỉ là khảo nghiệm mà còn là rèn luyện.

Người có thể chịu được lôi kiếp và tiếp nhận gột rửa bởi lực lôi kiếp thần phạt, rèn luyện bản thân, đương nhiên sẽ càng mạnh.

Số lần bản thân tiếp nhận lôi kiếp càng nhiều, số lần rèn luyện càng nhiều thì thực lực sẽ tăng lên rất nhiều.

Nếu thiếu đi sự chống chịu lôi kiếp và phải mượn ngoại lực hỗ trợ, vậy thì tự nhiên sẽ yếu hơn rất nhiều.

Vậy mà, sấm chớp màu máu trên thanh trường đao Kẻ Dẫn Đường của Tiêu Thiên lại tương đồng với lực lôi kiếp thần phạt?

Nhưng sự hủy diệt ở trong đó lại nhiều hơn chứ không phải ẩn chứa sinh cơ như trong lôi kiếp.

Sinh cơ trong lôi kiếp mới là nhân tố quan trọng rèn luyện thân thể.

Long Khâu Định Cương và Tô Mộc Sinh kinh ngạc không thôi, Tuyết Phú Quý và Chu Nguyệt Hành lại không có cảm giác gì quá lớn, ngược lại còn cảm thấy hợp tình hợp lý.

Đây không phải là lần đầu bọn họ nhìn thấy sự kinh khủng của đứa nhỏ Tiêu Thiên này.

Ngược lại, Liễu Quế Hương tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nắm lấy tay trượng phu nhắc hoài: “Không ngờ rằng tiểu Tiêu lại lợi hại như thế, thực lực này có thể dùng một đao chém chàng nhỉ?”

“Hả???” Tuyết Phú Quý quay đầu nhìn về phía thê tử mình, đây là ý tưởng gì vậy.

Liễu Quế Hương vỗ vỗ trượng phu: “Cho nên, chàng đi theo tiểu Tiêu tập võ, có được một chút thành tựu, đừng nôn nóng tự mãn, đắc ý vênh váo, mà phải dốc lòng tu hành mới được.”

Tuyết Phú Quý nghe lời này của thê tử, thể hồ quán đỉnh, tâm thái bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về những ngày này.

Bên cạnh, Tuyết Như Yên cũng giật mình nhìn về phía con gái mình: “Thực lực của đứa nhỏ tiểu Tiêu này bá đạo như vậy ư?”

Vũ Tâm Nhứ đứng bên cạnh cũng cau mày, cảm thấy có chút hồi hộp: “Đúng thật là mạnh quá mức.”

Tử Nhược Yên khẽ gật đầu, mỉm cười, sự tự hào về Tiêu Thiên tràn đầy trong giọng nói nàng: “Cũng bình thường, chỉ là chém giết một vài tên tạp nham yêu ma quỷ quái mà thôi.”

“Kẻ cầm đầu thật sự còn đang yên lành đứng kia kìa.”

Nàng vừa dứt lời, ánh mắt cũng chuyển dời lên bóng dáng cách đó không xa.

Đó là mấy tên cường giả Đạo quân trong Võ Linh quân, thân mang trọng thương, sắc mặt trắng bệch.

So với các tướng sĩ bình thường của Võ Linh quân, thực lực của bọn họ mạnh hơn, sau khi bộc phát, bọn họ miễn cưỡng thoát khỏi sấm chớp màu máu đâm xuyên vào trong cơ thể.

Thời điểm thoát ly, sấm chớp màu máu vẫn như lưỡi câu, xé rách thân thể máu thịt của bọn họ khiến họ bị thương nặng.

Nơi xa, Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh vừa tránh được một đao, sắc mặt nghiêm trọng nhìn chằm chằm về phía Tiêu Thiên đang đứng thu đao về.

Trong đầu bọn họ bây giờ chỉ có một ý nghĩ.

Người trong cục tình báo thu thập tình báo bằng chân à!

Ngươi nói tên nhóc này là ngây thơ hồn nhiên, là phế vật chỉ biết dựa vào Nữ Đế ư?

Vẻn vẹn một đao vừa rồi chỉ có mạnh chứ không yếu hơn bọn họ.

Huống hồ…

Đế Dịch Thiên thở dài nhìn Tiêu Thiên phía xa, bộ dạng ảm đạm, trong lòng đã có đánh giá.

Hắn nhìn về phía Nghiêm Đức Danh, bí mật truyền âm: “Thực lực Tiêu Thiên này tuy mạnh nhưng nếu ta và ngươi liên thủ bộc phát, chắc không khó để bắt được hắn.”

“Nhìn kỹ đi, vừa rồi hắn không vận dụng linh khí, hoàn toàn dựa vào lực lượng xác thịt, rất giống với bản lĩnh đặc thù của Tuyết Phú Quý.

“Dựa theo suy đoán của ta, ít nhất nó là một hệ thống tu luyện đặc biệt, đây mới chính là thu hoạch lớn nhất, nếu có thể hạ được hắn, ý nghĩa sẽ rất trọng đại.”

Nghiêm Đức Danh nheo mắt, trong cơ thể không ngừng phát ra tiếng nổ đùng, thể trạng thân thể cũng đang bành trướng: “Đương nhiên ta cũng nhìn ra điều này, chỉ là khi động thủ, hy vọng ngươi đừng giở trò lừa bịp.”

“:Lúc này rồi, chúng ta phải chân thành hợp tác, đừng lật thuyền trong mương.”

“Động thủ!!!”

Cùng lúc đó.

“Tiêu ca ca, một nhát đao vừa rồi của chàng có làm bị thương đến thân thể không?” Lạc Nữ Ái lo lắng, vội vàng lại gần hỏi thăm.

Bình Luận (0)
Comment