Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 682 - Chương 682. Bộ Phận Tình Báo Có Thể Làm Người Hay Không (2)

Chương 682. Bộ phận tình báo có thể làm người hay không (2) Chương 682. Bộ phận tình báo có thể làm người hay không (2)

Keng!

Đế Dịch Thiên nhìn thấy rõ mũi thương Thần đụng vào tròng mắt của Tiêu Thiên.

Mũi thương cứ như đam vào bức tường kín không thể phá vỡ, sức mạnh dạo động phản kích ngược, lập tức cuốn tới.

Đường văn nứt ra hiện lên ở nơi nhỏ nhất trên mũi thương, sau cùng không ngừng khuếch tán kéo dài ra, trải rộng toàn bộ thân Thần thương.

Bịch!

Âm thanh giòn tan vang lên, Tam Tài Thần Đạo thương trong nháy mắt văng tung tóe, hóa thành ánh sáng vàng kim đầy trời, trông rất đẹp mắt.

Bốp!

Một chưởng của Nghiêm Đức Danh bên cạnh cũng rắn chắc đánh vào yết hầu của Tiêu Thiên.

Lực đạo phản chấn cực kỳ run sợ lập tức bao trùm tới, chấn Nghiêm Đức Danh rung động toàn thân.

Lực đạo liệt diễm trên lòng bàn tay cũng nứt toác ngay tức khắc, hóa thành khói lửa gần trong gang tấc, chiếu sáng cả vùng này.

Răng rắc!

Sức mạnh phản chấn bao trùm tới, trên tay của Nghiêm Đức Danh truyền đến tiếng xương rạn, không dứt bên tai.

Tiếng vỡ vụn kéo dài đến phần vai của ông, mới chậm rãi dừng lại, một chưởng đánh đến, mềm nhũn rủ xuống bên cạnh.

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.

Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh cứ dại ra như vậy, cứng đờ ở trước mặt Tiêu Thiên, trợn to hai mắt.

"Hai người các ngươi đang làm gì vậy?" Tiêu Thiên nhìn Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh trước mặt cau mày: "Đánh lén à?"

Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh cứng ngắc tại chỗ, trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh, không dám động đậy.

Vừa nãy bọn họ đã nhìn thấy gì vậy?

Thần thương đâm trúng tròng mắt của đối phương, kết quả Thần thương vỡ nát.

Một chưởng đánh trúng yết hầu, kết quả nguyên cả cánh tay bị chấn nát.

Đó là chỗ hiểm!

Từ đầu tới cuối, ngay cả linh khí dao động trên người Tiêu Thiên cũng không hiện lên, chỉ dựa vào thân thể đối kháng lại mà thôi.

"Lúc trước, ta cố ý nương tay, một đao cho các ngươi bài học chỉ là cảnh cáo mà thôi."

"Một đao vừa nãy ta không ra tay là hy vọng những người còn sống sót các ngươi có thể suy nghĩ kỹ."

"Rốt cuộc bản thân sai chỗ nào, có thể bù đắp tội nghiệt hay không."

"Đúng vậy, Võ Linh quân dưới trướng các ngươi đã chết dưới đao của ta, nhưng đao đó là thay trời hành đạo."

"Cái chết của bọn họ đều do các ngươi dẫn đầu làm ác, cũng chính kẻ đầu sỏ là các ngươi gây nên, hại chết bọn họ."

"Kết quả các ngươi thì hay rồi, không nghĩ lại vấn đề của mình, còn lãng phí cơ hội mà ta cho các ngươi đi đánh lén?"

"Quả thật là khiến người ta thất vọng!"

Tiêu Thiên càng nói càng giận, vung tay tát hai cái qua đó.

Bốp! Bốp!

Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh ở giữa không trung bị quất liên tục, xoay vòng như con quay.

Lạc Nữ Ái trợn to đôi mắt đẹp, trong mắt tràn đầy yêu mến và sùng bái.

Tiêu ca ca thật mạnh!

"..." Long Khâu Bạch Thanh cũng đứng tại chỗ, im lặng một lúc lâu, cơ thể căng thẳng cũng buông lỏng ra, tóc dựng thẳng lên trên đỉnh đầu cũng chậm rãi rũ xuống.

Đế Tân Lộ, Huyết Duệ và Chiến Khắc Cực gần trong gang tấc thành thật đứng ở đó, dùng ánh mắt thương hại nhìn chăm chú về hai người bị quất như con quay ở phía trước.

Gan lớn đó, dám đánh lén Tiêu đại nhân.

Đúng là lão già treo cổ ngại mạng quá dài!

Xa xa, cường giả Võ Linh quân may mắn còn sống sót, còn có bốn thần tộc Vạn Vật phía bên trận pháp cổ thần đều run rẩy, nhìn về phía bên đó.

Đây chính là sát chiêu của đại nhân, con át chủ bài tuyệt sát.

Chợt ra tay thi triển, đối phương không kịp động đậy.

Đây... rốt cuộc là quái vật gì vậy.

Mà đương sự là Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh đã giương cái đầu heo ngây ra giữa không trung vào lúc Tiêu Thiên dừng tay.

Trong mắt hai người họ hiện ra ánh sáng hung ác.

Nếu như, bọn họ nói nếu như...

May mắn có thể sống sót, có thể trở về, bọn họ nhất định phải làm thịt mấy thứ súc sinh của bộ phận tình báo.

Các ngươi làm con người đi!

Rốt cuộc các ngươi điều tra được trò đùa chóa gì vậy?

Khờ khạo ngây ngô?

Đù!

Cả trời đất giống như yên tĩnh lại, ánh mắt của mọi người đều tập trung nhìn Tiêu Thiên.

Ở trước mặt Tiêu Thiên, đầu của Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh giống như đầu heo, không dám nhúc nhích.

Vừa rồi lúc bọn họ ra tay đã biết được rõ ràng sự chênh lệch giữa bản thân và Tiêu Thiên.

Nhất là thương Tam Tài Đạo Thần của Đế Dịch Thiên đánh lên con mắt của Tiêu Thiên, vậy mà khiến thân thương vỡ nát.

Cho dù là bản thân Đế Dịch Thiên ra tay hay là Nghiêm Đức Danh đứng nhìn đều bị dọa tới mức sắp hồn vía lên mây.

Sự lớn mạnh của Tiêu Thiên đã đạt tới mức không thể tưởng tượng.

Hai người thậm chí không có nổi một suy nghĩ chống cự, coi như hiểu được tại sao đám người Đế Tân Lộ, Huyết Duệ và Chiến Khắc Cực cam tâm tình nguyện thần phục.

“Trông có vẻ các ngươi vẫn không phục lắm, trong lòng có oán khí.” Tiêu Thiên chắp hai tay sau lưng, nhìn Đế Dịch Thiên còn có Nghiêm Đức Danh trước mặt rồi thở dài.

“Hửm?” Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Tiêu Thiên trước mặt có chút khó hiểu.

Bình Luận (0)
Comment