Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 688 - Chương 688. Cũng Hay Ho

Chương 688. Cũng hay ho Chương 688. Cũng hay ho

"Sự ra khác thường tất có ý đồ. Sợ rằng bọn họ lại đang âm thầm mưu tính cái gì. Đáng tiếc là nôn nóng hiệu quả và lợi ích quá, làm ta phát hiện sơ hở!"

Tiêu Thiên nói tới đây, lại nhìn đám người xung quanh: "Nếu vậy, ta bóp chết nguy hiểm tiềm ẩn từ trong nôi có gì sai à?"

"Đạo lý đơn giản đến thế, vì sao chư vị nghĩ mãi không hiểu?"

Từng câu, từng lời của Tiêu Thiên làm tinh thần và linh hồn của mọi người đều chấn động rất sâu sắc.

Cớ sao những lời vô lý cực kỳ mà nghe người này nói lại có lý thế nhỉ?

Khi đám người còn đang trầm tư, Tiêu Thiên đã chạy tới cạnh trận pháp cổ nọ, nhìn tâm thế giới bên trong.

Tâm thế giới này tròn trịa như đan, sáng óng ánh trong suốt, ẩn chứa uy năng không tầm thường.

Dẫu gì cũng là tâm thế giới cơ mà!

Mắt phàm người thường khó mà nhìn được đường vân mảnh nhỏ khắc trên nó, nhưng sau khi thị lực của Tiêu Thiên đạt được tăng cường là có thể thấy rõ ràng.

Trên đường vân nhỏ vô cùng kia cứ như khắc rõ sông lớn núi lớn, lộ ra mặt cắt phong cảnh.

Nhưng sao trông mấy phong cảnh này cứ quái quái.

Lúc trước Tiêu Thiên xâm nhập vực Thánh Long có quan sát giữa không trung, vì muốn nhanh chóng tìm được người nên dứt khoát tăng cường thị lực.

Vừa thoáng nhìn đã thu hết tất thảy vào đáy mắt.

Bao gồm hình dạng mặt đất, phong cảnh vực Thánh Long cũng được hắn nắm rõ trong lòng, ghi tạc trong đầu.

Nhưng tâm thế giới do vực Thánh Long ngưng tụ mà thành này, đường vân hình dạng mặt đất và phong cảnh nhỏ bé này lại là chuyện khác.

Tại sao thế?

Tiêu Thiên trợn tròn mắt nhìn, bỗng nhiên vung tay lên.

Tâm thế giới lại bắt đầu lơ lửng.

Lần này một tâm thế giới là do vực Huyền Phú Sơn lúc trước ngưng tụ mà thành, cái còn lại là tâm thế giới của vực Bách Hoa.

Vốn dĩ tâm thế giới này đã dung nhập hệ thống, hiện tại lại bị Tiêu Thiên lần nữa ngưng tụ lấy ra, đặt dưới mắt quan sát cẩn thận.

Đúng là thấy được đường vân nhỏ xíu bên trên, khắc rõ sông núi lớn, mặt cắt phong cảnh đủ loại.

Nhưng lại khác hẳn với vực Huyền Phú Sơn và vực Bách Hoa mà Tiêu Thiên biết.

"Lạ thật..." Tiêu Thiên vừa nói vừa nắm lấy tâm thế giới do vực Thánh Long ngưng tụ trong tay, đặt dưới mắt quan sát cẩn thận.

Đám người xung quanh gồm cả Thanh Hồ đế Tô Mộc Sinh và Long Khâu Định Cương đều bị hành vi của Tiêu Thiên dọa cho rợn cả người.

Đây chính là tâm thế giới, nặng ngang với thế giới đấy, sao có thể dùng tay cầm trực tiếp như thế.

Xuống tay như vậy, không sợ mình bị trọng lượng thế giới sống sờ sờ đè chết à!

Hai người đang định lên tiếng nhắc nhở, lại bị cái cách Tiêu Thiên ngắm nghía tâm thế giới làm hai người nghẹn mấy lời khuyên nhủ ngược vào trong bụng.

Đặc biệt là Tô Mộc Sinh, hắn mím môi rơi vào trầm tư.

Nhân tộc trẻ tuổi trước mặt này là như thế nào?

Hắn bỗng cảm thấy tu hành bao năm nay cũng bằng không. Sao nhìn cái gì cũng không hiểu thế.

Đều nói Thanh Hồ đế Tô Mộc Sinh thích du lịch vạn giới chư thiên, kiến thức rộng rãi.

Nhưng lần đầu hắn gặp quái vật như Tiêu Thiên, hoàn toàn vượt khỏi phạm vi nhận biết của hắn.

"Tiêu đại nhân!" Vào thời khắc này, nơi xa bỗng truyền đến tiếng gọi.

Tiêu Thiên quay đầu nhìn về phía bên kia, thấy Long Khâu Đạo lăng không mà đến, cấp tốc tới gần.

"Ngươi từ đâu tới đây thế?" Tiêu Thiên đang nhìn tâm thế giới, nghe được tiếng thì ngước đầu nhìn lên, hiếu kì hỏi người tới.

Sao bảo đối phương tự bạo đến tìm mình cơ mà. Ông ta từ đâu nhô ra vậy?

"Tiêu đại nhân, ta đuổi theo dọc đường ngài chạy tới." Long Khâu Đạo nói, hơi giải thích căn nguyên kết quả: "Ngài nhanh quá, ta chưa kịp ngưng tụ cơ thể Long Linh thì ngài đã đi rồi."

"Ra là thế, ngươi cũng tàn nhẫn thật đấy, còn chơi tự bạo." Tiêu Thiên chắt lưỡi, hiếu kỳ hỏi: "Có đau không?"

"Đau thì không đau. Chuyện ở đây ổn rồi à?" Long Khâu Đạo nhìn trái ngó phải, đại khái hiểu rằng mọi chuyện đã xong xuôi.

Có Tiêu đại nhân ở đây thì có chuyện gì được chứ.

"Đương nhiên rồi, sao ta có thể để người ta mặc sức mưu hại mình." Tiêu Thiên nói xong lại vô thức siết nắm tay: "Đám trộm cướp này tính ngàn tính vạn, lại không ngờ rằng…"

Răng rắc!

Có tiếng vỡ vụn bất chợt vang lên, khiến tiếng lòng của Tiêu Thiên cũng theo đó im bặt.

"Tiếng gì vậy?" Long Khâu Đạo ngơ ngác nhìn về phía bàn tay Tiêu Thiên. Nếu ông nghe không lầm thì tiếng động phát ra từ bên trong nắm tay này.

Long Khâu Đạo tới chậm, không thấy lúc trước đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng mấy người bên cạnh đều bị dọa tái mặt.

Trong tay Tiêu Thiên đang nắm tâm thế giới đấy.

"..." Ngay cả Tiêu Thiên cũng trở nên trầm mặc, thật lâu không nói gì.

Hơi ngượng đấy.

Tâm thế giới giòn thế à, bóp một cái là vỡ?

Làm sao bây giờ?

Tiêu Thiên mím môi, liếc một vòng đám người đang khiếp sợ nhìn mình.

Hắn lập tức áp hai cánh tay lên nhau, điên cuồng xoa nắn.

Chỉ cần động tác đủ nhanh là không thành vấn đề.

Bình Luận (0)
Comment