"Chẳng phải Đế Tân Lộ cũng thuận theo thiên địa, lĩnh ngộ đại đạo thế gian này đấy sao? Vì sao hắn tập võ được?" Tử Nhược Yên nhìn về phía Đế Tân Lộ đang nhắm nghiền hai mắt, lại nhìn về phía Tuyết Phú Quý: "Ngoại công thập võ xong, thực lực cũng tăng mạnh, mà vẫn là thuận theo thiên địa, lĩnh ngộ đại đạo."
Tiêu Thiên lại vẫn lắc đầu nhìn Tử Nhược Yên: "Bọn hắn là lĩnh hội đại đạo, thuận đạo mà làm. Mà thuận của các nàng lại là thuận theo lực lượng đại đạo mà đáp lại, không phải nước chảy bèo trôi mà tăng tiến."
"Thực lực các nàng càng mạnh, cảm giác sẽ càng kỳ lạ. Không chỉ là thiên nhân hợp nhất, mà còn cao hơn thiên nhân, bao trùm chúng sinh, quan sát thiên địa, đứng ở trung tâm hỗn độn, đi con đường siêu thoát bản ngã."
"Đây cũng là nguyên nhân vì sao một khi ý chí Đế Hoàng của ba người các nàng bộc phát là có thể sinh ra lực lượng áp chế thế giới."
"Chúng sinh ngưỡng vọng thượng thiên, mà các nàng vượt qua thiên nhân, bản thân như ý, sẽ xuất hiện thay đổi như thế cũng không phải chuyện ly kỳ gì."
Tiêu Thiên nheo hai mắt, vừa nói vừa nhìn sang bản đồ tinh hệ bên cạnh: "Bởi vậy mới nói mọi chuyện ngày càng hay ho. Nguyên nhân hình thành dải tinh hệ tâm thế giới này lại là vì bị ta bóp nát."
"Nhưng hóa thành dáng vẻ như vậy sẽ kích chân ý trong đó, kích thích Đế Tân Lộ. Ngọn nguồn lại không phải do ta."
"Thật ra là do dư âm ý chí Đế Hoàng áp chế lực lượng thế giới của các nàng va chạm với tâm thế giới vỡ vụn, tạo ra biến hóa như vậy."
"Chẳng lẽ là do huyết mạch à? Lúc trước Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch có phải đã phát hiện cái gì nên mới thu nạp tộc Thánh Long và tộc Thánh Ma không?"
Tiêu Thiên lẩm bẩm suy nghĩ, trí tưởng tượng bay cao.
Cơ thể chính mình hấp thu lực lượng thiên địa, uẩn dưỡng thể phách bị quy tắc thiên địa của quê nhà trước kia áp chế, không thể tu hành, không có được linh khí.
Thi triển không ra bất cứ chiêu thức sâu xa khó lường nào, bởi vì Tiêu Thiên là đại tông sư nội ngoại kiêm tu, là tồn tại từ duy độ siêu cao tới.
Cẩn thận ngẫm lại còn có thể nhìn ra rất nhiều thứ.
Lại thêm có hệ thống Vượng Tài ở bên cạnh phân tích bằng chứng, vẻn vẹn bản đồ sao tâm thế giới cũng đủ cho hắn nhìn ra rất nhiều manh mối.
"Nhưng theo ghi chép, lúc trước Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch lãnh Hoàng Đình tranh đấu với Tàng Vũ cũng có cả tộc Thánh Long lẫn tộc Thánh Ma, lại chưa từng sinh ra cái gọi là lực lượng áp chế thế giới." Thanh Hồ đế Tô Mộc Sinh bên cạnh nói.
Hắn du lịch vạn giới chư thiên, xem rất nhiều cổ tịch, tiến vào không ít di tích, lại thêm ghi chép trong tộc, sổ sách của liên minh bách tộc cất giữ nên Tô Mộc Sinh biết không ít chuyện.
Theo hắn biết, Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch chém giết với Tàng Vũ cũng không xảy ra chuyện như vậy.
Lúc trước, nếu Nhân Hoàng có thủ đoạn bực này thì sợ là Tàng Vũ sẽ thua thảm hại hơn, bọn họ thắng được càng nhẹ nhõm.
"Lực lượng áp chế thế giới từng xuất hiện rồi!" Một giọng nói chợt vang lên.
Đám người nhìn lại, phát hiện người nói chuyện chính là Đế Tân Lộ.
Chỉ thấy đối phương chậm rãi mở hai mắt ra, Tiêu Thiên cũng bước tới trước: "Ngươi biết à? Ngươi có tham gia đại chiến lúc trước ư?"
"Thời đại Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch đại chiến Tàng Vũ thì ta còn đang ngủ say, chưa khôi phục." Đế Tân Lộ lắc đầu, dáng vẻ phục tùng, cung kính giải thích: "Sau khi thức tỉnh, ta có xem lại điển tịch của tộc ghi chép lại, có người chứng kiến đã nhắc đến trận chiến tại chiến trường hư không Vẫn Viêm."
Tô Mộc Sinh ở bên cạnh trợn tròn hai mắt nhìn Đế Tân Lộ: "Trạn chiến tại chiến trường hư không Vẫn Viêm là trận chiến có tính quyết định, rất ít người sống sót, nội dung mô tả cũng hiếm hoi."
"Chỉ biết là kiếm Đại Viêm do Đại Viêm đế hóa thành bị gãy, Đại Viêm đế chết, Nhân Hoàng trọng thương, Vũ Nguyên đại đế của Tàng Vũ bại lui rút khỏi."
"Ngươi biết chi tiết trong đó?"
Đế Tân Lộ gật đầu: "Khi đó tộc ta tiềm ẩn không ra, có người ghi chép đứng trong góc tối ghi lại hết thảy, có cả tình huống trên trận chiến tại chiến trường hư không Vẫn Viêm."
"Khi đó, lực lượng áp chế thế giới xuất hiện, áp chế Vũ Nguyên đại đế, nếu không thì Nhân Hoàng đã không thể thắng."
"Dựa theo tộc nhân ghi chép khi đó ghi lại, lực nguyên nhân gây ra lượng áp chế thế giới sợ là có liên quan tới một nữ tử tóc bạc mặc áo bào trắng." Nhắc đến chỗ này, Đế Tân Lộ hơi cau mày.
"Lúc ấy, nguyên lười người ghi chép miêu tả là thế này..."
[Ta không biết nàng ấy là ai, nhìn thấy nhưng không thể cảm giác được.]
[Nàng ấy cho người ta cảm giác rất thân thiết, không tài nào sinh ra địch ý nổi. Ta muốn đụng vào nàng ấy, lại như ảo ảnh trong mơ.]
[Đại chiến kết thúc, nàng ấy mỉm cười nhìn lại, biến mất ngay trước mặt ta, không còn tung tích, không gây ra nửa tia động tĩnh.]
[Lực lượng áp chế thế giới cũng theo đó tiêu biến.]