Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 710 - Chương 710. Lời Kêu Gọi Của Đế Tân Lộ

Chương 710. Lời kêu gọi của Đế Tân Lộ Chương 710. Lời kêu gọi của Đế Tân Lộ

Bộp! ! !

Nhưng ngay vào lúc này, tiếng vỗ bàn đột nhiên vang vọng.

“Sao vậy, sao vậy!” Tiêu Thiên đột nhiên ngồi dậy, nhìn trái nhìn phải.

Tiêu Ngư Nhi ở trên người hắn cũng bị bắn bay ra ngoài, ngã ngồi dưới đất.

Tay mập nhỏ dụi mắt, hoang mang nhìn trái phải, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Đây rõ ràng là lừa dối, một tấu chương khó tin như thế này, ngươi cũng phê à?” Tử Nhược Yên trừng mắt nhìn Lạc Nữ Ái, rõ ràng rất tức giận.

Lạc Nữ Ái mím môi, rụt cổ lại: “Sao lại không được, ta cảm thấy đây là một chuyện rất tốt.”

“Chuyện tốt, ngươi nhìn nội dung trong đó đi, mơ hồ không rõ, ngươi là kẻ ngốc à?” Tử Nhược Yên chọc vào khuôn mặt Lạc Nữ Ái.

“Nhìn người ta xem, học nhanh cỡ nào!”

Lạc Nữ Ái Tử Nhược Yên nhìn theo hướng Tử Nhược Yên chỉ, phát hiện Long Khâu Bạch Thanh vô cùng bình tĩnh phê duyệt tấu chương.

Bây giờ tộc nhân tộc Thánh Long đều sinh sống ở bên này, gia nhập liên minh Nữ Đế.

Cuộc sống đi vào quỹ đạo, thân là Nữ Đế Long Hoàng của đế quốc Thánh Long, đương nhiên Long Khâu Bạch Thanh phải xử lý rất nhiều công việc.

Trong những ngày giúp đỡ Tử Nhược Yên lúc trước, nàng còn học được không ít thứ, cho nên khi xử lý một số chuyện thì thuận buồm xuôi gió.

Tốc độ rất nhanh.

Tử Nhược Yên dẫn Lạc Nữ Ái đi đến phía sau Long Khâu Bạch Thanh, nhìn nàng phê duyệt tấu chương.

Nàng hy vọng con bò sữa ngu ngốc này, nhìn kỹ một chút, người ta rốt cuộc là...

“Đây không phải trị quân, phải kết hợp cương nhu mới đúng, sao có thể nghiêm khắc như vậy.” Tử Nhược Yên hoảng sợ, vội vàng ngăn cản Long Khâu Bạch Thanh.

Vừa rồi đối phương phê duyệt tấu chương quá mức nghiêm khắc, thậm chí có thể nói là đanh thép.

Chẳng qua người ta chỉ đưa ra đề nghị, thưởng phạt phân minh mà thôi.

Sao lại chém lập quyết, sao lại thành đào binh rồi vậy.

Suy nghĩ kiểu này sao mà được chứ!

Tử Nhược Yên lập tức cảm thấy rất mệt mỏi, Lạc Nữ Ái Long và Khâu Bạch Thanh, không có người nào khiến người khác bớt lo.

Nhưng vẫn không thể mặc kệ, bây giờ liên minh Nữ Đế, bọn họ là một thể, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.

“Hai người các ngươi, suy nghĩ nhiều một chút có được không vậy.” Tử Nhược Yên có chút bất đắc dĩ mở miệng, lật xem tấu chương trên bàn bọn họ.

Đồng thời, nàng mở miệng: “Tiêu Ngư Nhi, lại đây giúp đỡ!”

Tiêu Ngư Nhi đứng lên từ trên mặt đất, nghe thấy lời của mẫu thân, cô nhóc khóc không ra nước mắt, quay đầu nhìn về phía Tiêu Thiên: “Cha~”

Bùm!

Tiêu Thiên tiếp tục ngả đầu nằm trên ghế, không quan tâm, không nghe không hỏi, làm như không nghe, không thấy gì cả.

Chẳng mấy chốc, tiếng hít thở sâu đã vang lên, tiếng ngáy nhẹ nhàng cũng vang lên, hắn rõ ràng đã ngủ say rồi.

Nhìn hành động ngủ của phụ thân, Tiêu Ngư Nhi phồng má, khuôn mặt càng thêm tròn trịa.

Cô nhóc chỉ đành bay lên, đi đến bên người Tử Nhược Yên giúp đỡ xử lý.

Tiêu Ngư Nhi giúp đỡ xử lý một vài chuyện đơn giản, còn Tử Nhược Yên chắp tay sau lưng, đứng ở Lạc Nữ Ái Phía sau Long Khâu Bạch Thanh, giám sát hai người bọn họ.

“Thật là phiền phức!” Lạc Nữ Ái thở dài, đặt hai gánh nặng trước người lên bàn, thành thật phê duyệt tấu chương.

Long Khâu Bạch Thanh bên cạnh quay đầu nhìn hành động của Lạc Nữ Ái, chỏm tóc ngố trên đầu dựng lên, một lúc lâu sau mới dời tầm mắt, quay đầu nhìn Tử Nhược Yên.

“...” Gân xanh trên trán Tử Nhược Yên nhảy lên, ánh nhìn nguy hiểm hiện lên trong đôi mắt nàng: “Ngươi nhìn trẫm... Làm gì!”

“Không có gì.” Long Khâu Bạch Thanh xoay người, cúi đầu nhìn một cái, chỏm tóc ngố rũ xuống, nàng thành thật phê duyệt tấu chương.

Trong bầu không khí kỳ lạ này, Tiêu Thiên đột nhiên ngồi dậy, thức giấc.

Nhìn Tiêu Thiên đột nhiên đứng dậy, các nàng đều quay đầu nhìn sang.

“Sao vậy?” Tử Nhược Yên nhìn sắc mặt Tiêu Thiên không đúng lắm, nàng hỏi.

Tiêu Thiên đứng dậy, ra ngoài: “Đế Tân Lộ có chuyện muốn bẩm báo, ta qua đó xem tình hình thế nào.”

Lúc nãy trong lòng hắn có cảm ứng, phát hiện Đế Tân Lộ chủ động gọi mình.

Chuyện bình thường, đối phương rất tự giác, sẽ nghĩ cách xử lý.

Đế Tân Lộ cho rằng tất cả đều là khổ nạn, tất cả thất bại, đều là bài kiểm tra trên con đường trả lại tội nghiệt của ông.

Chỉ biết nghĩ đủ mọi cách để tự khắc phục, đột nhiên kêu to chính mình, chỉ sợ có tình hình nghiêm trọng gì đó.

Tiêu Thiên muốn xem thử, rốt cuộc là chuyện gì.

“Xem ra có chuyện gì ghê gớm rồi, chúng ta có nên đi cùng không, xem thử có thể giúp được Tiêu ca ca hay không?” Lạc Nữ Ái đột nhiên mở miệng, đưa ra đề nghị.

Bốp!

Tay Tử Nhược Yên trực tiếp ấn vào đầu Lạc Nữ Ái, trong ánh mắt lóe ra nguy hiểm sáng bóng: “Muốn nhân cơ hội chạy trốn đúng không, ngươi cho rằng đơn giản như vậy tiết mục, người khác nhìn không ra?”

“Thành thật một chút đi, đừng lười biếng!”

Lạc Nữ Ái bĩu môi, nhìn thoáng qua Long Khâu Bạch Thanh bên cạnh, phát hiện đối phương không biết đã ngậm một miếng thịt khô trong miệng từ lúc nào.

Ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt, nàng nhìn thư án trước mắt với ánh mắt sáng quắc, tấu chương trên bàn xếp thành một hàng, tốc độ phê duyệt rõ ràng đã nhanh hơn không ít.

Bình Luận (0)
Comment