"Biết chứ, người của thần tộc Vạn Vật thời đại quá khứ phát hiện thức tỉnh bọn ta chính là Đế Hằng Tâm." Đế Tân Lộ chậm rãi mở miệng, nhìn sang Tiêu Thiên: "Ông ấy thật sự có vị trí rất cao bên trong thần tộc Vạn Vật hiện giờ."
"Đế Cửu Cổ không nói dối, chỉ là không ngờ người đó trấn giữ ở nơi này."
Trong mắt của Đế Tân Lộ, Đế Hằng Tâm có thực lực bất phàm, hết sức ghê gớm.
Đương nhiên, so sánh với Tiêu Thiên thì không khác gì trò cười cả.
Vì vậy Đế Tân Lộ cũng không nói nhiều về mấy chuyện của Đế Hằng Tâm, cũng không để ở trong lòng.
Nhưng Đế Cửu Cổ trước mắt lại là học trò của Đế Hằng Tâm, chuyện này hắn thật sự là không rõ.
Lại nói tiếp, thần tộc Vạn Vật sống lại như bọn họ, bản thân thuộc về tồn tại ở ranh giới trong tộc.
Chênh lệch thời đại luôn khiến bọn họ không hợp với thần tộc Vạn Vật hiện tại.
Chuyện nhớ kỹ duy nhất chính là cố gắng vì tộc quần của bọn họ.
"Bỗng nhiên ngươi nhắc đến thầy của mình là có ý gì?" Tiêu Thiên nghiêng đầu lại, nhìn kỹ Đế Cửu Cổ trước mặt, lên tiếng dò hỏi.
Đế Cửu Cổ ngôn từ chính nghĩa, chắp tay về phía Tiêu Thiên nói: "Tiêu đại nhân có chỗ không biết, trong lòng người thầy Đế Hằng Tâm của ta có dã tâm rất lớn, toan tính không nhỏ với toàn bộ tộc quần."
"Mặc dù thân là học trò, ta quả thật phải cố gắng ủng hộ sự nghiệp của thầy mình, nhưng vấn đề là quyết định của ông ấy rất có thể sẽ dẫn thần tộc Vạn Vật bọn ta về phía vực sâu, đi vào địa giới vạn kiếp bất phục."
"Vừa hay ngài đến, đối với ta, đối với tộc bọn ta quả thật chính là ngọn đèn sáng chỉ đường."
"Quá khứ, ta luôn muốn ngăn cản thầy, nhưng không có cách nào, chỉ có thể chuẩn bị trong âm thầm, hôm nay ngài đến, cuối cùng đã cho ta cơ hội."
Đế Cửu Cổ không ngừng kể rõ, thậm chí viền mắt còn phiếm hồng, vẻ mặt lộ ra sự ấm ức.
"Có thể ngài không biết, các loại kế hoạch nhằm vào Tiêu đại nhân lần này đều là sư phụ ta bày mưu tính kế ở phía sau, cuối cùng gõ nhịp quyết định."
Lúc Đế Cửu Cổ nói đến đây, càng siết chặt nắm đấm, vung mạnh tay lên, hình như có chút buồn bực.
"Thật ra ta từng khuyên thầy, tùy tiện ra tay với một phương thế giới giới vực là điều không đáng." Đế Cửu Cổ đau buồn, kể rõ với Tiêu Thiên trước mặt, trong sắc mặt còn tràn đầy thất vọng: "Đáng tiếc ông ấy không đồng ý, cho dù tộc bọn ta muốn tái hiện vinh quang thì cũng phải hiện thế một cách rực rỡ."
"Mà muốn đám người chư thiên vạn giới lần nữa biết đến danh tiếng của tộc bọn ta thì cần có một chuyện phụ trợ."
"Tấn công hủy diệt Đế vực chính là kế hoạch của thầy."
Đế Cửu Cổ nói đến đây, Đế Tân Lộ còn có Long Khâu Đạo bên cạnh, nhạy bén phát giác được
Khóe miệng của Tiêu Thiên đứng ở phía bên kia hơi run rẩy, hai mắt cũng hơi nheo lại.
Xem ra Tiêu đại nhân bắt đầu giận rồi.
Đế Hằng Tâm.
Nguy rồi.
"Rất rõ ràng, tư tưởng của thầy ta đã xảy ra vấn đề, người làm học trò như ta luôn muốn khuyên bảo đối phương." Đế Cửu Cổ thở than, lộ ra vẻ khó xử: "Đáng tiếc thân là học trò, tiếng nói nhẹ."
"Cũng may có đại nhân ngài khiến ta lần nữa nhìn thấy hy vọng, hy vọng nhìn thấy thầy của ta lạc đường biết quay lại, trở về con đường ngay thẳng!"
"Khẩn cầu ngài có thể đi tìm thầy với ta, mời ông ấy lần nữa dẫn dắt tộc bọn ta trở về con đường đứng đắn, đi theo bên cạnh ngài, tắm dưới hào quang của ngài."
"Truyền bá tư tưởng của ngài, thiện lành của ngài khắp thiên hạ!"
Nói xong lời cuối cùng, Đế Cửu Cổ hô to không ngớt, quỳ xuống đất dập đầu thỉnh cầu Tiêu Thiên.
Thần tộc Vạn Vật bên cạnh cũng quỳ xuống, có ánh mắt cực kỳ xa lạ nhìn Đế Cửu Cổ ở bên cạnh.
Trưởng lão Đế Cửu Cổ ngày xưa uy nghiêm không thôi, im lặng ít nói khiến người ta phát bực, lại có thể nói ra những lời như vậy, khác một trời một vực so với ngày trước.
Không ngờ ngươi là trưởng lão như vậy.
Long Khâu Đạo đứng ở phía bên kia cũng có biểu cảm cổ quái, liếc nhìn Đế Cửu Cổ, lại liếc nhìn về phía Tiêu Thiên.
Nhìn xem, ngài đã ép người ta thành dáng vẻ gì rồi.
"Tiêu đại nhân, tiếp theo làm sao đây?" Đế Tân Lộ ở bên cạnh xin chỉ thị của Tiêu Thiên.
Tiêu Thiên đứng tại chỗ, không nhúc nhích, lặng lẽ nhìn Đế Cửu Cổ ở trước mặt, hình như đang suy tính cái gì đó.
Mà Đế Cửu Cổ nói xong, lần nữa cúi đầu, trên trán lấm thấm mồ hôi, đợi phán quyết cuối cùng đến từ đối phương.
Hiện giờ tính mạng của bản thân, tương lai của tộc quần đều nằm trong tay nam nhân Nhân tộc quỷ dị trước mặt.
Tiếp theo vận mệnh như thế nào thì phải xem câu trả lời của nam nhân này.
Thời gian cứ như chậm lại, không khí bốn phía cứ như kết đọng.
Tí tách!
Có thể nghe thấy rõ tiếng mồ hôi trên trán nhỏ giọt xuống, Đế Cửu Cổ cảm giác thời gian như dừng lại vậy.
"Rất rõ ràng, tư tưởng của thầy ngươi quả thật xảy ra vấn đề lớn, phải uốn nắn lại!" Giọng nói của Tiêu Thiên lần nữa vang lên.