Nhưng vừa nói ong, ông nhìn dáng vẻ của Tiêu Thiên ở bên cạnh, vội vàng lên tiếng.
“Tiêu đại nhân, xin ngài đừng làm ra vẻ mặt này, chúng ta đừng nghĩ lung tung, chắc chắn không phải cố ý nhắm vào ngài đâu!!!”
Tiêu Thiên gật đầu, xua tay: “Yên tâm, con người ta rất lý trí, dưới gầm trời này có biết bao nhiêu người, sao có thể luôn nắm mỗi ta để hãm hại chứ?”
“Nói không chừng, đây chỉ là hiểu lầm!”
Tiêu Thiên mỉm cười, vỗ vỗ bả vai Long Khâu Đạo, trấn an đối phương.
Nghe Tiêu Thiên nói vậy, Long Khâu Đạo như trút bỏ được gánh nặng, trong lòng càng thêm cảm khái.
Cuối cùng, Tiêu đại nhân cũng lý trí được một lần, nghĩ cũng phải.
Cho dù con người ta có suy nghĩ lung tung hoài thì cũng phải có một khoảng thời gian tỉnh táo chứ nhỉ.
Tiêu đại nhân vừa rồi đã suy nghĩ rất nhiều vì lo lắng người khác hãm hại bản thân.
Bây giờ nghỉ giữa hiệp cũng coi như hợp tình hợp lý.
“Hửm?” Lúc này, Đế Tân Lộ có chút bất ngờ khi bỗng nhiên nhìn thấy cái gì đó.
Nơi xa giữa không trung, một pháp khí phi hành đang rung lắc lao về phía bọn họ.
Toàn bộ pháp khí phi hành trông giống như một chiến hạm bằng gỗ màu đen huyền, nhưng toàn thân lại được khắc những phù văn ánh kim, tản ra thần quang, cực kỳ phi phàm.
Ngay khi pháp khí phi hành đang lắc lư chao đảo đến gần, toàn thân nó bị đốt cháy bởi ngọn lửa thần.
Quan sát cẩn thận thì phát hiện phía trên pháp khí phi hành có thần tộc Vạn Vật, có điều họ mặc áo giáp.
Hơn nữa, bộ khải giáp này được chế tạo đặc biệt, trên đó khắc họa thần văn có liên kết với da thịt, đối ứng lẫn nhau.
Ánh sáng chớp tắt như thể đang hô hấp.
Đùng! Đùng! Đùng!
Trên chiến hạm bằng gỗ màu đen huyền, thần quân mặc khải giáp của thần tộc Vạn Vật cùng chấn động với toàn bộ trận pháp trên pháp khí phi hành.
Nó giống như tiếng chuông và tiếng trống, những đòn công kích chấn động ánh kim liên tục như những lưỡi đao sắc bén, lưu chuyển từ trận pháp trên chiến hạm, oanh kích ra phía xa.
Trong thành nơi đám người Tiêu Thiên đang ở, rất nhiều người đều nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía xa.
Sắc mặt của từng người bọn họ đều lộ vẻ kinh ngạc, có chút giật mình.
Nếu bọn họ không nhìn nhầm, đó chắc hẳn là chiến hạm thần văn của thần tộc Vạn Vật bọn họ.
Tại sao nó lại xuất hiện ở nơi này, mà trên chiến hạm lại đang diễn ra cuộc chiến đấu, rốt cuộc là đang chém giết với ai?
“Tại sao lại như vậy?” Đứng bên cạnh Tiêu Thiên, Đế Tân Lộ cũng ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Rất hiển nhiên, hắn vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy chiếc hạm bằng gỗ xuất hiện ở nơi này.
“Thuyền của ngươi, lính của ngươi?” Tiêu Thiên nhìn thấy, lập tức hiểu ra lý do, hắn nhìn về phía Đế Tân Lộ.
Đế Tân Lộ vội vàng gật đầu, khom mình hành lễ với Tiêu Thiên: “Tiêu đại nhân có con mắt tinh tường, chiếc thuyền này quả thật là chiến hạm mà tội nhân từng chỉ huy, binh sĩ đó cũng là thần quân dưới quyền của ta.”
“Không biết vì sao chiến hạm này lại xuất hiện ở đây và đang giao chiến với người khác.”
“Dù sao sau khi bọn ta tỉnh lại, toàn bộ đều đóng quân tại nơi này, không thể tự tiện rời khỏi.”
“Huống hồ, người Thần giới Vạn Vật có thể rời khỏi nơi này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, rời đi cũng phải báo cáo, không phải muốn đi là có thể đi một cách đơn giản như vậy.”
“Theo lý, bây giờ bọn họ nên đóng quân tại đại doanh ở Ngọc Kim giới, án binh bất động mới đúng, sao giờ lại chạy tới nơi này.”
Đế Tân Lộ nghĩ mãi không ra, miệng lẩm bẩm.
“Tiêu đại nhân, tội nô cho rằng…” Tiếp đó, Đế Tân Lộ ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Thiên, khi chuẩn bị lên tiếng thì phát hiện bóng dáng trước mặt hắn đã biến mất từ lúc nào.
Đế Tân Lộ không khỏi trợn mắt, nhìn về phía Long Khâu Đạo ở bên cạnh: “Tiêu đại nhân đâu?”
Long Khâu Đạo nhún vai, nhìn cũng không cần nhìn: “Việc này mà ngươi còn phải nghĩ nữa à, đương nhiên là đi xem xét tình hình rồi.”
“Cho dù con người Tiêu đại nhân rất lười biếng nhưng có một tính cách vô cùng đặc thù đã ăn vào trong xương, mặc dù ngài che giấu rất kỹ nhưng vẫn bị lão Long ta phát hiện được.”
Nghe Long Khâu Đạo nói vậy, Đế Tân Lộ nghiêm sắc mặt, vội vàng chắp tay thỉnh giáo đối phương: “Xin Long Khâu Đạo nhân chỉ điểm.”
Đối với hắn, việc hầu hạ bên cạnh Tiêu Thiên, tất nhiên là muốn hiểu rõ tính tình và sở thích của đối phương, chuẩn bị sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào.
Nếu như hắn biết được tính cách ẩn giấu của Tiêu Thiên thì việc hầu hạ sau này, sẽ càng thêm thuận tiện.
Long Khâu Đạo ghé lại gần Đế Tân Lộ, tỏ vẻ thần bí.
“Thích hóng hớt!”
Đế Tân Lộ: (wДw)!!!
Đây là tính cách gì vậy trời?
…
Cùng lúc đó trên chiến hạm bằng gỗ, dưới mũ giáp của tướng sĩ thần tộc Vạn Vật dẫn đầu, ánh mắt lóe lên tia phẫn nộ: “Tiếp tục cho nổ, lão tử không tin bọn họ còn có thể chống cự được đến đâu?”