Kết quả, đám người cái gọi là Thần tộc Vạn Vật này lại lấy hành vi như thế nào báo đáp lại bọn họ?
Nhưng mà sắc mặt Đế Tân Lộ cũng rất khó coi, trong lòng có chút thương cảm nhưng ít nhiều cũng coi như là bình tĩnh.
Đi theo bên cạnh Tiêu Thiên mấy ngày nay, ở trong trang trại chăn nuôi Thanh Viêm trồng cây tu hành, tâm tính của ông đã được rèn luyện đầy đủ.
Nhưng mà, những tướng sĩ dưới trướng đám người Đế Phúc Vân không vui vẻ gì, hung dữ trừng mắt Đế Do Tâm.
Nếu không phải là Tiêu Thiên tọa trấn ở đây, khí thế quá mạnh mẽ, bọn họ đã không nhịn được xông lên ra tay từ sớm rồi.
“Vị trưởng lão này có biết chuyện này không?” Long Khâu Đạo bỗng nhiên quay đầu nhìn qua Đế Vũ.
Đế Vũ đang pha trà cho Tiêu Thiên, mùi thơm ngát độc đáo bay ra, ông cũng cực kỳ nghiêm túc mải mê trong đó.
Long Khâu Đạo bỗng nhiên đặt câu hỏi, cắt ngang động tác của ông.
“Hả, chuyện gì?” Đế Vũ ngẩng đầu lên mang theo chút hoảng hốt nhìn Đế Do Tâm quỳ gối bên kia sau đó tỉnh ngộ, không nhịn được lắc đầu: “Ta không rõ chuyện liên quan đến bên phía Ngọc Kim Giới, cũng không hiểu biết quá nhiều.”
“Thật ra Thần giới Vạn Vật từ khi ta sinh ra nhớ được chuyện, các giới đã không liên hệ với nhau, rất ít lui tới.”
“Chỉ có ngàn năm trước, thời đại quá khứ của đám người Đế Tân Lộ, lúc đầu khi các lão nhân ở thời kỳ diệt quốc của thần quốc Vạn Vật thức tỉnh từ trong ngủ say, đôi bên mới bắt đầu sôi nổi.”
“Thần giới Vạn Vật của chúng ta trong quá khứ đều ẩn náu bao vây dưới thần quang hủy diệt, che dấu bất động, gần như là không quá chú ý chuyện ở thế giới bên ngoài.”
“Tất cả mọi người trải qua ngày tháng yên ổn, thành thật sống.”
Nói đến đây, Đế Vũ cúi đầu tiếp tục pha trà, không nhiều lời nữa.
Nhưng có vẻ hình như còn có lời gì đó.
“Ừm...” Đế Vũ bỗng nhiên trầm ngâm một lát, buông dụng cụ pha trà trong tay ra: “Thật ra nói đến, quá khứ trong tộc không phải như thế này.”
“Không biết bắt đầu từ khi nào, trong Thần tộc Vạn Vật càng ngày càng táo bạo, một vài mệnh lệnh cũng càng ngày càng cấp tiến.”
“Hơn nữa trưởng lão mà tông tộc phái xuống quản lý cũng khó chịu và nóng nảy, cực kỳ luống cuống, hoàn toàn không phù hợp với khí chất Thần tộc Vạn Vật bọn ta.”
Nói đến đây, Đế Vũ lại trừng mắt nhìn Đế Do Tâm quỳ gối ở đó: “Là tên điên giống y như ngươi, cuồng bạo không chịu nổi.”
“Rất nhiều người của Trường Thanh giới đều chạy ra khỏi Ngọc Kim giới, không chịu nổi sự bạo ngược của các ngươi.”
Đế Do Tâm quỳ trên mặt đất he he cười khẩy, đùa cợt với Đế Vũ: “Chúng ta là Thần tộc Vạn Vật, chủng tộc từng siêu vị, một thành viên của tộc Cổ Thần cao quý.”
“Một đám kiến ti tiện tầm thường, đóng vai trò đồ chơi của chúng ta có vấn đề gì sao?”
Vẻ mặt Đế Vũ buồn rầu nhìn đối phương: “Nhưng mà tộc nhân chết trong tay ngươi, cũng không phải là một thành viên cao quý trong miệng ngươi sao, tại sao đối đãi với bọn họ lại giống như con kiến?”
“Ha ha ha ha, Thần tộc Vạn Vật bọn ta mới là chủng tộc siêu vị cao quý thật sự, những người đó chết trong tay ta chỉ là một đám kiến, làm sao có thể đánh đồng.” Đế Do Tâm giống như nghe thấy lời buồn cười, nhìn qua: “Kiểu như các ngươi...”
Biểu cảm của Đế Do Tâm bỗng nhiên cứng lại, lời nói bị kẹt lại.
Biểu cảm trên mặt Đế Do Tâm quỳ trên mặt đất dần dần vặn vẹo, thậm chí có chút bối rối không chịu nổi.
“Ta là Thần tộc Vạn Vật, chủng tộc siêu vị cao quý, thành viên tộc Cổ Thần cổ xưa mà các ngươi cũng vậy.”
“Những người đó không phải là con kiến, những người đó giống như ta là cùng tộc...”
Biểu cảm của Đế Do Tâm càng thêm đau khổ, hắn cảm giác đầu của mình đau đớn giống như bị kim đâm: “Sao lại thế này, đây là có chuyện gì...”
Đế Do Tâm thình lình biểu hiện ra khiến tất cả mọi người ở đây ngây ngẩn cả người.
“Đầu óc hắn có bệnh!!!” Tiêu Thiên bỗng nhiên quát, chỉ vào mặt Đế Do Tâm khẳng định: “Nếu không, không có cách nào khác giải thích hành vi quỷ dị cỡ này của hắn!”
Long Khâu Đạo yên lặng nhìn Tiêu Thiên, chân mày run rẩy mấy cái.
Lời này không nên do ngài nói đâu.
Nhưng mà...
Tình trạng của Đế Do Tâm cực kỳ khác thường.
“Tựa hồ trong nhận thức quá khứ của hắn, hình như có một chút hỗn loạn.” Long Khâu Đạo nhìn Đế Do Tâm, chậm rãi mở miệng, “Trong mắt hắn trừ bản thân ra tựa hồ sẽ không có Thần tộc Vạn Vật khác.”
“Cho dù trong miệng, trong mắt hắn, quả thật có tồn tại tộc nhân đồng tộc khác nhưng hình như nhận thức đối với chủng tộc bọn họ lại có hỗn loạn.”
“Linh hồn khí tức của hắn hiện giờ rất hỗn loạn, nếu ta không nhầm...”
Long Khâu Đạo bỗng nhiên bắt đầu khởi động sức mạnh linh hồn, vươn tay bắt lấy Đế Do Tâm.
Trận pháp di động, bí pháp linh hồn cưỡng ép kéo linh hồn của Đế Do Tâm ra.
Nhìn thấy đường hoa văn màu đỏ sậm ghê người, trải rộng phía trên hồn phách của Đế Do Tâm, dữ tợn đáng sợ.