Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 759 - Chương 759. Lẽ Nào Lại Như Vậy Chứ

Chương 759. Lẽ nào lại như vậy chứ Chương 759. Lẽ nào lại như vậy chứ

“Đề phòng bất trắc thôi, so sánh với nội dung truyền tin lúc trước, tình báo này không dễ dàng thất lạc.” Tô Mộc Sinh theo đó gật đầu, nhìn mọi người xung quanh nói: “Chuyện này đã liên quan đến gốc rễ của kẻ địch!”

Nói xong, Tô Mộc Sinh đã đứng dậy: “Việc này không nên chậm trễ, chỉ sợ ta phải lập tức đi thôi.”

Tô Mộc Sinh ra hiệu với mọi người sau đó phóng lên cao rời đi.

Trước khi ông rời khỏi, trên mặt còn có chút lưu luyến không rời.

Ở đây là nơi tốt, rượu ngon thịt ngon, chỉ là cứ ăn vạ ở đây mãi thì hơi ngại.

Cũng không biết có thể tìm cách danh chính ngôn thuận hay không, thật ra con gái nhà mình gia nhập liên minh Nữ Đế, hình như là một lựa chọn không tệ.

Dù sao con gái cưng nhà mình, có tên tuổi của Nữ Đế Vạn Yêu, người phát ngôn của Yêu tộc mà.

Sau khi Tô Mộc Sinh rời khỏi, hội nghị tiếp tục tiến hành.

Nội dung thảo luận đương nhiên là sau khi Thần tộc Vạn Vật và tộc Giác Thần dung nhập, nên tiến hành cuộc sống như thế nào.

Trong Đế vực Liên minh Nữ Đế, một vài vấn đề phân chia địa giới sau này.

Vấn đề này thật ra không lớn lắm, trong Thần giới Vạn Vật hiện giờ rất nhiều tộc nhân của Thần tộc Vạn Vật còn có tộc Giác Thần, lúc sống bình thường sẽ không có quy củ gì, trói buộc gì.

Nhưng không xảy ra nhiễu loạn, một vài thiên tính hưởng lợi từ Thần tộc Vạn Vật và tộc Giác Thần.

Theo khuôn phép cũ, bổn phận thiện lương.

Hơn nữa bọn họ gia nhập đối với Đế vực Liên minh Nữ Đế mà nói, có chỗ tốt vô cùng to lớn.

Nhân tài cực kỳ nhiều.

Có thể nói chỉ riêng về vấn đề này, chiến lực của Đế vực Liên minh Nữ Đế đã tăng lên trên diện rộng.

Rất nhiều công việc sau khi thương thảo xong xuôi thì hội nghị giải tán.

Chuyện của Thần tộc Vạn Vật và tộc Giác Thần được liên minh Nữ Đế quản lý.

Lãnh thổ chỉnh thể dựa theo quy tắc cũ, sắp xếp trong hoàng triều Đại Viêm, trong đó một phần nơi thích hợp với Nguyên Thủy ma quốc do bọn họ quản lý.

Nhưng mà, ít nhất bảy tám phần địa giới, xem như hoàng triều Đại Viêm quản lý.

Có cách nào chứ, có tồn tại của vị hoàng đế Lạc Nữ Ái này, cho dù cho nàng cũng không quản lý được.

Hội nghị giải tán.

Trong Ngự Thư phòng của hoàng triều Đại Viêm.

Tử Nhược Yên trở về trong bận rộn của ngày xưa, mà Tiêu Thiên thì pha trà ở bên cạnh.

Những điều này đều làm ra từ bên phía Đế Vũ, Tiêu Thiên vừa bận rộn vừa nói chuyện với Tử Nhược Yên: “Đồ tốt, ta đã nếm thử hương vị này, được lắm đó.”

“Đặc biệt có thể nâng cao tinh thần tĩnh tâm, gần đây không phải ngươi bị Ái Nhi chọc tức đến choáng váng đầu óc sao, uống cái này có thể giảm bớt một chút.”

Tiêu Thiên nói xong thì bưng trà đưa cho Tử Nhược Yên.

“Nàng ta thật sự khiến trẫm đau đầu.” Tử Nhược Yên nhận tách trà, cũng nhẹ nhàng lắc đầu: “Cũng may hiện giờ có Lạc bá bá giúp nàng ta một phen, còn có Võ di ở đây, bằng không Nguyên Thủy ma quốc sắp lộn xộn thật đó.”

“Hiện giờ ma quốc càng thêm cường thịnh, nàng ta không nắm chắc được.”

Nói xong, Tử Nhược Yên ngẩng đầu nhìn Tiêu Thiên: “Chàng ra ngoài một chuyến này có mệt không?”

“Không mệt, chỉ có thể nói là cũng may ta đến đúng lúc, đáng sợ lắm, ngươi căn bản không biết một vài nhân trong Thần tộc Vạn Vật kia rốt cuộc tâm lý biến thái đến tình trạng gì đâu.”

Tiêu Thiên bĩu môi, nói rõ ràng một vài chi tiết trong đó.

Lúc trước đề cập đều là đại cục chuyện lớn, hiện giờ Tiêu Thiên nói chính là hắn nghe thấy Đế Cửu Cố tính kế mình như thế nào, mưu tính kế hoạch hãm hại của hắn như thế nào.

Sau khi nói xong, Tiêu Thiên vỗ ngực: “Thật là đáng sợ!”

“Tuy rằng Tiêu lang quân thích nhàn nhã nhưng không giống như hạng người tham sống sợ chết.” Tử Nhược Yên ở bên cạnh, nhìn dáng vẻ kia của đối phương cười lắc đầu.

Tiêu Thiên thở dài, nhìn Tử Nhược Yên: “Ta sợ hãi không phải là chết mà là sau khi mưu kế của hắn thành công, Yên Nhi không có ta làm bạn, điều này đáng sợ cỡ nào.”

“...” Tử Nhược Yên sửng sốt một chút sau đó cúi đầu nhìn tấu chương: “Nói năng ngọt xớt, trẫm cũng không phải là thiếu nữ, lời này không có tác dụng gì đâu.”

“Hửm, đây cũng không phải là nói năng ngọt xớt.” Tiêu Thiên nhìn lỗ tai hơi đỏ lên của Tử Nhược Yên, còn có khóe miệng đỏ mọng nhếch lên: “Đều là lời từ đáy lòng.”

Nói xong, Tiêu Thiên cũng đi ra phía trước.

Tử Nhược Yên ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Tiêu Thiên đã cúi người qua, tay cầm tấu chương khẽ run lên: “Trẫm... Còn phải phê duyệt tấu chương, chàng làm cái gì vậy?”

“Làm một chút nghề nghiệp cũ của trước kia, nghiệp vụ của sát thủ.” Tiêu Thiên nói xong, chớp mắt nhìn Tử Nhược Yên: “Ám sát hoàng đế!”

Tử Nhược Yên đỏ bừng nghiêm mặt rồi vỗ bàn: “Ban... ban ngày ban mặt, chàng quậy cái gì đó!”

“Đây là Ngự Thư phòng của trẫm, ưm...”

Sau đó, Tiêu Thiên miêu tả chi tiết cho Tử Nhược Yên, như thế nào là đạo ám sát.

Mà cùng lúc đó.

Ngoài Đế vực Liên minh Nữ Đế, một pháp khí phi hành hư không tráng lệ đàng hoàng, đang dần dần bay gần về phía này.

Bình Luận (0)
Comment