Chương 821: Bộ hạ cũ của hoàng đình Nhân hoàng
Chương 821: Bộ hạ cũ của hoàng đình Nhân hoàngChương 821: Bộ hạ cũ của hoàng đình Nhân hoàng
Chương 821: Bộ hạ cũ của hoàng đình Nhân hoàng
"Tình hình này của ngươi là sao vậy!" Tiêu Thiên ngạc nhiên nhìn Trương Bằng Vân: "Không phải ngươi bị đuổi ra khỏi nhà, không thể trở về đó chứ."
Trương Bằng Vân từ dưới đất đứng dậy, vẻ mặt ông có chút xấu hổ, cũng rất nghiêm túc.
Ông nhìn về phía trước, một đạo linh khí đột nhiên thổi quét về phía trước.
Ánh sáng xanh lưu chuyển, khi nó tiếp xúc với đắng trước, màn chắn trận pháp một lần nữa hiện lên trên giới quan, ngăn chặn linh khí của ông đi về phía trước.
Nhưng mà, sau khi màn chắn hiện ra, Trương Bằng Vân lập tức nhìn chằm chằm phía trước, cẩn thận quan sát.
Nhìn sơ qua, ông liên tìm được nguyên nhân.
"Trận pháp giới quan cũng bị người ta thay đổi." Giọng điệu Trương Bằng Vân nặng nề, ông nhìn về phía binh lính trấn thủ giới quan: "Mấy ngày nay, trong vực đã xảy ra chuyện gì."
"Tại sao trận pháp sao băng rực lửa bị thay đổi, trận pháp trấn thủ ra vào giới quan cũng bị thay đổi?"
"Toàn bộ trận pháp của vực trấn thủ đều là một thể, không thể tùy tiện thay đổi được."
Bởi vì muốn mình ra ngoài tìm kiếm con đường sống, cho nên người phụ trách trận pháp của vực trấn thủ chính là mình.
Mỗi lần ông trở vê deu mang theo tài nguyên, rất nhiều thứ đều dùng để bổ khuyết đại trận trấn thủ của vực trấn thủ.
Kết quả lần này trở về, bản thân là người phụ trách trận pháp, vậy mà lại bị đẩy ra bên ngoài trận pháp.
Loại chuyện này, ai nghĩ có thể hiểu được?
Binh lính trấn thủ giới quan cũng bối rối nhìn nhau.
Trận pháp sao băng rực lửa bị thay đổi?
Bọn họ chỉ là binh lính trấn thủ giới quan, làm sao biết được việc này.
Nhưng mà, trong lòng bọn họ càng khó hiểu.
Trận pháp sao băng rực lửa đã bị thay đổi, vậy thì sao Tứ thiếu gia có thể dẫn người vào trong được, còn là chiến hạm khổng lồ như thế.
"Tứ thiếu gia, bây giờ các ngài nên vào trong như thế nào đây?" Thủ lĩnh binh lính trấn thủ giới quan, nhìn Trương Bằng Vân, có chút khó xử.
Bọn họ trấn thủ ở đây, cũng chỉ có trách nhiệm thủ vệ và truyền tin mà thôi.
Chứ không có năng lực mở màn chắn trận pháp ra.
Thấy vậy, Tiêu Thiên Thiên tiến lên một bước.
"Tiêu đại nhân khoan đã." Nhìn thấy Tiêu Thiên bước lê, Trương Bằng Vân chắp tay ra hiệu: "Chuyện nhỏ cỡ này, nào cần ngài tự mình ra tay."
"Mạnh mẽ phá trận, ta cũng lo lắng có ảnh hưởng đến vực trấn thủ chút nào hay không."
Nhìn thấy Trương Bằng Vân nói như vậy, chủ động xin đi giết giặc, Tiêu Thiên cũng gật đầu, để ông ra tay. Có người làm thay, cớ sao không làm.
Trương Bằng Vân lại bước lên, rời khỏi chiến hạm Liên minh Nữ Đế, lơ lửng trong hư không.
Đan điền dâng trào, đạo vận hiện lên, một thế giới màu xanh hiện ra trong nháy mắt.
Thế giới lơ lửng trên đầu Trương Bằng Vân tràn ngập những ngọn núi và dòng sông xinh đẹp, khắp nơi đều xanh tươi, dân cư càng đông đúc hơn.
Giống như đó là một thế giới một phương.
"Thế giới động thiên, hơn nữa còn dung hợp đạo của bản thân." Lưu Mẫn Sinh thấy vậy, lập tức nhận ra bản chất thực sự của thủ đoạn Trương Bằng Vân.
Đối với việc này, ông không nhịn được tán thưởng một tiếng: "Quả là một kiệt tác, một thế giới đạo như vậy, thật thật giả giả, hư hư thực thực."
"Nếu như giao thủ với một người như vậy, nếu hắn trực tiếp mạnh mẽ đập qua, cho dù cùng cảnh giới, chỉ sợ là không có đối thủ nào có thể chống lại đâu?"
Tiêu Thiên nhìn một màn này, cũng tặc lưỡi ngạc nhiên, nhìn về phía Trương Phùng bên cạnh: "Thủ đoạn của cha ngươi không tệ đâu, cái này gọi là gì?"
"Tiêu đại nhân, con át chủ bài này của phụ thân, tên là thế giới Thanh Thiên." Trương Phùng nghe thấy Tiêu Thiên hỏi, vội vàng cúi đầu đáp lại.
"Thế giới Thanh Thiên. . " Long Khâu Bạch Thanh ở bên cạnh mở miệng,'Cung điện Thanh Thiên và đại điện Thanh Thiên đều dùng để che dấu tai mắt người khác, thật ra thứ này mới là sát chiêu chân chính à?"
Trương Phùng gật đầu với câu hỏi này: "Đúng vậy."
"Lợi hại." Long Khâu Bạch Thanh gật đầu, nhìn về phía bóng dáng Trương Bằng Vân.
Lá bài tẩy có ba tâng, tính cách khuôn mặt cũng có ba tầng.
Che giấu sâu, tâm tư cũng che giấu rất tốt.
Là một người tài ba.
Ngay tại thời điểm bọn họ su ngẫm, thế giới Thanh Thiên đã va chạm với màn chắn kia.
Chỉ là khi bọn chúng chạm vào nhau, cũng không xảy ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Ngược lại, ánh sáng xanh nhấp nháy không ngừng, đồng thời còn có sức mạnh rót vào màn chắn phía trước.
Sức mạnh thế giới Thanh Thiên ẩn chứa đạo trận pháp.
Khi sức mạnh của trận pháp không ngừng tuôn ra, bên trong màn chắn trận pháp phía trước, các mạch linh khí và phù văn trận pháp cũng liên tiếp hiện ra.
Trương Bằng Vân lại mở rộng hai tay, điều khiển hoa văn hiện lên trên trận pháp, ông tiến hành thay đổi.
Không mất bao lâu, ánh sáng xanh tan biến, đồng thời ông cũng thu lại thế giới Thanh Thiên.
Còn màn chắn hiện lên đằng trước, cũng hoàn toàn biến mất.
"Thủ đoạn không tệ, xem ra trình độ trận pháp của ngươi cũng không thấp." Lưu Mẫn Sinh nhìn Trương Bằng Vân trước mặt trở về, tán thưởng gật đầu.