Chương 850: Chuyện ngày đó
Chương 850: Chuyện ngày đóChương 850: Chuyện ngày đó
Chương 850: Chuyện ngày đó
Lúc hắn vui vẻ mở miệng, nắm tay trái nhẹ nhàng đập lên nắm tay phải.
Chính là nhẹ nhàng đập một cái như vậy, không gian ở phạm vi khu vực đôi tay kia lập tức sụp đổ, hơn nữa khu vực tường kép không gian xuất hiện sự xé rách.
Loạn lưu không gian hỗn loạn lọt ra ngoài.
"Ai nha, ta vui quá di trong chớp mắt không khống chế được." Mặt Tiêu Thiên lộ vẻ có lỗi, hai tay nhẹ nhàng kéo một cái, cưỡng ép chà xát không gian lỡ tay xé rách lại với nhau.
Mọi người nhìn cảnh tưởng này xong đều trâm mặc.
Trên trán Trương Du Viễn lại chảy ra mồ hôi lạnh, điên cuồng gật đầu: "Chuyện tốt thế này sao có thể không đồng ý được chứ, Tiêu đại nhân đã cứu tính mạng trăm triệu sinh linh của vực trấn thủ bọn ta."
"Còn tính toán cho tương lai sau này của bọn ta, sao bọn ta có thể không nể mặt, không biết điều chứ."
"Ngươi nói có phải không con trai?"
Trương Bằng Vân cũng nói lời chính nghĩa: "Đó là đương nhiên, tuy rằng thời gian đi theo bên cạnh Tiêu đại nhân rất ngắn, nhưng ta biết rõ ràng, đại nhân là người tâm địa thiện lương."
"Cái tên Chí Thiện của ngài đã truyền đi tứ phương."
"Không hổ là ngài, giúp đỡ bọn ta nhiều như vậy, đến bây giờ vẫn muốn lo lắng cho bọn ta, thật sự khiến người ta không thể hồi báo mà."
Hai phụ tử, ngươi một câu ta một câu, trả lời câu nói của Tiêu Thiên càng đồng ý với đề nghị của đối phương.
Từ đại cục phân tích, tình huống của vực trấn thủ đúng như Tiêu Thiên nói.
Xuất hiện tình huống bực này, không ai có thể cam đoan phía sau có xuất hiện vấn đề gì hay không.
Từ tâm phân tích...
Quá đáng sợ, vị gia này nói cái gì thì nghe cái đó đi, đừng nghĩ nhiều.
Chỉ là sau khi đồng ý thì Trương Du Viễn bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại.
Đợi một chút, trước đó Tiêu đại nhân này nói cái gì.
Chuyển cả vực trấn thủ đi dung nhập với Đế vực Liên minh Nữ Đế?
Chẳng lẽ chính là giống như mảnh vỡ thế giới vừa rồi, dung nhập cả vực trấn thủ thứ một trăm năm mươi chín vào trong đó sao?
Cùng lúc đó, Trương Thuận Quân bên cạnh cũng cực kỳ giật mình nhìn Tiêu Thiên.
Hiển nhiên ông bị lời này của Tiêu Thiên dọa, lại nhìn Lưu Mẫn Sinh và Long Khâu Đạo bên cạnh.
Mà hai ông bạn già này cũng không nhịn được gật đầu, tỏ vẻ lời nói của Tiêu Thiên rất chân thành, không phải nói bậy.
Trương Thuận Quân không nhịn được lau trán của mình, rốt cuộc thế đạo này làm sao vậy.
Từ sau khi đi ra khỏi trạng thái đóng băng, sao ông có chút không nhận ra tình hình của thế giới này rồi. Ngay lúc Trương Thuận Quân tram tư, trước mặt bỗng nhiên nhích đến một khuôn mặt dọa ông nhảy dựng.
"Vị tiền bối này, vừa rồi ngài còn chưa kể xong câu chuyện đâu đấy, chúng ta tiếp tục nói đi." Ánh mắt Tiêu Thiên sáng quắc nhìn Trương Thuận Quân.
Trương Thuận Quân thở ra một hơi, giảm bớt chút tâm trạng khẩn trương, nhìn Tiêu Thiên nói: "Tiền bối thì không dám nhận, thực lực của ngài tuyệt vời tới mức này..."
"Haiz, lời này của ngài không đúng rồi, kính già yêu trẻ là truyền thống mỹ đức của quê hương ta." Tiêu Thiên xua tay, nghiêm túc nhìn Trương Thuận Quân: "Ngài quả thật là trưởng bối hơn nữa cũng là trưởng bối khiến người ta kính nể."
Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch mang theo người dưới trướng, ở thời đại đó chém giết với Tàng Vũ, bảo vệ chư thiên vạn giới.
Những lão tiền bối, người nào cũng phải trả một cái giá thê thảm đau đớn.
Lưu Mãn Sinh và Long Khâu Đạo kia cũng có quá khứ đau khổ.
Trương Thuận Quân trước mặt càng vì đại cục đại nghĩa đóng băng mình ở vực trấn thủ này ước chừng hơn mấy trăm vạn năm.
Hơn nữa lúc đóng băng cũng đã triệt để quyết định, chờ khi ông giải phong đó là thời điểm hiến tế bản thân.
Nhân vật như thế gọi một tiếng tiên bối có vấn đề gì đâu?
Dù sao Tiêu Thiên cũng có tên Chí Thiện mà.
"Ừm..." Trương Thuận Quân gật đầu lần nữa nhìn về phía Tử Nhược Yên: "Lúc trước, hoàng hậu đầu tiên của Nhân Hoàng đại nhân sinh con trai, địa điểm là ở tổ địa của nhạc phụ Nhân Hoàng đại nhân cũng chính là Nhân vương.”
"Theo đạo lý sẽ thuận buồm xuôi gió vì có Nhân vương tự mình bảo vệ con gái của ngài ấy."
"Thậm chí, hoàng đế Thánh Long của thế hệ kia, bạn tốt của Nhân vương cũng đến."
Trương Thuận Quân nói đến đây, trên mặt lộ ra biểu cảm âm trầm: Kết quả vẫn là bị tập kích."
"Người của Tàng Vũ?" Lưu Mẫn Sinh bên cạnh hơi cau mày.
Trương Thuận Quân trâm mặc một lát, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không phải, một đám tồn tại cực kỳ xa lạ ra tay, thực lực của bọn họ rất mạnh, ai cũng cực kỳ trẻ tuổi."
"Mục tiêu của bọn họ hình như chỉ là đơn thuần đến muốn phá hoại, muốn giết hoàng hậu đầu tiên còn có đứa con đầu tiên nữa."
"Thậm chí còn nói lời kích thích Nhân Hoàng đại nhân, hy vọng khiến cảm xúc của ngài ấy sụp đổ hỗn loạn."
Nói đến đây, biểu cảm của Trương Thuận Quân càng thêm nghiêm trọng, nhìn qua mọi người: "Thật ra chỗ quỷ dị nhất chính là hệ thống tu hành của đám người trẻ tuổi này hoàn toàn xa lạ."