Chương 881: Thần chiến
Chương 881: Thần chiếnChương 881: Thần chiến
Chuong 881: Than chien
Đây là vùng cấm tử vong, vòng xoáy tối tăm.
Một khi tới gần đó, căn bản sẽ không có cách nào thoát khỏi lực hút đáng sợ của vòng xoáy này và dần dần bị cuốn vào trong đó.
Đợi đến khi bị cuốn vào bên trong vòng xoáy, lực đạo xé rách cuồng bạo trong nháy mắt sẽ xé nát bọn họ, chết trong miệng vòng xoáy.
Nếu như nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ngoài rìa vòng xoáy còn có rất nhiều mảnh vụn đang chầm chậm lưu động.
Đó đều là dấu vết bị xé nát linh khí phi hành của một số người xui xẻo đã di chuyển qua đây lúc trước.
Nhưng mà.
Sau khi linh khí phi hành hư không cỡ nhỏ này tới gân vòng xoáy.
Trên linh khí phi hành bỗng nhiên hiện ra một luồng ánh sáng nhàn nhạt, bao phủ toàn thân nó.
Lực lượng xé rách trong vòng xoáy hắc ám chẳng những không thể xé nát linh khí này, ngược lại còn đưa nó đi vào càng sâu hơn.
Linh khí phi hành xuyên qua vòng xoáy hắc ám kia, sau đó xuyên qua khu vực tương tự như màn chắn để tiến vào một thiên địa cỡ nhỏ mới tinh.
Trong thiên địa có một khối bia đá vô cùng to lớn đang đứng thẳng.
Linh khí phi hành lơ lửng giữa không trung, một bóng dáng bước ra.
Nếu Tuyết Chấn Thiên ở nơi này, chắc chắn có thể nhận ra.
Người đang bước ra chính là người tranh giành vị trí trưởng tộc của tông tộc Tuyết thị với ông, đại thiếu gia bây giờ, Tuyết Quân Tuấn.
Tuyết Quân Tuấn rời khỏi linh khí phi hành, bỗng nhiên lấy một thẻ lệnh bài kim loại, dán vào phía trước thân bia đá.
Mà phía trên thân bia đá cũng nổi lên hai chữ.
Thất giail
Áp lực của phòng tuyến rất lớn, họ không thể phạm sai lầm.
Tất cả mọi người đều biết rõ điều này, cho nên càng cần chân thành hợp tác cùng nhau.
Tương tự như thần tôn vị chưởng quản lôi phạt, Lôi Chính Pháp thoạt nhìn như mãng phu, chỉ biết đánh nhau chính diện, trên thực tế cũng có tâm tư tỉ mỉ.
Mỗi lần đánh nhau trực tiếp, không phải hắn đang làm xằng làm bay mà sẽ suy xét sự chênh lệch giữa hai bên một cách cẩn thận, từ đó quyết định kế hoạch tác chiến của mình.
Như lần này, Lôi Chính Pháp lại không ngốc, sao không biết cường địch Tàng Vũ trước mắt này đang cố ý khích tướng mình?
Hắn muốn giả vờ như trúng kế, khiến đối phương vội vã đến gần, đánh giáp lá cà với mình.
Cho dù mình đã đánh mất vị cách, chiến lực suy giảm rất nhiều.
Nhưng dù sao hắn vẫn là tôn vị chưởng quản lôi phạt, một khi đối phương bị hắn cuốn lấy thì sẽ trúng lực lượng quy tắc trong lôi đình thần phạt của hắn, khiến thân thể của kẻ địch tê liệt, sức mạnh của bản thân sẽ bị hạn chế.
Muốn chạy trốn, muốn phát huy toàn bộ chiến lực của bản thân, là điêu vô cùng khó.
Lúc này, Nhân Vương Hoàng Đạo Tôn ở bên cạnh đề phòng, tránh xảy ra tình huống ngoài ý muốn.
Thần tôn vị chưởng quản suy bại - Tiêu Vương ở bên cạnh tiến công phụ trợ, muốn xóa sổ vị thần của Tàng Vũ trước mặt này, không thành vấn đề.
Phải biết rằng, đến cảnh giới của họ, muốn đánh bại không khó, nhưng muốn chém giết lại rất khó.
Ai mà chẳng có thủ đoạn che giấu, chờ đến cuối cùng mới bùng nổ.
Lần này, tuyệt đối là một cơ hội.
Đối phương khiêu khích mình, khi hắn cảm nhận được Tiêu Vương ở đẳng sau chạy tới, Lôi Chính Pháp đã nghĩ ra kế hoạch.
Hắn biết rõ, tên âm hiểm nhát gan kia nhất định sẽ thấu hiểu mình.
Dù sao chỉ cần hắn âm thầm thi triển năng lực của bản thân ở bên cạnh, cũng có thể đánh bại kẻ địch mạnh, đó là công lao cực kỳ lớn.
Bất kể là Lôi Chính Pháp, hay là Nhân Vương Hoàng Đạo Tôn ở bên cạnh đều nghĩ vậy.
Nhưng không ai ngờ được rằng, Tiêu Vương lại xông thẳng về phía trước, chạy còn nhanh hơn cả Lôi Chính Pháp.
Hắn điên rồi al
"Thần Suy Bai Tiêu Vương?" Thần Bao Viêm của Tàng Vũ nhìn chằm chằm vào Tiêu Vương đang xông về phía mình, vẻ mặc khác thường.
Cả người đối phương đều bao phủ trong hắc bào, có thể thấp thoáng nhìn thấy làn da trắng bệch bại lộ bên ngoài, cùng với khí tức âm lãnh quanh quẩn chung quanh.
Tên âm hiểm này, hắn có ấn tượng sâu sắc.
Vô số chiến sĩ Tàng Vũ anh dũng đều chết trong tay hắn.
Dính vào hắc hỏa suy bại của hắn thì chỉ có thể trơ mắt cảm nhận được sinh mệnh lực của mình cứ xói mòn dần dần, bị nam nhân âm hiểm trước mắt này tước đoạt.
Sau đó, chết vì suy bại, không thể nghịch chuyển.
Trừ phi dùng sức mạnh đại đạo của cường giả chống cự, dùng sinh mệnh lực để bù đắp, mới có thể cứu được người nọ.
Tàng Vũ hận thấu xương kẻ âm hiểm giả dối này.
Trước kia, họ vẫn nghĩ chấp hành kế hoạch, hoàn toàn xóa sổ người nọ.
Chung quy, nhược điểm của người nọ cũng vô cùng rõ ràng, thân thể suy yếu, một khi đến gần thì không đáng lo ngại.
Nhưng vấn đề ở chỗ, người nọ nhát gan cẩn thận, thích y mạnh hiếp yếu.
Đụng phải Tàng Vũ Thần bọn họ sẽ trực tiếp bỏ chạy, trốn sau lưng Lôi Chính Pháp và Hoàng Đạo Tôn.
Nếu đụng phải chiến sĩ Tàng Vũ yếu hơn hắn, hắn sẽ xuất hiện như u linh, bày ra dáng vẻ ngạo mạn kiêu căng.