Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 900 - Chương 900: Xin Ngài Chớ Sợ (2)

Chương 900: Xin ngài chớ sợ (2) Chương 900: Xin ngài chớ sợ (2)Chương 900: Xin ngài chớ sợ (2)

Chương 900: Xin ngài chớ sợ (2)

Khi chiến trường hư không cỡ lớn tiếp tục hình thành ổn định, giới hạn cảnh giới ngày càng được tăng ca và cải thiện liên tục.

Cảnh giới có thể dung nạp ngày càng mạnh dần.

Nếu không nhờ tông tộc Tuyết thị phản ứng vô cùng nhanh chóng, đồng thời bày ra thực lực kinh khủng không thể che giấu, có lẽ chiến trường hư không đã thất thủ mất rồi.

Đặc biệt những người Trường Hà cảnh liên tục xuất hiện trong tông tộc Tuyết thị, chấn nhiếp rất nhiều thế lực trong chư thiên vạn giới, khiến họ chỉ biết đứng nhìn.

Bọn họ biết tông tộc Tuyết thị trước giờ luôn khiêm tốn không hề đơn giản nhưng không ngờ lại mạnh mẽ đến nhường này.

Mặt khác, nhờ minh chủ liên minh bách tộc Tô Mộng Ly tọa trấn nên tình hình ở chiến trường hư không ngày càng vững chắc.

Nữ Đế Vạn Yêu, chí tôn Yêu tộc trời sinh.

Chỉ cần nàng xuất hiện ở trên chiến trường hư không, sức chiến đấu của tất cả Yêu tộc trên chiến trường sẽ bộc phát.

Huyết mạch dâng trào, yêu lực bành trướng.

Những nơi vạn yêu đi qua không còn một ngọn cỏ sống sót, dù bên phía Tàng Vũ phái thêm rất nhiêu tinh anh đến chiến trường cũng không ngăn cản được đại quân Yêu tộc tàn sát điên cuồng khắp mọi nơi.

Ngoài ra, Nữ Đế Long Hoàng tân nhiệm, lớn lên từ nhỏ với Tô Mộng Ly là Long Khâu Bạch Thanh nổi danh với sự bình tĩnh, quyết đoán, là thống lĩnh chỉ huy chiến trường hư không.

Trước mắt ánh quyết liệt, lạnh lẽo và lối tư duy xảo quyệt của nàng, cách bài binh bố trận ở chiến trường hư không càng ngày càng khó đoán hơn.

Tàng Vũ bên phía đối thủ không nhìn thấu thế trận bên này nên liên tục thất bại.

Ban đầu chiến trường hư không cực lớn vô cùng hỗn loạn, bây giờ tình thế đã dân dần ổn định trở lại và đang nghiêng về phía Tàng Linh.

Có vẽ như tình hình vẫn tiếp tục thế này. ...

Tông tộc Tuyết thị.

Tiêu Thiên đặt hai tay ra sau đầu mình, hắn nằm nghiêng, thảnh thơi phơi nắng.

Đế Tân Lộ và Hoa Tài Đầu ngồi bên cạnh, đang tán gẫu cùng với Mộc Mục nghèo kiết xác lại ra vẻ cao quý lắm.

Sau khi đã quen với phong cách ăn nói của Mộc Mục, Đế Tân Lộ và Hoa Tài Đầu đều cảm thấy nói chuyện với Mộc Mục trước mặt mình rất dễ dàng.

Bởi vì mạch suy nghĩ của đối phương rất đơn thuần và dễ đoán.

Bỗng tiếng bước chân nặng nề và vội vã vang lên bên ngoài, Tiêu Thiên quay đầu lại thì thấy đó là Chu Nguyệt Hành.

Suy cho cùng con gấu này cũng được coi như trưởng bối thích lưu ảnh kỷ niệm của mình, lúc này ông đang vội vã bước vào sân với đôi mắt đỏ bừng. Phich phichl

Chu Nguyệt Hành quỳ phich xuống đất, gao lên với Tiêu Thiên: "Tiêu đại nhân, ông cầu xin con hãy cứu lấy phụ thân của ông."

"Chu gia gia, ông làm gì vậy ạ?" Tiêu Thiên nhanh chóng bước lên đỡ chú gấu lớn khóc sướt mướt này dậy. Giờ đây, người huynh đệ da trắng của ngoại công Tuyết Phú Quý khóc lóc đau thương giống hệt một đứa trẻ.

"Ngài là trưởng bối của con mà giờ lại quỳ thế này, con không chịu nổi."

"Ở quê hương của con có truyền thống tốt đẹp kính già yêu trẻ, làm sao con có thể để trưởng bối quỳ xuống trước mình được chứ?"

"Ngài đừng vội, có gì hãy từ từ nói với con được không?”

Tiêu Thiên dịu dàng như gió xuân, tấm lòng lương thiện của anh có thể thấm vào trái tim người khác.

Chu Nguyệt Hành nói: "Lần này phụ thân của ta cũng vào chiến trường hư không để tiếp viện nhưng đã bị giam cầm và mất liên lạc hoàn toàn, mệnh bài đã có vết nứt, e rằng khó giữ được tính mạng, đang bên bờ vực tử vong."

"Có chuyện này nữa à?" Tiêu Thiên giật mình, nhẹ nhàng vỗ vào tay người lưu ảnh này, an ủi đối phương: "Chu gia gia, ngài đừng có sợ, ta sẽ giết chết đám ác đồ uy hiếp tính mạng phụ thân của ngài..."

"Giết chết không chừa một mống!"

"Nấc..." Chu Nguyệt Hành kinh ngạc trước lời nói dịu dàng tàn nhẫn của Tiêu Thiên.

Sự tàn nhẫn đầy thẳng thắn của hắn đã cắt đứt cảm giác lo lắng và thương cảm của ông.

"Chuyện này không thể chậm trễ, chúng ta lên đường thôi." Tiêu Thiên vừa nói vừa nhìn xung quanh: "Các ngươi cùng nhau hành động, dẫn người tiến vào chiến trường hư không."

"Ban đầu ta không định đi tạo thêm sát nghiệp nhưng nếu kẻ địch đã ức hiếp đến người thân của ta, không lý nào ta ngồi yên không đếm xia gì tới."

"Ta gọi các ngươi đến đây để đề phòng bất trắc, nếu đối phương đã cố tình dùng cách này để ép ta xuất hiện, có lẽ chúng đã giăng bẫy đâu vào đấy."

"Vì để tránh chúng ta bước vào bay và lật thuyên trong mương, các ngươi hãy ở bên cạnh bày trận giúp ta.

Những gì Tiêu Thiên vừa nói khiến Đế Tân Lộ và mọi người đều tỏ vẻ quái dị,

Bọn họ rất muốn bảo là dù cả đám Tàng Vũ bên kia đến chiến trường hư không thì chưa chắc đánh bại được ngài đâu.

Lật thuyên ở chỗ nào?

Từ đây có thể đoán được chắc chắn vị đại nhân trước mặt họ không bao giờ xảy ra chuyện gì cả.

"Trước khi khởi hành, mọi người hãy chờ một lát." Tiêu Thiên bỗng đưa tay ra hiệu với mọi người.
Bình Luận (0)
Comment