Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 914 - Chương 914: Tội

Chương 914: Tội Chương 914: TộiChương 914: Tội

Chương 914: Tội

"Có vậy thì sau khi các ngươi hi sinh mới không cô đơn.”

Phía đối diện, Vưu Ngạn Quân còn lại nửa thân trên nghe Tiêu Thiên nói thế thì lên cơn ho khan, khạc ra nước bọt như thép nóng chảy.

Con ngươi hắn co rút lại, nhìn Tiêu Thiên như thể đang trông thấy một kẻ mắc bệnh thần kinh.

Ngươi có bệnh hả?

Tôn trọng ta sẽ hủy diệt triệt để Khai Thiên điện, còn nói để ta không chết cô đơn cơ?

"Ngươi là cái thứ..." Lúc Vưu Ngạn Quân vừa mở miệng, liều mạng dùng chút sức lực cuối cùng để mắng người.

Lại thấy Tiêu Thiên đối diện giơ tay lên.

"Không cần cảm tạ ta, giữ trong lòng là được rồi." Tiêu Thiên vừa nói vừa đột ngột vung tay phát lực: "Nhìn các ngươi khổ sở như vậy, ta không đành lòng, nể mặt ngươi có khí phách nên ta đại phát từ bi."

"Giúp các ngươi nghiền xương thành tro để giảm bớt đau khổi"

Tiêu Thiên vừa dứt lời lập tức tung chưởng, kình đạo trong đó diệt sạch đám người Khai Thiên điện trước mặt trong chớp mắt.

Vưu Ngạn Quân còn chưa kịp nói hết câu đã bị âm thanh chưởng phong che lấp.

Oành!

Đối diện, tro bụi nổi lên lấp lánh ánh kim, vô cùng đẹp mắt.

Cuối cùng, đám người Khai Thiên điện đều không kịp thở ra một câu trọn vẹn đã biến mất ngay trước mắt tất cả mọi người.

Đây là nguy cơ và mối đe dọa lớn nhất của nhóm người Tô Mộng Ly.

Như lời Tiêu Thiên nói, chúng đã bị nghiền xương thành tro.

Tiêu Thiên làm xong hết thảy mọi việc thì chậm rãi quay đầu lại nhìn nhóm Tàng Vũ.

"Tiếp theo, chúng ta trò chuyện vui vẻ với nhau chút đi."

"Đừng sợ, ta đây rất lương thiện."

Lúc Tiêu Thiên mở miệng, giọng điệu xem như cực kỳ dịu dàng.

Hơn nữa, dường như là vì giúp đối phương không cảm thấy sợ hãi, lại nâng tay nhẹ nhàng ra hiệu: "Thả lỏng đi, ta là một người rất dễ sống chung."

Tướng quân Tàng Vũ đến từ tộc Huyết Dũng này cứng ngắc lơ lửng giữa không trung, nhìn phương hướng Tiêu Thiên, trán đang không ngừng đổ mồ hôi.

Không biết tại sao lúc nam nhân trước mặt này mở miệng nói chuyện, giọng điệu càng dịu dàng.

Hắn càng cảm thấy sợ hãi.

Hơn nữa, trong lỗ tai hắn nghe được lời nói lúc trước của Tiêu Thiên cũng không phải lời an ủi gì.

Càng giống như một loại uy hiếp!

Tồn tại của thế lực xa lạ trước kia, chiến lực khủng bố mạnh mẽ như vậy nhưng ở trước mặt nam nhân này lại là tôn tại có thể hủy diệt trong nháy mắt.

Không chỉ như thế...

Hắn đúng là cảm nhận được nam nhân trước mặt căn bản đầu óc có chút vấn đề.

Chỉ riêng nội dung hắn phân tích vừa rồi đã không bình thường cho lắm.

Mọi hành vi phía sau càng giết người diệt tâm, cực kỳ tàn nhẫn.

Hắn không chỉ muốn tàn phá tồn tại hiện thực của ngươi, còn muốn tra tấn ngươi từ tâm hồn, đả kích ngươi.

Khiến ngươi đau khổ không muốn sống, tinh thân bên bờ vực sụp đổ đi chết.

Khủng bố nhất chính là ở trong mắt hắn lại tuyên bố bản thân là một người lương thiện.

Đây rõ ràng là một ma quỷ mài

"Nào, ngươi qua đây!" Lúc này Tiêu Thiên cũng vẫy tay với đối phương, ý bảo đối phương đến trước mặt hắn.

Tướng quân Tàng Vũ đối diện nhìn thấy Tiêu Thiên ngoắc mình. Trong nội tâm của không khỏi run lên, thậm chí cả người run cầm cập.

"Tướng quân, làm sao đây?" Phó tướng ở bên cạnh hắn thấy tình hình này, cũng nuốt nước miếng, không nhịn được hỏi.

Câu hỏi của phó tướng bên cạnh ngược lại khiến hắn càng thêm khẩn trương.

Nhưng Tiêu Thiên mở miệng, trước mặt cường giả như thế, bất kì mánh khóe nào cũng không làm nên chuyện gì.

Hắn cũng chỉ có thể ra hiệu cho phó tướng, kêu hắn ta đừng hành động thiếu suy nghĩ.

Mà bản thân thì thành thật bay qua phương hướng của Tiêu Thiên.

Đợi sau khi hắn tới gan trước mặt Tiêu Thiên thì cung kính hành lễ: "Huyết Trí của tộc Huyết Dũng kính chào vị đại nhân này.

Thấy chủng tộc quen thuộc tự báo họ tên, Tiêu Thiên giống như nghĩ tới cái gì, trong miệng lẩm bẩm: "Trí? Duệ Trí? Chẳng lẽ ngươi và Huyết Duệ có quan hệ gì sao?"

Nghe thấy trong miệng Tiêu Thiên nhắc tới cái tên này, biểu cảm của Huyết Trí thay đổi: "Chẳng lẽ đại nhân, ngài từng gặp đệ đệ của ta?"

Lúc đề cập đến chuyện này, Huyết Trí có chút kìm lòng không đậu.

Từ sau khi đệ đệ Huyết Due bi điều đi, hơn nữa mất đi tung tích, không có chút tin tức.

Cao tầng phán định là đệ đệ của mình đã tử trận chiến trường hư không Vẫn Viêm đột ngột đóng kín.

Cho dù bản thân căn cứ tình huống mệnh bài nhận định, đệ đệ của mình cũng không tử vong, nhưng mà cao tầng trong tộc vẫn cho rằng Huyết Duệ đã chết.

Chiến trường hư không Vẫn Viêm đóng kín, đối phương không thể còn sống.

Cho dù còn sống, nói không chừng đã bị bắt.

Với tinh thần cao quý của tam huyết nhất mạch, sau khi bị bắt tất nhiên sẽ liều chết một trận, dùng hết sức lực còn sót lại chiến đấu đến cuối cùng mới đúng.

Kết cục chỉ có thể là tử vong. "Thì ra Huyết Due là đệ đệ của ngươi, đây không phải trùng hợp sao?" Hai mắt Tiêu Thiên sáng ngời, võ vai Huyết Trí trước mặt: "Hiện giờ đệ đệ của ngươi đang thay ta làm việc, gần đây càng vinh dự lấy được danh hiệu tiên phong nuôi heo."
Bình Luận (0)
Comment