Chương 961: Thành toàn cho ngươi
Chương 961: Thành toàn cho ngươiChương 961: Thành toàn cho ngươi
Chuong 961: Thanh toan cho nguoi
Còn có tộc trưởng nhiệm kỳ trước của tông tộc Tuyết thị - Tuyết Trang Tỉnh và hai người Tuyết Nguyên Diệt, Tuyết Hoa Thuần.
Ngoài ra, rất nhiều Thái Thượng trưởng lão của tông tộc Tuyết thị đều đang chiến đấu trên chiến trường.
Những người đang chiến đấu với bọn họ là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của hội trưởng lão, được coi như là vốn liếng' của đám trưởng lão trong hội trưởng lão này.
Rất nhiều trưởng lão dự bị trong hội trưởng lão cũng theo tới.
Trong số đó, những thành viên chủ lực đang bao vây Tuyết Phú Quý là hai trưởng lão khác của hội trưởng lão đi theo Bách Diệc Phàm tới đây lần này.
Cù Thanh Trạch và Đàm Thanh Hoa.
Hai người đều đạt Trường Hà cảnh và là hai cường giả đứng đầu trong hội trưởng lão.
Không thể không nói, thực lực của trưởng lão trong hội trưởng lão vẫn rất lợi hại.
Cù Thanh Trạch và Đàm Thanh Hoa là trưởng lão lâu năm trong hội trưởng lão, bọn họ lợi dụng thân phận của bản thân vơ vét không biết bao nhiêu tài nguyên tốt, toàn bộ đều đập lên người bọn họ.
Nên việc bọn họ có chiến lực cực kỳ mạnh mẽ là điều đương nhiên.
"Sự ương ngạnh của tông tộc Tuyết thị quả thực vượt quá dự liệu của chúng ta, nhưng việc hạ gục bên kia chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi." Liếc thấy cảnh tượng trên trận pháp truyền tin, Bách Diệc Phàm ban đầu có chút giật mình nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.
Ông đã đưa ra phán đoán này sau khi xem xét kỹ tình huống trên màn hình.
Nam nhân cầm đầu cực kỳ hung mãnh kia quả thật rất quỷ dị, chiến lực cường hoành, thể chất bá đạo, phương thức chiến đấu rất có phong cách riêng.
Nhưng có ích gì?
Hãy nhìn xem, sau khi Cù Thanh Trạch và Đàm Thanh Hoa liên thủ, đánh hắn liên tục rút lui, lực đạo cũng càng lúc càng suy yếu.
Không chỉ có thế, những người khác bên cạnh tông tộc Tuyết thị cũng rơi vào trạng thái nỏ mạnh hết đà.
Nếu không phải nhờ trợ giúp của trận pháp, chỉ sợ đối phương đã bị đánh bại từ lâu rồi.
"May là tông tộc Tuyết thị cường đại, chúng ta có dự cảm nhất định nên mới để lão Cù và lão Đàm cùng hành động."
"Nhưng xem ra, thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta."
"Hy vọng cuối cùng của các ngươi đã tan vỡ."
Bách Diệc Phàm nhìn tình hình trận chiến, sau khi xác nhận thì thở phào nhẹ nhõm.
Ông quay đầu nhìn về phía Long Khâu Bạch Thanh và Tô Mộc Sinh: "Ta thật sự không hiểu các ngươi lấy đâu ra sự tự tin để nhìn bản trưởng lão với ánh mắt như vậy."
"Chẳng lẽ các ngươi còn cho rằng sẽ có kỳ tích gì xảy ra ư?" Bách Diệc Phàm thật sự không hiểu, tại sao Long Khâu Bạch Thanh và Tô Mộc Sinh khi nhìn thấy cảnh tượng thê thảm của tông tộc Tuyết thị, chẳng những không tuyệt vọng mà ngược lại càng thêm lớn lối.
Chẳng lẽ bọn họ không hiểu tình hình chiến cuộc ư?
"Bọn ta đã âm thầm thảo luận, trong quá khứ Tiêu công tử đã trải qua rất nhiều chuyện xấu xa, nên rất khát vọng tình thân."
"Sự tôn tại của Tuyết lão gia đã lấp đầy khoảng trống tình cảm trong lòng hắn."
"Các ngươi đánh Tuyết lão gia thành ra như này..."
Long Khâu Bạch Thanh thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu nhìn gương mặt khó hiểu của Bách Diệc Phàm.
Khuôn mặt nàng tỏ vẻ thương hại: "Thượng lộ bình an."
Bách Diệc Phàm cảm thấy không đúng lắm, vì biểu cảm của Long Khâu Bạch Thanh.
Có ý gì?
Tiêu công tử lại là ai nữa?
Tuyết lão gia là người của tông tộc Tuyết thị ư?
Bên này, Bách Diệc Phàm vô thức nhìn vào cảnh tượng đang hiển hiện bên cạnh.
Nội dung trên màn hình đã hiện ra một cục diện giằng co. ....
"Ngươi cho rằng sẽ có kỳ tích xảy ra ư?" Cù Thanh Trạch nhẹ nhàng lắc lư cự chùy cán dài trong tay, cười nhạo nhìn lão đầu cường tráng trước mặt.
Ở bên cạnh, Đàm Thanh Hoa cũng cầm chiến đao trong tay, khóe miệng nhếch lên nhìn Tuyết Phú Quý ở trước mặt.
Người ở trước mặt đã biến từ trạng thái mập mạp ban đầu thành dáng vẻ chiến đấu cường tráng, quả thật đã làm cho bọn họ rất ngạc nhiên, lúc mới đầu còn chịu một chút khổ sở.
Nhưng rất đáng tiếc, cuối cùng vẫn là sức chiến đấu của bọn họ vượt trội hơn một bậc.
Đối mặt với kỹ thuật chiến đấu liên thủ và công kích tấp nập của bọn họ, cuối cùng đối phương vẫn rơi vào thế bất lợi.
Thể lực của đối phương cũng bị tiêu hao rất nhiều, bây giờ bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng lực đạo của đối phương càng lúc càng suy yếu.
Không bao lâu bọn họ đã hạ được đối phương.
"Kỳ tích ư? Lão phu trước giờ không tin vào cái gọi là kỳ tích." Tuyết Phú Quý cười nhạo, quẹt vết máu trên khóe miệng, cơ thể ông lại lân nữa bành trướng, khí tức huyết khí quanh quẩn toàn thân: "Nhưng sau khi một tiểu tử xuất hiện đã làm cho ta biết trên đời này có thứ gọi là kỳ tích."
"Tiểu tử này rõ ràng có lực lượng mạnh mẽ nhưng lại không giống cái loại người ti tiện, vô pháp vô thiên như các ngươi."
"Mặc dù hắn luôn suy nghĩ những thứ kỳ quái nhưng chung quy vẫn là một đứa trẻ lương thiện."
"Cho dù hắn đã gặp nhiều cực khổ trong quá khứ khiến nội tâm có chút méo mó, nhưng hắn luôn luôn tuân thủ nghiêm ngặt ranh giới cuối cùng trong đáy lòng, luôn tuân theo những điều lương thiện trong sâu thẳm lòng mình." ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ