Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 983 - Chương 983: Chỉ Thiếu Một Chút Nữa

Chương 983: Chỉ thiếu một chút nữa Chương 983: Chỉ thiếu một chút nữaChương 983: Chỉ thiếu một chút nữa

Chương 983: Chỉ thiếu một chút nữa

Sau hơn một canh giờ, tinh thần và áp lực của Chung Dương Minh đã đến cực hạn, cuối cùng ông cũng kết thúc buổi huấn luyện đặc biệt của mình.

Ông ngửa đầu dựa vào ghế, biểu cảm có chút hoang mang.

Thậm chí, trong lòng ông còn có một tia hối hận nho nhỏ.

Ông không còn hiểu được ban đầu mình đã nghĩ gì, sao lại nghĩ quẩn như vậy?

Đang yên đang lành, rảnh rỗi không có việc gì, ông nhất định phải kêu Thân Vương đại nhân huấn luyện đặc biệt cho mình làm cái gì.

Lần này hay rồi, đúng là đau cũng vui vẻ mà.

Trong khoảng thời gian đặc huấn ngắn ngủi, Chung Dương Minh quả thật cảm nhận được thực lực bản thân đột nhiên tăng mạnh, chiến lực tăng vọt, điều này hoàn toàn khác với trước đây.

Trừ phi loại bảo dược ông đã sử dụng, nó còn đóng vai trò quan trọng trong việc cường hóa thể phách bản thân và cung cấp nguồn năng lượng đủ đầy.

Mặt khác, áp lực mà Tiêu Thiên mang đến cho ông quá mức đáng sợ.

Rõ ràng ông biết rằng Tiêu Thiên sẽ không giết mình hay làm hại tính mạng của mình.

Thậm chí ông hiểu rất rõ, đây chỉ là một cuộc huấn luyện đặc biệt.

Nhưng khi Tiêu Thiên thu liễm nét mặt, lạnh lùng nhìn ông, sát khí tràn ngập, ông vẫn không tự chủ mà ném hết mọi chuyện ra sau đầu.

Giống như đối phương thật sự muốn ra tay tiêu diệt ông vậy.

"Hiệu quả quá kém, xem ra mấy ngày tới ngươi phải cố gắng nhiều hơn." Tiêu Thiên nhìn về phía Chung Dương Minh ở trước mặt, có chút không hài lòng lắm.

Giờ phút này, cảm xúc của Chung Dương Minh đã gần như sụp đổ, không thể tin nổi, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Thiên trước mặt.

Trước đó, ông đã có thể cảm nhận rất rõ rằng thực lực thân thể mình tăng lên nhanh chóng, tiến bộ thân tốc.

Thời gian tu hành ngắn ngủi này tương đương với một tháng khổ công rồi.

Hiệu quả tu luyện to lớn như thế, thành quả tu luyện rõ rệt như thế, vậy mà trong mắt Tiêu Thiên những thứ đó vẫn chưa đủ à?

"Thân Vương đại nhân, như này vẫn chưa đủ ư?" Chung Dương Minh khó hiểu, than thở.

Tiêu Thiên nghiêm túc gật đầu: "Đây đã là gì, so với cường độ huấn luyện lúc trước của ta yếu hơn gấp trăm lần. Nếu không phải sợ ngươi suy sụp tinh thần, ta còn muốn tiếp tục tôi luyện ngươi thêm nữa kìa."

"Dù gì bây giờ ta không có nhiều thứ khác nhưng số lượng những bảo dược ăn được lại cực kỳ nhiều, bao đủ."

Nghe Tiêu Thiên nói vậy, Chung Dương Minh kêu rên, suýt chút trực tiếp suy sụp.

Nghĩ đến đây, ông không khỏi há hốc mồm.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Ngươi nói xem ông có rảnh không cơ chứ, tu hành từng bước không phải tốt sao?

Nhất định phải đòi nhanh, lại còn tìm Tiêu Thiên hỗ trợ huấn luyện tu hành.

Sự hỗ trợ này đúng là quá tuyệt vời, nhưng cường độ giúp đỡ này có chút lớn, không biết ông có thể chịu đựng nổi hay không nữa.

"Nói ra thì sao không thấy tung tích của các nhạc phụ vậy nhỉ?" Tiêu Thiên tò mò hỏi Chung Dương Minh.

Chung Dương Minh lắc đầu, nhìn Tiêu Thiên: "Đương nhiên là lần trước lén chạy ra ngoài, tới giờ vẫn chưa trở lại."

"Lúc trước bệ hạ lười biếng, động một tí là lại kêu Thái Thượng Hoàng giám quốc, sau đó còn bị bệ hạ quả trách, tất nhiên là chịu không được."

"Có điều, Thân Vương đại nhân cũng không cần phải lo lắng, ngài vừa mới dung nhập mảnh vơ tỉnh không khổng lồ vào trong đế vực, thực lực của Ma đế đời trước của Nguyên Thủy ma quốc sẽ tăng như nước dâng thì thuyền lên."

"Khẳng định không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn của bọn họ."

Nghe Chung Dương Minh nói vậy, Tiêu Thiên khẽ gật đầu, có điều bây giờ nhớ lại chuyện này cũng thật sự có chút buồn cười.

Hai vị nhạc phụ cũng được xem là hoàng đế tốt, siêng năng phục vụ dân chúng, kết quả lại bị mắng đến mức phải bỏ trốn.

Không biết bây giờ hai người họ đang ở đâu và ra sao?

Trong lúc Tiêu Thiên đang suy nghĩ.

Bên trong hư không của chư thiên vạn giới.

Một bóng người đang bốc cháy với ngọn lửa Thánh Ma, lần lượt bị ném ra phía sau.

Bùm! Bùm! Bùm!

Tiếng nổ ren không ngừng đánh bật những kẻ truy đuổi ở đằng sau, ngay cả chiến hạm hư không khổng lồ cũng không thể ngăn cản.

"Tạo nghiệt, đúng là nghiệp chướng mà, nếu không phải nhờ thực lực của ta đột nhiên tăng mạnh, hai chúng ta thật sự gặp rắc rối. ' Lạc Thao Thiên quay đầu nhìn truy binh bị ngăn lại ở phía sau, cảm thấy cực kỳ may mắn.

Vốn dĩ ông và Tử Đế Tôn đang gặp nguy hiểm, may là thực lực của ông đột ngột bộc phát tăng mạnh, bùng nổ đến tình trạng không thể tưởng tượng được.

Nếu không, hai người họ chắc chắn không thể chạy thoát được.

Mà bên này, Tử Đế Tôn mặc bộ tân lang phục có chút rách rưới, bị bàn tay đỏ rực của Lạc Thao Thiên ôm lấy mình kéo đi, ông vẫn đang run rẩy bẩy vì sợ hãi.

"Cũng may, cũng may... Tử Đế Tôn run ray bờ môi, nhìn vê phía Lạc Thao Thiên: "May là thực lực đại ca tăng lên kịp thời, không thì ta đúng là không còn trong sạch nữa.”

"Tạm đừng nghĩ quá nhiều, tìm một chỗ nghỉ ngơi rồi hang nói." Lạc Thao Thiên dẫn theo Tử Đế Tôn, lần nữa bộc phát tốc độ, cả người thiêu đốt lửa Thánh Ma, cưỡng ép đánh văng hư không bốn phía.
Bình Luận (0)
Comment