Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 987 - Chương 987: Không Hết Không Thôi

Chương 987: Không hết không thôi Chương 987: Không hết không thôiChương 987: Không hết không thôi

Chương 987: Không hết không thôi

Nhưng hai người rảnh rỗi sinh nông nỗi, khi bọn họ lén lút đi dạo trong kiến trúc hoàng đình, lại kinh ngạc phát hiện.

Trong một mật thất dưới cung điện, vậy mà có xương trắng chất đống.

Hơn nữa những xương trắng này không phải tùy ý vứt bỏ ở nơi đó, ngược lại lần lượt xếp tư thái, ngồi ngay ngắn ở vị trí đó.

Chỗ khiến Tử Đế Tôn hoảng nhất là trên người những xương trắng này tất cả đều mặc quần áo đỏ thẫm, nhìn xa xa thì tràn ngập niềm vui.

Sau khi đến gần rồi nhìn chi tiết, đó rõ ràng là quân áo của chú rể.

Lạc Thao Thiên lại tìm kiếm, ông tìm được lệnh bài từ trên người những chú rể xương trắng, công thức bất đồng nhưng phần lớn đều là Tử thị khắc.

Hai người nào không phản ứng lại, những chủ rể hóa thành xương trắng này đều là người của Tử gia, hậu duệ Nhân hoàng.

Dựa theo bối phận, thuộc về hậu bối của Tử Đế Tôn.

Hai người ngẩng đầu, trong mật thất này chi chít dày đặc, liếc mắt một cái không nhìn thấy điểm cuối.

Da đầu của Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên run lên, rốt cuộc trong mật thất chết đi bao nhiêu người của Tử gia, mới có thể có quy mô như vậy.

Đi vào chính giữa, hai người lại phát hiện một tế đàn, châm ánh nến.

Lúc này mới phát hiện, đám chủ rể xương trắng này ngồi vòng quanh tế đàn, mặt hướng vào trung tâm tế đàn.

Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên bị dọa không nhẹ, vội vàng chạy ra khỏi mật thất, sau khi khôi phục như ban đầu thì muốn thoát đi.

Nhưng ai từng nghĩ đến, đối phương sớm đã có chuẩn bị, còn chưa chạy thoát ra ngoài, đã bị bắt trở vê.

Nếu không phải Tử Đế Tôn dùng cái chết ép buộc, bảo vệ tính mạng Lạc Thao Thiên, chỉ sợ lúc này cũng chạy không thoát.

Đến phía sau, cũng không biết tại sao nữ ma đầu kia bỗng nhiên rời đi.

Cũng trùng hợp sau khi đối phương rời đi, thực lực của Lạc Thao Thiên nước lên thì thuyền lên, đột nhiên tăng mạnh, trận pháp phong ấn bình thường đã không có cách nào hạn chế ông.

Lạc Thao Thiên rất nhanh đã hiểu ra, khẳng định là đế vực lại được con rể nhà mình cưỡng ép tăng lên, tận dụng thời cơ.

Cơ hội ngàn năm một thuở, làm sao ông có thể bỏ qua, đúng lúc không thấy nữ ma đầu kia lập tức dẫn theo Tử Đế Tôn phá vòng vây.

"Người này khẳng định là có ý đồ xấu, có kế hoạch gì." Tử Đế Tôn hít sâu, nhìn huynh trưởng Lạc Thao Thiên trước mặt: "Nàng ta lấy được địa chỉ cũ của hoàng đình Nhân Hoàng ngày xưa, hơn nữa mượn nó dụ dỗ người Tử gia qua, mưu đồ gây rối."

"Tế đàn lúc trước chúng ta phát hiện, khẳng định có ý đồ xấu, có mục đích hiểm ác gì." "Chỉ là không biết những hành vi của nàng rốt cuộc là vì cái gì."

"Vê phương diện khác, ta cứ cảm thấy thế giới giới vực đó không quá thích hợp, chỗ nào có vấn đề lại không thể nói rõ."

Nói đến đây, Tử Đế Tôn cẩn thận nhớ lại, nghĩ tới tình huống lúc trước gặp phải ở thế giới giới vực.

Chỉ là càng nghĩ lại không bắt được trọng điểm, cảm giác quên mất chỉ tiết gì.

"Không quan tâm nhiều vậy, chúng ta đi về trước rồi nói sau, sau khi thương lượng tên đó rồi giết về." Lạc Thao Thiên mở miệng, ánh mắt tàn nhẫn: "Ngã một cú đau đớn như vậy, không yêu cầu một lời giải thích thì không chấp nhận được."

"Huống chỉ, nơi đó có địa chỉ cũ của hoàng đình Nhân Hoàng, phải lấy vê mới được."

"Hoàng đình vốn phải là đồ của ngươi."

Ngay lúc Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên đôi bên bàn bạc.

Âm ầm!

Tiếng gầm rú dữ dội đột ngột vang lên, lực xung kích lớn mạnh nháy mắt truyền qua từ phía sau chiến hạm hư không này.

Cả chiến hạm hư không cỡ nhỏ lắc lư, xoay tròn lung tung.

"Không ổn!" Lạc Thao Thiên lập tức phản ứng lại, đây là phương tiện phi hành hư không của ông, đương nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng, rốt cuộc ngoại giới đã xảy ra chuyện gì.

Động tĩnh lúc trước rõ ràng có người công kích pháp khí phi hành của ông, hơn nữa cường độ công kích rất mạnh tuyệt đối không phải là hạng người qua loa.

Tất nhiên không phải là giặc cướp gì tới lui trong hư không này, tuyệt đối là kẻ địch rất mạnh đột kích.

Đang yên đang lành, sao có thể có cường giả đột kích, Lạc Thao Thiên nháy mắt suy đoán ra, chỉ sợ người tiến công chính là người của nữ ma đầu kia.

Răng rắc!

Tiếng vỡ vụn vang lên, vách tường của phương tiện phi hành hư không này bỗng nhiên tự mình vỡ ra, lộ ra một thân tàu nho nhỏ.

Lạc Thao Thiên dẫn theo Tử Đế Tôn vội vàng chui vào, sau đó trận pháp bắt đầu khởi động, bản thân thuyền nhỏ hóa thành ảo trận mông lung.

Rầm!

Tiếng vỡ vụn giòn giã vang lên, Lạc Thao Thiên và Tử Đế Tôn cuộn mình trong thân tàu nho nhỏ, lập tức phát ra tốc độ, ẩn nấp trong loạn lưu hư không hắc ám, đi về phía xa.

Mà phương tiện phi hành hư không ban đầu thì nở rộ ra ánh sáng trận pháp, tiếp tục bay tới một phương hướng khác, thu hút lực chú ý.

Sau khi rời khỏi, Lạc Thao Thiên và Tử Đế Tôn xuyên thấu qua màn chắn trận pháp của chiếc thuyên nhỏ này, nhìn ra bên ngoài.
Bình Luận (0)
Comment