Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Chương 77

Harry mặc một bộ đồ tương tự quân trang của Đức đứng tựa vào tường, tâm tình rất tốt ngắm nhìn học sinh đang khiêu vũ trên sàn nhảy. Halloween năm nay quả thực là rất bình an, không có quái vật cũng không có tiếng thét chói tai khiến cho Harry có thể vui vẻ hưởng thụ bữa tiệc, hiện tại cậu đang tham gia vũ hội cuồng hoan Halloween của riêng Slytherin, mà cách cậu không xa là Severus Snape, tuy rằng mặt vẫn đen nhưng từ độ ấm xung quanh có thể nhận ra tâm tình hắn cũng không tệ.

Vũ hội cuồng hoan Halloween của Slytherin đối với Severus mà nói chỉ là một buổi tiệc nho nhỏ, thường lúc vũ hội bắt đầu sẽ tham gia một lát rồi rời đi ngay. Nhưng vũ hội năm nay hắn ở lại khá lâu, đương nhiên việc hắn ở lại đối với nhóm rắn nhỏ Slytherin cuồng hoan mà nói vẫn là rất áp lực, ít nhất không khí hiện tại trên sàn nhảy không thể đạt được trình độ cuồng hoan.

Severus lựa chọn đứng cách Harry không xa, hai tay khoanh trước ngực, cũng không giống Harry tựa vào tường mà đứng thẳng tắp ở một góc nhỏ, điều này khiến cho Harry đứng cách hắn không xa không được ai mời nhảy, không phải không có người có ý định mời Harry, mà chỉ là càng đến gần Harry lại càng có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt lạnh lùng của Severus, mãi đến khi cách thật xa Harry mới có thể bình tĩnh lại, bởi vậy dĩ nhiên là không một rắn nhỏ nào có thể chịu đựng ánh mắt Severus mà thành công mời được Harry, đây chính là nguyên nhân Severus ở lại vũ hội.

Vũ hội đã diễn ra được một lát, Harry nhìn mọi người rất vui vẻ liền chuẩn bị rời đi, cảm xúc nhóm rắn nhỏ càng ngày càng high, hiển nhiên sẽ không chú ý tới hành động của cậu. Phía sau cậu, Severus đợi đợi, mãi đến khi Harry biến mất sau cánh cửa mới rất tự nhiên mà xuyên qua sàn nhảy, công khai rời khỏi vũ hội, hắn rời đi khiến cho nhóm rắn nhỏ Slytherin tham gia vũ hội cuồng hoan không hẹn mà cùng thở ra, bầu không khĩ càng thêm phần nóng bỏng.

“Sev.” Harry đứng trên hành lang nhẹ nhàng chào Severus vừa đi ra cửa, “Sao thầy không khiêu vũ?’ Harry vốn đã nắm giữ chắc chắn nhà Slytherin trong tay, lúc này cậu đã toàn bộ thả lỏng, ở đây không ai có thể nghe lén cậu. Khả năng nắm giữ Hogwarts của Harry càng ngày càng thuần thục, càng ngày càng mạnh mẽ.

“Ngươi xác định có người đủ can đảm để mời ta khiêu vũ?” Severus hiểu rất rõ hình tượng cùng địa vị trong mắt đông đảo tiểu động vật Hogwarts quét mắt nhìn Harry, khinh thường nói, “Ngươi sao phải rời vũ hội? Có chuyện gì quan trọng sao?”

Harry cười đi tới bên Severus, đứng trước mặt hắn xoay người cúi đầu nói: “Em có thể mời thầy nhảy không?”

Severus cong khóe miệng, đưa tay kéo Harry lại gần, một tay ôm lấy eo Harry, nương theo tiếng nhạc mơ hồ vọng ra từ trong cánh cửa, hai người nhẹ nhàng khiêu vũ trên hành lang ngoài phòng sinh hoạt chung của Slytherin, dưới những ngọn đuốc đang rực cháy. Harry dựa sát vào người Severus, nghe tiếng tim đập của hắn, tay Severus cũng càng ngày càng ôm chặt, cúi đầu nhìn Harry, lần đầu tiên biết khiêu vũ cũng có thể khiến người ta hạnh phúc đến vậy.

“Giáo sư Snape, giáo sư Snape.” Flint Marcus lại một lần nữa đuổi theo Severus, mà nguyên nhân là vì hắn đã cấm Harry tham gia Quidditch trong tất cả các năm còn ở Hogwarts, hắn không muốn một lần nữa nhìn thấy Harry gặp nguy hiểm mà mình cứ bất lực. Nhưng quyết định này khiến cho Marcus một lòng muốn đạt giải quán quân sốt ruột không thôi. Harry không dư thi, hi vọng thắng lợi năm nay của cậu nhỏ hơn hẳn, vì thế Flint Marcus keo siêu dính lại hiện thân, nhưng keo giờ đã mất tác dụng, mãi đến trận Quidditch ngày đó, Severus vẫn không đồng ý để Harry tham gia.

Cuối cùng đã tới trận đấu Quidditch cuối tuần, vẫn là giữa Slytherin cùng Gryffindor, nhưng lần này Harry chỉ có thể ngồi trên khán đài Slytherin, dùng kính viễn vọng trong tay mà nhìn mọi người trong nhà thi đấu, mình thì lại không thể cưỡi chổi bay. Nhưng theo phương hướng Harry điều chỉnh kính viễn vọng, số lần cậu nhìn đến khán đài giáo sư tựa hồ gấp vài lần số lần cậu nhìn các học sinh đang thi đấu hăng hái.

Số điểm ganh đua nhau từng chút một, dù là Slytherin hay Gryffindor đều tập trung vào hai tầm thủ, mà không khí trên khán đài lại càng nóng bỏng, nhóm tiểu động vật hai nhà vẫy cờ, khăn quàng cổ,… cao giọng hô tên thành viên nhà mình để cổ vũ, mà ngay cả hai nhà còn lại không hề đấu cũng không cam chịu rớt phía sau, sôi nổi hò hét ủng hộ bạn mình hoặc nhà của bạn mình, cả sân thi đấu Quidditch vô cùng náo nhiệt.

Nhưng trong lúc mọi người đang cổ vũ, không ai phát hiện nhiệt độ xung quanh càng ngày càng thấp, trời chậm rãi tối dần, Harry cảm nhận được cảm giác âm lãnh quen thuộc, tiếng hoan hô xung quanh lập tức tắt hẳn, cả sân Quidditch trong nháy mắt như biến thành một nghĩa trang, tất cả mọi người giật mình nhìn Giám ngục Azkaban che kín đầy trời, chúng rất đông, ước chừng phải trên trăm, các cầu thủ Quidditch đang bay lượn trên bầu trời nhanh chóng lao xuống, muốn thoát khỏi quái vật khủng bố kia.

“Expecto Patronum!” Harry rất nhanh chóng rút đũa phép ra, hô rõ ràng câu thần chú như một hòn đá ném vào mặt nước hồ yên tĩnh, Harry nghe thấy tiếng kêu la của mọi người, tiếng đọc thần chú, đương nhiên không thể thiếu tiếng thét chói tai.

Lần này, thần hộ mệnh của Harry rất thành công, một động vật hình dáng rõ ràng giận dữ gầm lên một tiếng, lao tới Giám ngục Azkaban đang định bay xuống mà đánh bật chúng đi. Harry lần đầu tiên nhìn thấy thần hộ mệnh của mình, đầu sư tử, đuôi rắn, đây là Chimera mà. Harry có điểm cảm thán, quả nhiên là thần hộ mệnh của mình, đủ cả đặc điểm của Slytherin và Gryffindor.

Lúc Harry gọi thần hộ mệnh thì giáo sư cùng với những học sinh năm cao đều sử dụng thần chú, cả sân Quidditch tràn ngập bóng dáng màu ngân bạc của thần hộ mệnh, bay lượn tiêu diệt Giám ngục Azkaban.

Severus nhìn thấy Giám ngục Azkaban thì phản ứng đầu tiên chính là chạy tới khán đài Slytherin, phía trước mở đường chính là thần hộ mệnh của hắn, suy nghĩ duy nhất trong đầu hắn hiện giờ là tiểu cự quái chết tiệt trên khán đài kia ngàn vạn lần đừng có chuyện gì.

Thần hộ mệnh của Harry băng băng chạy ra ngoài, đuổi Giám ngục Azkaban cách xa Harry, Harry nhẹ nhàng thở ra, nhưng lúc này cậu không sợ mà là phẫn nộ, Hogwarts sao có thể để mấy thứ này tiến vào, nơi này không cho phép chúng làm bẩn. Đợi khi cậu nhìn thấy Severus mặt đen, trên đầu đầy mồ hôi đang chạy tới thì phẫn nộ cùng đau lòng càng gia tăng gấp bội, phẫn nộ là với Giám ngục Azkaban còn đau lòng là với Severus.

Cảm xúc của Harry biến đổi khiến cho Hogwarts không hiểu sao lại rung động, trên bức tường cao ngất xuất hiện một loạt ma pháp trận, chỉ tiếc mọi người đang bận xua đuổi Giám ngục Azkaban không ai chú ý tới sự thay đổi này. Từng tia sáng lóe lên, chồng lên nhau, càng ngày càng cao, hình thành một mái vòm trên đỉnh Hogwarts. Giám ngục Azkaban đang bay trong không khí khi chạm vào mái vòm lập tức biến mất.

Dưới Hogwarts, ánh sáng ấm áp nhấp nháy dần dần mạnh hơn. Giám ngục Azkaban trên sân Quidditch bắt đầu tụ tập lại, dường như có gì đó khiến chúng sợ hãi, hơn nữa còn khiến chúng không tự chủ được tụ tập lại chống cự. Dần dần, tất cả mọi người trong sân đều có thể thấy Giám ngục Azkaban tan ra, đột nhiên một ánh sáng chói mắt lóe lên, mọi người không khỏi nhắm mắt lại, nhưng đến khi mở mắt ra thì trên sân Quidditch đã không còn thấy Giám ngục Azkaban đâu, còn ánh sáng kia cũng đã biến mất.

Nhất thời, cả sân thi đấu như bùng nổ, tất cả mọi người đều đang thảo luận chuyện vừa rồi, còn Giám ngục Azkaban đã biến mất ư, xin lỗi chứ mọi người không có hứng thú chú ý chúng.

“Merlin, đây là cái gì?” Mặc dù là Severus Snape rất bình tĩnh cũng nhịn không được thốt lên dù biết rõ vấn đề này không ai trả lời được.

Harry quét mắt nhìn cả sân Quidditch ầm ĩ, khán đài giáo sư đã không còn một bóng người, xem ra vừa rồi nhóm giáo sư đều chạy xuống đuổi Giám ngục Azkaban, nhưng đáng tiếc lúc đó rất hỗn loạn không thấy được thần hộ mệnh của bọn họ như thế nào, nhưng Dumbledore đâu, cụ chạy đi đâu nữa sao? Không có Hiệu trưởng ở đây, xem ra trận đấu này tuyệt đối không thể tiếp tục, cậu liền lén lút kéo tay Severus rời khỏi sân.

Dọc đường, hai người đều không nói câu nào, nhằm phòng ngủ Slytherin trong hầm Độc dược của Hogwarts, Harry nhìn bốn người sáng lập rõ ràng đã biết chuyện gì xảy ra với Hogwarts, mở miệng hỏi: “Sal, mái vòm bằng ánh sáng bên ngoài là ở đâu ra?”

“Không có việc gì, thả lỏng, Harry.” Godric Gryffindor rất đứng đắn nói, “Đây chỉ là ma pháp trận phòng ngự của Hogwarts thôi.”

“Vậy Giám ngục Azkaban thì sao? Sao lại biến mất?” Harry nhẹ nhàng thở ra, cậu vẫn cảm thấy ma pháp trận đột nhiên xuất hiện kia có liên quan tới cậu, rất lo lắng giờ nó không biến mất thì nguy, “Vậy làm sao để thu hồi nó?”

“Đương nhiên là tự ngươi thu hồi rồi.” Rowena đứng một bên xen vào, “Harry, điều gì khiến tâm tình ngươi kích động đến mức phát động ma pháp trận của Hogwarts vậy?” Nói xong, Rowena mờ ám nhìn Severus cùng Harry.
Bình Luận (0)
Comment