Người đầu tiên đương nhiên là Phạm Nhàn. Trong mắt mọi người hiện tại,
rõ rành rành y là người thuộc phe ủng hộ Tam hoàng tử, và lại bản thân y là con
tư sinh của bệ hạ, thân phận quá nhạy cảm. Có điều, trước và sau khi bảy vị
Tổng đốc dâng tấu, y vẫn giữ tĩnh lặng như tờ ở Giang Nam. Những bức tấu
chương gửi vào cung hàng ngày, hoàn toàn không có một chữ nào đề cập đến
việc này, chỉ vòng vèo quanh Nội Khố và những công việc hàng ngày. Còn
Giám Sát viện, tuy đã điều tra qua hương bộ Hộ và tìm thấy Đông cung, nhưng
rõ ràng cường độ không mãnh liệt như như quần thần tưởng tượng. Tất cả mọi
người đều thấy rất rõ ràng, hành động của Giám Sát viện ở kinh đô không liên
quan gì đến Phạm Nhàn.
Vì vậy, mọi người bất chợt nghĩ đến một điều, liệu bệ hạ ném Phạm Nhàn
tới Giang Nam, có phải định chia cắt y khỏi Giám Sát viện hay không? Mà vị
Phạm Đề ti luôn giữ vẻ ngoài hiền lành nhưng trong lòng kiên định, vì sao
không chịu nắm bắt cơ hội đánh rắn dập đầu?
Người thứ hai chính là Nhị hoàng tử. Trước khi Phạm Nhàn nhập kinh, vị
Nhị hoàng tử này đã luôn được bệ hạ sủng ái. Trong số các con trai của bệ hạ,
hắn là người đầu tiên được phong vương. Trong triều, hắn có một lượng lớn văn
thần bên cạnh. Sau này mọi người lại biết thêm, Trưởng công chúa ngoài sáng
thì đứng về phía Thái tử, còn trong tối lại nghiêng về bên hắn ... Vị Nhị hoàng
tử này không hề đơn giản, địa vị đã loáng thoáng ngang hàng với Thái tử. Trước
đây cái gọi là tranh giành ngôi báu, thực ra người được đề cập đầu tiên chính là
hắn.
Có điều, trong nửa năm qua, những sự kiện lớn liên tiếp xảy ra tại kinh đô,
nhưng dường như không liên quan gì tới Nhị hoàng tử. Sau khi Trưởng công
chúa bị giam cầm, Nhị hoàng tử không hề gặp vấn đề gì, trong khi đó Thái tử lại
bị bệ hạ trục xuất khỏi triều.
Hiện nay, tình cảnh của Thái tử đang rất nguy cấp, rất có thể sẽ bị phế truất.
Theo lý mà nói thì Nhị hoàng tử chính là người được hưởng lợi nhiều nhất, nên
có hành động mới đúng. Cho dù hắn muốn tránh tị hiềm, muốn giành được tình
cảm của bệ hạ, muốn giữ thái độ hiếu thảo, có giữ im lặng cũng không sao. Thế
nhưng hắn lại... chủ động viết tấu chương để biện hộ cho Thái tử trong vụ án vật
tư mùa đông cho Chinh Bắc quân, đồng thời còn âm thầm kêu gọi các quan viên
trong phe phái của mình, đứng đối lập với tâm tư của Hoàng đế.
Đương nhiên, thế lực của hắn trong triều bị hai chiến dịch của Phạm Nhàn
đánh cho gần như tàn phế. Có điều sau nhiều năm phát triển, hắn vẫn còn chút
sức ảnh hưởng. Điều quan trọng nhất là sau khi cưới Diệp Linh Nhi, có thể nói
hắn đã trở thành nử chủ nhân của Diệp gia; giờ lên tiếng thay cho Thái tử, đúng
là cũng có chút tác dụng.
Hai huynh đệ của Thái tử, hai kẻ địch lớn nhất của hắn, khi Thái tử gặp
nguy nan nhất lại dùng phương thức không giống nhau thể hiện sự ủng hộ của
mình. Đây đúng là tình huống huyền diệu đến khó tin.
Nói vậy, chắc lúc tâm trạng của Hoàng đế Khánh Quốc đang rất phức tạp.
o O o
Khi mà việc phế bỏ chức vị Thái tử còn chưa đạt đến cao trào, tại một trong
ba biên giới nguy hiểm nhất trong thiên hạ này đã trải qua một đợt cao trào,
khiến cho các quan viên Khánh Quốc đang cực kỳ hoảng loạn bỗng trở nên
hưng phấn.
Ba biên giới nguy hiểm nhất là giữa Bắc Tề và Bắc Man, giữa Bắc Tề và
Tây Hồ và... giữa Nam Khánh và Bắc Tề.
Vùng đất cực bắc đã chịu ba năm tuyết bão liên miên, khiến cho Bắc Man
có không biết bao nhiêu bò và ngựa chết rét. Họ không có lựa chọn nào khác
ngoài di chuyển toàn tộc vòng qua Thiên Mạch, trải qua hàng vạn dặm đường
gian khổ, cuối cùng đi từ phía bắc của Bắc Tề đến phía tây của Nam Khánh. Có
điều cái giá phải trả cũng rất đắt - nhân khẩu toàn tộc mười phần phải mất đi
bảy tám.
Đây là một sự kiện rất lớn trong lịch sử, đối với thời đại này, nó còn gây ra
ảnh hưởng sâu rộng. Đầu tiên, người Bắc Tề không còn phải lo lắng về những
bộ tộc người Man hoang dã và hùng mạnh phía sau mình nữa, cuối cùng cũng
có thể rảnh tay ứng phó đôi chút với người bên Nam Khánh - và bàn tay đó,
chính là vị đại danh tướng Thượng Sam Hổ.
Tây Hồ lại tốn thời gian hai năm tiêu diệt và tiếp nhận bộ lạc Bắc Man, sau
đó sức mạnh của họ đột ngột tăng vọt. Bởi tuy số người còn sống sót của Bắc
Man rất ít ỏi, nhưng đã có thể chịu đựng khó khăn vất vả của trên chặng đường
dài vạn dặm, không có thức ăn, không có thuốc uống; người còn lại đều là
những thanh niên nam nữ ưu tú nhất ngàn người chọn một.
Khánh Quốc đang phải đối mặt với kẻ địch ở cả hai mặt, áp lực gia tăng
đáng kể.