๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hiện giờ, Bão Nguyệt lâu đã trải rộng một mạng lưới khắp thiên hạ. Mặc dù
các thế lực đều biết đây là sản nghiệp của Phạm gia, nhưng không ai kiểm soát
được, bởi đó là làm ăn chính đáng, luật pháp các nước không thể ngăn cấm. Bão
Nguyệt lâu mở rộng dễ dàng, đối đãi với các cô nương chu đáo, khách vui vẻ,
chủ nhân hài lòng, lại có Phạm Nhàn che chở, Hạ Minh Ký và Chiêu Thương
tiền trang hỗ trợ tài chính, chỉ trong vòng bốn năm đã mở rộng khắp nơi.
Tuy năng lực thu thập thông tin của Bão Nguyệt lâu không bằng chuyên
nghiệp của Giám Sát viện, nhưng ít ra nó cung cấp cho Phạm Nhàn một nguồn
tin khác.
Dù sao Giám Sát viện vẫn là cơ quan đặc vụ chính thức của Khánh Quốc,
trong lòng Phạm Nhàn vẫn có phần e ngại. Nếu một ngày nào đó Hoàng đế bắt
y giao Giám Sát viện, thị lực và thính lực của y sẽ giảm sút nhiều. Chẳng hạn
như mật báo về Đại hoàng tử, chứng tỏ lợi ích mang lại khi Phạm Nhàn dốc hết
sức hỗ trợ Bão Nguyệt lâu.
Thông tin trong mật báo, cả bản báo cáo của Giám Sát viện lẫn cả mật báo
của Khải Niên tiểu tổ đều không đề cập tới. Nếu không nhờ Bão Nguyệt lâu báo
tin, Phạm Nhàn đã không biết trong kinh đô sắp diễn ra một vở kịch hay.
Đương nhiên, Phạm Nhàn cũng rõ không thể trách Giám Sát viện và Khải
Niên tiểu tổ, dù sao sự việc liên quan đến thể diện hoàng tộc và việc nhà của
Thiên tử, các cơ quan đặc vụ dù tìm hiểu được ít nội dung nhưng chưa được xác
nhận thì vẫn bị Nội đình và Ngự sử Đô Sát viện giám sát, khó lòng báo cáo với
y.
Nhưng Bão Nguyệt lâu không quan tâm những điều đó. Trong cơ cấu tổ
chức thuộc hạ của Phạm Nhàn, Bão Nguyệt lâu giống như Ngự Sử đài, có
quyền tự do thảo luận tin đồn - trong phong mật báo này đề cập đến tin đồn Đại
hoàng tử sắp nạp trắc phi, nhưng cũng chỉ là tin đồn lan truyền ở kinh đô.
Không có lửa làm sao có khói, Phạm Nhàn cau mày, suy nghĩ về những
chuyện trong kinh đô.
Nếu chỉ là Đại điện hạ nạp thiếp, vậy chỉ là chuyện nhỏ, không đáng y căng
thẳng như vậy. Nhưng trọng điểm là trong tin tình báo của Bão Nguyệt lâu nói
rõ, việc nạp thiếp hoàn toàn do trong cung sắp đặt, trước đó Đại hoàng tử không
hề hay biết, thậm chí nghe nói Đại hoàng tử rất không đồng tình với việc này, đã
vào cung làm ầm ĩ với Hoàng đế bệ hạ hai lần.
Phạm Nhàn rất đau đầu, y hiểu tính cách của vị đại ca này. Mặc dù Đại
hoàng tử rất biết điều, nhưng những việc liên quan đến gia đình Vương phủ, hắn
lại cứng đầu khó bảo. Hơn nữa, hắn rất hòa hợp với Đại vương phi, làm sao lại
đồng ý cho trong cung chỉ định nạp thêm thiếp nữa.
Trong cung ép hắn nạp trắc phi, rõ ràng có suy nghĩ sâu xa hơn về việc này,
Phạm Nhàn cũng hiểu rõ điều đó.
Sau khi vụ mưu phản ở kinh đô thực sự được dẹp yên, sau khi tìm lại tình
cảm với trưởng tử, điều mà Hoàng đế làm đầu tiên không phải là điều Đại
hoàng tử ra biên cương làm tướng lĩnh thực quyền, mà là âm thầm chuẩn bị để
Đại hoàng tử nạp trắc phi. Vậy nên, việc nạp trắc phi thực ra đã được tiến hành
bí mật từ lâu nhưng vẫn bị Đại hoàng tử cự tuyệt chưa được thực hiện.
Đại vương phi là Đại công chúa lớn Bắc Tề, còn thời kỳ mặt trăng mật giữa
Nam Khánh và Bắc Tề đã kết thúc. Do chiến tranh sắp tới, Hoàng đế tuyệt đối
không thể để con trai trưởng bị một thiếu nữ Bắc Tề quản lý dễ dàng như vậy
được. Trong cuộc bắc phạt cuối cùng ở tương lai, rõ ràng Đại hoàng tử là ứng
cử viên sáng giá nhất cho vị trí Đại tướng tiên phong. Ý định của Hoàng đế rất
rõ ràng, trước hết ép hắn nạp trắc phi, rồi tìm cơ hội, kiếm lý do để phế bỏ Đại
vương phi.
Ý định rất rõ ràng, tiếc là các con trai của Khánh Đế có phần ngỗ ngược,
Đại hoàng tử vốn không phải người dễ sai khiến, nên mới có thể cứng đầu cự
tuyệt hai năm qua. Nhưng theo tin tức từ Bão Nguyệt lâu, phe trong cung chuẩn
bị làm rõ việc này, trực tiếp ra lệnh.
Phạm Nhàn đau đầu ôm đầu, cực kỳ căm tức, trong lòng rất bất bình với Đại
hoàng tử. Y nghĩ, Hoàng đế đã ép buộc dữ dội như vậy, tạm thời đồng ý đi, sợ
cái gì? Còn hơn cố chấp đợi Hoàng đế ra chiếu chỉ rồi đi lại vào cung chơi trò
thà chết không chịu khuất phục.
Con cháu hoàng tộc nào có tư cách đóng tình thánh. Có điều Đại hoàng tử
và Đại vương phi vốn là hôn nhân chính trị nhưng lại khá hòa thuận, có vẻ sẽ
bên nhau đến bạc đầu, khiến Phạm Nhàn cảm thấy khâm phục, tự thấy không
bằng...
Ngoài sự khâm phục, điều khiến Phạm Nhàn đau đầu là tin tức từ Bão
Nguyệt lâu nói rất mịt mờ, nhưng âm thầm tiết lộ một tin tức: Sau khi bàn bạc
với Ninh phi, Hoàng đế tạm thời nén giận, định sai Phạm Nhàn về kinh khuyên
Đại hoàng tử nạp trắc phi.