๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Không chờ Thần Miếu lên tiếng, Phạm Nhàn ho hai tiếng, vội nói trước: "Đã nói tới lúc này rồi, chắc ngươi cũng phân tích ra thân thế của ta, khỏi phải nói những lời vô nghĩa kiểu tiên thuật thần giới còn sót lại nữa."
Trong Thần Miếu yên lặng một hồi rồi giọng nói lại bình tĩnh vang lên: "Hàng vạn năm qua, Thần Miếu luôn quan sát thế gian, chúng ta sẽ thu thập tư liệu, phân tích, kết hợp với đặc tính sinh học của nhân loại, tổng kết và tu sửa, cuối cùng đưa ra được mấy hướng nghiên cứu."
Hóa ra là những bí kíp mà mẫu thân Diệp Khinh Mi lén lút đem ra khỏi Thần Miếu lại có nguồn gốc như vậy. Nhưng nghĩ kỹ cũng đúng, nếu không có tầm nhìn và thủ đoạn cực kỳ cao siêu, lại có vô số tâm pháp bí truyền, tư liệu nhiều như biển để lựa chọn, ai trong thế tục có thể như Thần Miếu, dùng hàng vạn năm thời gian để chọn lọc tinh túy như thế?
"Các ngươi đã truyền nhiều phương pháp hữu ích xuống trần gian." Điều này đã xuất hiện từ sớm trên hình ảnh, Phạm Nhàn cũng không phủ nhận công hiệu truyền thừa văn minh của Thần Miếu. Sau một lúc im lặng, y nói: "Trong thời khai phá hoang dã, thậm chí Thần Miếu còn trực tiếp phái sứ giả xuống giúp nhân loại đối phó những loài thú khổng lồ... Sau này còn truyền thụ nhiều bản lĩnh để con người tồn tại trong thiên nhiên... Vậy tại sao các ngươi không trực tiếp truyền những pháp môn đó cho nhân loại, hay nên nói, trong Thần Miếu chắc chắn còn nhiều tư liệu, sao các ngươi cứ giấu kín mãi thế?"
Lời đã đến lúc này, sắp tiếp cận đến nữ nhân kia, nghĩ đến cái chết của mẫu thân Diệp Khinh Mi không thoát khỏi liên quan tới Thần Miếu, dù là bí kíp mà cô lấy trộm hay công nghệ trong Nội Khố vượt quá trình độ phát triển của tự nhiên của xã hội, trái tim Phạm Nhàn hơi se lại, giọng khàn khàn, nhìn chằm chằm vào gương sáng: "Hơn nữa còn phá vỡ quy tắc của chính mình, đuổi giết những người đó."
"Không có những người đó, chỉ có một người." Giọng nói Thần Miếu vẫn bình tĩnh, có lẽ vì từ tư liệu và đối thoại, phân tích về Phạm Nhàn vẫn chưa đi đến kết luận chắc chắn, nên Thần Miếu trả lời cực kỳ thẳng thắn: "Chúng ta là người bảo vệ, bảo vệ ngọn lửa cuối cùng của nền văn minh nhân loại đâm chồi nảy lộc, chúng ta muốn để cho di dân còn sót lại của nhân loại có thể tái sinh trên thế giới này, đó là sứ mệnh của chúng ta."
"Thần Miếu sẽ truyền bá một số kỹ năng và kiến thức phù hợp xuống trần thế, ví dụ như thủy lợi, trồng lúa, võ nghệ, nhưng chúng ta sẽ không cố ép buộc ảnh hưởng mọi thứ trên thế gian."
Phạm Nhàn bỗng nói: "Ngươi bảo rằng mình chỉ là người bảo vệ, chứ không phải kẻ thao túng, thế nhưng ngươi đã bao phủ bóng tối của Thần Miếu trên đầu nhân loại đã lâu năm như vậy, hơn nữa các ngươi vẫn luôn cố lên kế hoạch xây dựng một thế giới mà các ngươi cho là hoàn hảo theo ý tưởng của mình."
Lông mày y nhíu lại: "Đã một nghìn năm rồi, Đại Ngụy lập quốc được một nghìn năm, thực ra thế giới này không có thay đổi gì về bản chất."
Tiếng nói của Thần Miếu im lặng rất lâu rồi lần đầu dùng giọng điệu hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ như thế không tốt sao?"
Như vậy có tốt hay không? Ai có thể nói rõ được. Phạm Nhàn là người suy nghĩ cực kỳ nhạy bén, từ thông tin trong giọng nói Thần Miếu, y đã sớm phán đoán ra rằng, Thần Miếu hay là di tích cuối cùng của nền văn minh trước, dù vẫn thực thi chỉ thị trong chương trình, nhưng thảm họa khiến nhân loại tự hủy diệt vong đã ảnh hưởng đến cách suy nghĩ của nó.
Không biết Thần Miếu có đúng là một thực thể có ý thức tự chủ hay không, nhưng rất rõ ràng, Thần Miếu luôn quan sát mọi thứ trên thế gian, ngăn cản xã hội loài người tiến lên nền văn minh cao hơn. Có lẽ trong mắt nó nếu văn minh tiếp tục theo con đường cũ, chắc chắn sẽ dẫn đến sự hủy diệt một lần nữa.
Ngày trước Diệp Khinh Mi khiến cả lục địa tiến bộ về mặt kỹ thuật, sản xuất, rất hiển nhiên đã chạm đến giới hạn của Thần Miếu. Vì thế Thần Miếu mới chọn Khánh Đế làm người đại diện, xóa sạch mọi dấu vết của Diệp Khinh Mi. Nhưng sứ giả của Thần Miếu ngày càng ít ỏi, lại liên tiếp chết dưới tay Ngũ Trúc thúc, nên nó không thể nắm bắt và kiểm soát được việc Khánh Đế vẫn sử dụng Nội Khố, còn Phạm Nhàn là huyết mạch của Diệp Khinh Mi, vẫn còn sống.
o O o
Tâm trạng Phạm Nhàn đã bình tĩnh hơn nhiều, y không nghĩ rằng tức giận hay đau buồn với một thực thể nhân tạo có quá nhiều ý nghĩa. Sau một lúc trầm ngâm, y nói: "Dù tốt hay xấu thì ngươi vẫn can thiệp vào việc đời, điều này mâu thuẫn với quy tắc của ngươi."
"Thần Miếu sẽ không can dự vào việc đời, cũng không cản trở quá trình tiến hóa văn minh của nhân loại. Chúng ta chỉ định chỉnh sửa quá trình đó, nhưng nếu có lực lượng bên ngoài cố tình thúc đẩy quá trình này, chúng ta nhất định phải ngăn cản."