Khánh Dư Niên (Dịch Full)

Chương 186 - Chương 1135: Quy Nhất 5

Chương 1135: Quy nhất 5 Chương 1135: Quy nhất 5

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Phạm Tư Triệt nhíu mày suy tư, nếu là trước kia, không khéo y đã giơ nắm đấm chào hỏi. Chẳng qua là tuổi tác dần trưởng thành, tâm tính cũng ổn định hơn rất nhiều, hỏi: "Các hạ là ai?"

Có người tốt bụng nhắc nhở: "Đây là tiểu công tử của Trường An hầu gia."

Trường An hầu, Trường Ninh hầu, chính là huynh đệ ruột của Thái hậu Bắc Tề, thân phận này đúng là đủ tôn quý, nhưng sau khi Phạm Tư Triệt suy nghĩ một chút, lại nở nụ cười một cách đáng ghét.

"Tối nay cha ngươi định tặng quà đúng không?" Cho dù Phạm Tư Triệt có tiến bộ như thế nào thì năm xưa cũng là một gã vô pháp vô thiên, Hắn cắn răng, hung hăng nhìn chằm chằm vào cặp mắt của đứa bé kia, nói: "Cái loại rắm thúi!"

Lời này vừa nói ra, đám người phía đối diện đều xông tới, dáng vẻ hung hăng như chuẩn bị động thủ.

Phạm Tư Triệt cười lạnh một tiếng, dẫn theo bốn tên hộ vệ cầm loan đao đi ra khỏi cửa tiệm đồ cổ.

Trên xe ngựa ngoài cửa tiệm, ánh mắt một tên hộ vệ cầm loan đao lóe lên vẻ khác lạ, hỏi Phạm Tư Triệt: "Chủ nhân, ngài có biết vị công tử kia không?"

Phạm Tư Triệt khạc một cái, chửi: "Thằng nhóc con, năm xưa đại ca của ta đã bẻ gãy tay nó, thế mà chẳng tiến bộ tí nào... còn dám tới gây chuyện với lão tử, cẩn thận ta bẻ luôn tay kia của nó!"

Trong tiệm đồ cổ, mọi người cũng nhìn nhau, nghĩ thầm cái gã lúc trước đúng là to gan, dám mắng công tử nhà Trường An hầu là loại rắm thối!

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Lược qua mấy chuyện linh tinh, vị tiểu công tử kia đã mua được quà, cố nén cơn tức giận, vui vẻ trở về phủ, theo phụ thân mình, đến Bão Nguyệt lâu mới mở ở Thượng Kinh thành chưa tới bốn tháng trước, chuẩn bị tham gia buổi tụ họp cực kỳ quan trọng này.

Nhưng khi hắn bước vào lầu, ngồi xuống bên cạnh phụ thân, nhìn gã mập đang trò chuyện vui vẻ cùng biểu ca, lập tức choáng váng.

Biểu ca của hắn tên là Vệ Hoa, chính là người trẻ tuổi xuất sắc nhất trong toàn gia tộc họ Vệ, nay đang rất được bệ hạ tán thưởng, đảm nhiệm chức vụ quan trọng Chỉ huy sứ Trấn Phủ ti Cẩm Y vệ. Trong toàn bộ Bắc Tề hắn đều có quyền lực cực kỳ đáng sợ.

Nhưng một nhân vật lợi hại như vậy, lúc này lại không ngần ngại nói nói cười cười cùng thiếu niên mập mạp kia, cứ như bạn bè lâu năm, mặt mày đương nhiên còn loáng thoáng vẻ cảnh giác.

Tiểu công tử của Trường An Hầu ngây ngẩn nhìn một cảnh tượng này, trong lòng thầm nghĩ gã mập đã chửi mình là loại rắm thối... rốt cuộc là ai?

o O o

Phạm Tư Triệt nói chuyện với Vệ Hoa, đảo mắt nhìn lướt qua dưới ghế, phát hiện Trường An hầu lại mang theo đứa con bất tài của hắn đến đây, nghĩ thầm lão già này tuổi tác cao như vậy rồi, sao còn sinh ra đứa con nhỏ như thế này, không phải bị cắm sừng đấy chứ... Hắn vừa oán thầm, vừa mỉm cười chào hỏi Trường An hầu.

Bữa tiệc lần này là do hắn khởi xướng, không mời người ngoài, toàn bộ đều là thành viên hoàng thất Bắc Tề. Mục đích cũng rất đơn giản, tin tức bên phía Nam triều đã rõ ràng, Lý Vân Duệ đã sụp đổ, dường như trong Khánh Quốc đã không còn ai có thể uy hiếp huynh trưởng của mình nữa, thế thì mình nhất định phải nắm chắc lấy cơ hội này, khuếch trương tình hình buôn bán thêm chút nữa.

Mà làm ăn với Bắc Tề, thật ra chính là làm ăn với người của Hoàng đế Bắc Tề. Cho nên hắn đã mời tất cả mọi người trong Vệ gia đến, đồng thời lại mời Hải Đường và tỷ tỷ ra mặt giúp mình kiềm hãm cục diện.

Phạm Tư Triệt sợ cái gì? Tất cả hàng hóa giá rẻ phía nam đều nằm trong tay hắn, sản phẩm Nội Khố được Hạ Minh Ký liên tục được giao đến tay hắn, người của Vệ gia muốn phát tài thì nhất định phải dựa vào hắn.

Hắn cười híp mắt nhìn tiểu công tử Trường An hầu gia đang biến sắc, trừng mắt nhìn, ý tứ rất rõ ràng: cặp ngọc sư tử của ông đây đâu?

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Tiệc rượu diễn ra tương đối thuận lợi, ít nhất từ biểu hiện bên ngoài có thể nói là như thế vậy. Nhất là khi Phạm Tư Tư mặt không biết xấu hổ ngoài cười mà trong không cười, tiếp nhận cặp sư tử ngọc từ tay Trường An hầu.

Chẳng qua thân là chủ nhân, Phạm Tư Triệt vẫn theo thói quen đưa ánh mắt nhìn ra ngoài đại sảnh Bão Nguyệt lâu. Hôm nay Bão Nguyệt lâu đã được hắn thuê trọn, không còn khách khứa nào khác, Vệ Hoa ngồi bên cạnh hắn khẽ nhíu mày, tự hỏi còn ai đến đây nữa không? Vì sao trước đó mình không nhận được tin tức gì?

Nhìn vẻ mặt của Phạm Tư Triệt, có thể đoán được thân phận của vị khách mời sắp tới chẳng hề thấp, nếu không sao hắn lại chẳng thể kìm nén được vẻ mong chờ và căng thẳng như vậy. Nhưng nếu thân phận của vị khách mời không thấp, vì sao lại mở tiệc trước khi khách đến?

Bình Luận (0)
Comment