๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ánh trăng trong vắt chiếu sáng Đông Di thành với vô số kiến trúc kỳ lạ chồng chất. Ánh sáng không quá chói chang, kết hợp với làn gió nhẹ từ cảng ngoài thành thổi vào mang theo mùi hương quyến rũ, giống như một quả mai muối ướp phơi khô bị ném vào chén ngũ lương, tạo thành màu xanh nhạt đậm chất độc tàng trữ trong hương thơm dịu nhẹ.
Cánh cửa sau hai ngôi nhà dân im lặng mở ra, hai bóng như hòa chung một chỗ lướt vào trong rồi ngay lập tức đóng cửa lại. Tiếp đến vang lên vài tiếng hiệu lệnh báo an toàn, không ai nghi ngờ.
Đây là một căn cứ bí mật của Giám Sát viện Nam Khánh tại Đông Di thành. Chủ tiệm tranh chịu trách nhiệm căn cứ này đã chờ đợi cả đêm, không ngờ cuối cùng lại có một người bị thương đến. Sau khi mở cửa, ông ta nắm chặt con dao găm, ngồi im lặng sau cửa, cảnh giác theo dõi xung quanh cứ điểm, một khi có chuyện bất trắc xảy ra là có thể lập tức báo động.
Ánh trăng trong sân bỗng mờ đi, chủ tiệm tranh giật mình ngước nhìn lên nhưng không thấy gì bất thường, cũng không để ý đến bóng đen lướt qua khe cửa gỗ tầng hai.
Trong phòng, Phạm Nhàn đặt Vương Thập Tam Lang lên giường, nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của hắn ta rồi cạy môi ra xem lưỡi, bắt mạch và nghe phổi, lông mày chậm rãi cau lại.
Chỉ có thứ độc khủng khiếp nhất mới có thể làm cạn kiệt sức lực của vị Thập Tam Lang cường hãn này. Thời gian quá ít ỏi, Phạm Nhàn vẫn chưa thể xác định đệ nhất đứng đầu Kiếm Lư Vân Chi Lan đã sử dụng thứ thuốc gì lên Thập Tam Lang, nhưng đã nắm được đại khái thành phần và công dụng của loại độc tố này.
Sau một lúc suy nghĩ, y lấy từ trong ngực ra một cái túi nhỏ luôn mang theo người, chọn một viên thuốc màu nâu, dùng hai ngón tay bẻ nát rồi nhét vào miệng Thập Tam Lang. Tiếp đó hắn lấy nửa bình nước lạnh từ trên bàn, ép Thập Tam Lang uống cạn.
Nước lạnh làm ướt ngực áo Thập Tam Lang. Có điều, vị cường giả hùng tráng đã giết Tả Hiền vương Tây Hồ rồi thoát khỏi doanh trại kẻ địch vẫn không chút phản ứng, bởi lúc này hắn đã hôn mê.
Trong mắt Phạm Nhàn lóe lên hàn ý, y mím môi, đặt lòng bàn tay lên ngực Thập Tam Lang, dẫn chân khí vào cơ thể gã để hỗ trợ uống thuốc.
Xong xuôi, Phạm Nhàn thoáng yên tâm, ngồi im bên Thập Tam Lang đợi thuốc phát huy tác dụng. Y liếc nhìn bóng đen bên cửa, im lặng suy nghĩ về một vấn đề quan trọng khác.
Khi thuốc dần phát huy, mồ hôi đổ ra nhễ nhại trên trán Thập Tam Lang. Phạm Nhàn biết đã đến lúc, bèn ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt, dùng chân khí trong cơ thể để hóa giải độc dược và chữa lành cho hắn ta.
Hồi ở Giang Nam, huyệt đạo Phạm Nhàn đã tan nát hoàn toàn, phải nhờ Hải Đường dùng công pháp Thiên Nhất đạo mới có thể tu bổ lại. Ngày nay tuy Thập Tam Lang bị trúng độc rất nặng, kinh mạch hỗn loạn bởi độc tố xâm nhập, có thể cảm nhận rõ vô số lỗ thủng trên đó, nhưng vẫn dễ chữa hơn Phạm Nhàn ngày xưa rất nhiều.
Thuốc không thể hoàn toàn trừ sạch độc tố trong người Thập Tam Lang, nhưng kết hợp với chân khí chữa thương của Phạm Nhàn thì lại là kết quả khác. Từ khi Phí Giới đi khỏi, Tiếu Ân tử vong, đại sư dùng độc Đông Di thành không rõ tích, hiện giờ có thể nói Phạm Nhàn là cao thủ số một về dùng độc giải độc. Mặc dù thuốc của Vân Chi Lan rất lợi hại, nhưng cũng không làm khó được Phạm Nhàn.
Ảnh Tử im lặng đứng bên cửa phòng chờ quá trình chữa trị, lạnh lùng nhìn sắc mặt ngày càng đỏ dần của Thập Tam Lang, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
Không rõ bao lâu sau, Thập Tam Lang mới mở mắt tỉnh lại. Nhưng ngay khoảnh khắc tỉnh dậy, hắn ta không nhìn Phạm Nhàn đã vất vả cứu mình, mà ánh mắt đầy sắc bén nghi ngờ đâm thẳng vào người nam nhân trung niên đứng trong góc tối.
Thập Tam Lang không biết người đó là ai, chỉ biết đối phương khoảng bốn mươi tuổi, từng gặp mặt một lần ở Thanh Châu, là thuộc hạ thân tín của Phạm Nhàn. Thập Tam Lang tưởng đó là mật thám của Giám Sát viện, nhưng lúc còn trên lưng Phạm Nhàn, trước khi ngất đi, hắn đã thấy rất rõ ràng, dưới ánh trăng nam nhân ấy đã đâm một kiếm vào Tứ sư huynh.
Tứ Cố Kiếm! Bí kíp của Kiếm Lư, không bao giờ truyền ra ngoài, chỉ có mười ba đồ đệ truyền nhân mới có thể tu luyện!
"Rốt cuộc ngươi là ai?" Vương Thập Tam Lang vô cùng suy yếu nhưng ánh mắt vẫn đầy cảnh giác và phức tạp. Hắn nhìn chằm chằm Ảnh Tử, giọng khàn khàn hỏi.
o O o
Phạm Nhàn rút hai bàn tay khỏi lưng Thập Tam Lang, mồ hôi đầm đìa khắp người do tiêu tốn quá nhiều khí lực. Nghe câu hỏi đầy căng thẳng, lo lắng của Thập Tam Lang, y nhíu mày. Không ngờ Thập Tam Lang vừa thoát hiểm ở Quỷ Môn quan đã quay lại vị trí của Kiếm Lư, thể hiện thái độ thù địch và để tâm mạnh mẽ đến Ảnh Tử.